Bệ hạ, không thể

Chương 58: Cưỡng bức không kiểm soát
 
Trong mật đạo vốn trơn trượt nóng hổi, lúc này bị Quý Thịnh khuấy long trời lở đất, quả anh đào ở trong động, nước ngọt lẫn lộn với dâm thủy tràn đầy, dương vật thô to kích động đâm vào thật sâu, hấp thụ, siết chặt, co rút…
 
“Thật là thoải mái, A Diên thoải mái đến khóc rồi sao.”
 
Từng cơn từng cơn khoái cảm khó nói truyền ra từ trong huyệt thịt, với Quý Thịnh là siết chặt mất hồn, với Nhiễm Diên là trướng đầy sảng khoái. Thân thể điên cuồng đâm vào, một người sảng khoái thở dốc, một người khó chịu khóc lóc.
 
Huyệt nhỏ vốn mềm mại chật hẹp, trái anh đào nhét vào bị côn thịt giã thành tương. Quá trình này quả thực khó tin, nhưng toàn bộ quá trình Nhiễm Diên đều cảm nhận rõ ràng, mỗi một trái anh đào bị nghiền nát trong hoa huyệt thế nào, thịt non trơn trượt chặt đầy nóng rẫy ro rút lại, trên vách động đều là anh đào nát vụn.
 
“Không… không được ~ Ta không chịu nổi, a… Cầu xin ngươi!”
 
Quy đầu to lớn cứng rắn hung hăng xông vào nhụy hoa, Nhiễm Diên chấn động kêu lên đáng thương, không thể thoát khỏi nỗi sợ hãi bị dương vật đâm. Hắn đâm nhanh, nàng cũng bị lay động theo, hắn đâm chậm, nàng mới có cơ hội để hô hấp.
 
“54 ngày không sủng hạnh A Diên, mấy ngày này bù lại hết đi, khóc nữa đi, sau này, chạy một lần thì làm như vậy một lần. Bản vương biết A Diên thích ta đâm nàng như vậy nhất, phải không?”
 
Nắm eo nhỏ mềm mại của Nhiễm Diên, Quý Thịnh cười tà mị, dồn hết sức vào thân dưới, thần tốc rút ra đâm vào mãnh liệt. Côn thịt cứng như sắt, dùng cách thức mắt thường không thể nhìn rõ, ra ra vào vào trong âm hộ Nhiễm Diên, bọt trắng tung tóe. Nhiễm Diên nằm trên giường nghiêng ngả như chìm trong biển rộng, sóng lớn cuồn cuộn, hoàn toàn mất đi trọng tâm.
 
“A a!! Không… không chạy nữa! Ư ư!”
 
Lục phủ ngũ tạng như sắp bị đâm đến lệch vị trí, nàng choáng váng kêu khóc. Cánh tay trắng noãn vô lực vùng vẫy trong không khí, muốn túm được cọng rơm cứu mạng, nhưng mà không bắt được cái gì, chỉ có thể nặng nề chìm nổi trong cơn sóng tình của Quý Thịnh.
 
Dục hỏa lên cao, khoái cảm đầy ắp, mật động sâu thẳm huyền ảo gần như biến thành hũ thịt, bị cự long dữ tợn hết lần này đến lần khác thô bạo lấp đầy đến trướng lên.
 
“Tiểu dâm phụ, tiếp tục gọi đi. Anh đào trong nhục huyệt đều nát hết rồi, nào, ta lại đút nàng ăn.”
 
Quý Thịnh bất chợt rút dương vật đứng thẳng từ trong hoa hồ ướt dính ra, cầm một trái anh đào trắng bóc trên đĩa nhét vào trong huyệt nhỏ sưng đỏ, còn không chờ Nhiễm Diên hít một hơi không khí mới, côn thịt thấm đẫm dâm thủy lại một lần nữa ngẩng đầu, lật mở môi âm ở cửa mật động, ánh nước óng ánh, bọt trắng dính đầy.
 
“A a a!”
 
Một đợt quả trắng mới nhập huyệt, lại một lần nữa chen vào hoa huyệt, lần lượt từng trái bị nghiền nát tràn ra đầy nước, khiến thịt huyệt mẫn cảm đến cực hạn không kìm nén được khoái cảm dâng trào.
 
Thân thể tuyết trắng run rẩy kịch liệt, Nhiễm Diên nhanh chóng bị đâm đến cao trào, nằm trên chăn gấm bừa bộn điên cuồng lắc đầu, nhưng cự long tráng kiện không hề giảm tốc độ, tiếp tục ma sát vô độ khiến âm đạo không ngừng tiết ra dâm thủy ấm nóng.
 
“Ưm ~ Chặt quá!”
 
Mị thịt co thắt điên cuồng khiến người ta ngạt thở, đôi mắt Quý Thịnh sảng khoái đến đỏ ngầu, một tay nắm thắt lưng run rẩy của Nhiễm Diên, một tay nắm đầu vú lắc lư trước bầu ngực tuyết trắng, chỉ thấy bụng nhỏ bằng phẳng trơn mềm nhấp nhô theo dương vật gấp gáp ra vào ở âm hộ tươi đẹp, tràn đầy đau thương và khoái cảm.
 
Tường thịt trào đầy mật thủy, côn thịt đâm vào rút ra đến tận xương cốt, tiếng nước tí tách dâm mị vang lên, nghe tiếng kêu rên rỉ như mèo sữa của Nhiễm Diên, Quý Thịnh càng đâm càng nhanh.
 
Dung nhan xinh đẹp của Nhiễm Diên đỏ lên bất thường, cao trào chưa lui đã phải tiếp nhận cú đánh dũng mãnh của Quý Thịnh, người nàng như sắp nứt ra, khoái cảm tê dại bị phóng đại lên gấp trăm lần. Thậm chí ngay cả kêu khóc nàng cũng không làm nổi nữa, chìm nổi trong khoái cảm kích thích khiến trước mắt nàng biến thành màu đen.
 
“Ưm! A ~”
 
Quý Thịnh không ngừng gầm nhẹ, dương vật bị thịt non trơn mềm hút lấy đã đến đỉnh dục vọng, một kích cuối cùng, chớp mắt mật thủy phun ra như thủy triều, hắn nhanh chóng rút côn thịt ra, tinh dịch nóng hổi vẽ một đường trên không trung, phun đầy dịch trắng lên trước ngực Nhiễm Diên, bụng nhỏ, thậm chí ngay cả trên má ngọc ửng hồng cũng dính không ít.
 
Lúc này Nhiễm Diên đã sảng khoái đến hôn mê, giữa hai chân không thể khép lại róc rách phun ra dòng nước trong suốt, dịch thể nóng hổi bắn trên mặt ngứa ngáy khó chịu, nàng gần như vô thức dùng lưỡi liếm dịch trắng bên miệng một cái.
 
"Dâm đãng!"
 
Hành động này kích thích Quý Thịnh bắn càng nhiều.
 
Khi Nhiễm Diên tỉnh lại, thân thể trần trụi đang bị Quý Thịnh thân mật ôm vào lòng, chân phải treo lên đã được thả xuống, cuộc hoan ái vừa rồi quá mạnh làm lan đến chỗ đau, lúc này xương cốt còn âm ỉ đau, nhưng mà…
 
“Buông… buông ra…”
 
Cánh tay ngó sen hư nhược ngăn bàn tay Quý Thịnh vuốt ve trước ngực nàng, bụng dưới run run hơi phồng lên, phản ứng sinh lý muốn bài tiết sau cao trào rất kịch liệt, thêm việc mới uống quá nhiều nước nên vội vàng muốn đi tiểu.
 
Quý Thịnh trầm giọng cười, cưng chiều cắn vành tai Nhiễm Diên, để lưng ngọc nhẵn nhụi của nàng dán chặt lồng ngực hắn, bàn tay nhào nặn trước ngực nàng dời đi, tìm đến bụng dưới tuyết trắng ấn vào.
 
“Có phải A Diên muốn tiểu không?”
 
“Ngươi… ngươi muốn làm gì! Buông ra!”
 
Trong giọng nói của hắn còn mang sắc tình chưa tan, từ tính như men say, tiếng cười tà tứ tiết lộ sự vui thích của hắn, hiển nhiên hắn đã sớm có âm mưu. Nhiễm Diên hoảng hốt nhìn tư thế của hai người lúc này, nàng nhỏ bé lọt trong lòng hắn, giống như trẻ con đợi đi tiểu, dâm đãng lại nhục nhã.
 
Chẳng trách vừa rồi hắn đút nàng uống nhiều nước như vậy…
 
“Suỵt, chớ lộn xộn, để bản vương nhìn xem A Diên bắn nước tiểu thế nào.” Điều này đương nhiên cũng là nghiêm phạt dành cho nàng.
 
“Không muốn không muốn!”
 
Hai ngón tay thon dài khép lại đâm vào cửa mình, mị thịt dính ướt lập tức thắt lại, đầu ngón tay linh hoạt mặc dù không to dài bằng côn thịt, nhưng móc ngoáy trong thịt mềm cũng đã đủ khiến Nhiễm Diên điên cuồng.
 
“A a!”
 
Nhiễm Diên khóc lóc, cong thắt lưng. Đầu ngón tay xoay tròn, móc ở điểm G vô cùng xảo quyệt, không kìm được kích thích nước tiểu tuần hoàn trong niệu đạo, hoa thịt nhạy cảm bị móc đào khe khẽ, rồi lại ma sát thật mạnh.
 
“Tiểu ra đi, A Diên ngoan, cứ như vậy phun ra ngoài là được, thật đẹp.”
 
Hắn mê hoặc nàng, bàn tay siết bên hông nàng ấn nhẹ lên bụng, ngón tay trong cửa mình nhanh chóng cắm vào rút ra, ngón tay cái dựng thẳng càng không ngừng vê nắn âm hạch ứ máu, tiếng khóc của Nhiễm Diên trở nên thất thường.
 
“Ư a…”
 
Dòng nước nín nhịn đã lâu không kìm nén được nữa, trong chớp mắt Quý Thịnh rút ngón tay ra, cột nước màu vàng phun ra từ lỗ nhỏ, tí tách chảy xuống đá cẩm thạch sáng loáng.
 
Khoái cảm bị cưỡng bức không kiểm soát được khiến Nhiễm Diên run rẩy, lại một nữa đến cao trào.
 
“Thật xinh đẹp.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui