Chương 83 : Mật ngọt ướt hết tay bản vương rồi (H)
Bát canh thịt đã thấy đáy, Nhiễm Diên bưng khay định về Bàng cung, lúc đứng dậy, nhìn nam nhân một thân vương bào nghiêm trang, nàng bỗng đổi ý.
"Sao vậy?" Cầm tấu chương, Quý Thịnh ngước mắt, con mắt ưng thâm sâu như đáy vực, thấy Nhiễm Diên buông khay đi về phía mình, mắt híp lại, hất tấu chương trong tay đi, liền ôm nàng vào lòng, trầm giọng nói: "A Diên không phải về Bàng cung sao? Muốn làm gì đây hả?"
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tình dục không phải chỉ có nam nhân nghĩ tới trước, thường thì nữ nhân cũng không nhịn được.
"Một tháng không làm rồi..." Nàng vùi trong ngực hắn, ngón tay trắng trẻo lướt qua sườn mặt hắn, cười khẽ mang theo nỉ non mê hoặc, quanh quẩn bên tai hắn, hơi nóng ngọt ngào yêu mị.
Cổ họng Quý Thịnh hơi động, cảm giác khô nóng kì lạ tràn khắp cơ thể, hắn quay đầu nở nụ cười ôn hòa với nàng, thanh âm đã hơi khàn.
"A Diên đừng nghịch, nàng nên về rồi."
Nhiễm Diên cười nhẹ thành tiếng, đôi mắt mị hoặc, đung đưa trong lòng Quý Thịnh, ngón tay mảnh mai vuốt ve thắt lưng ngọc, từ từ mở ra. Nhìn Quý Thịnh đàng hoàng nghiêm túc, nàng không nhịn được đưa lưỡi liếm yết hầu của hắn, nghe tiếng thở của hắn gấp gáp, nàng cười càng đắc ý yêu mị, giống một con tiểu hồ ly đang vui đùa.
Sói còn có lúc vờ lương thiện, nàng muốn xem xem hắn vờ vịt đến lúc nào.
Áo bào lớp lớp phiền phức, huyền điểu phi long thêu bằng sợi tơ đầy khắp trên trang phục uy nghi, ngón tay trơn như ngọc làm càn chui vào trong vạt áo huyền vân nguyệt sắc, vuốt ve lồng ngực nóng rẫy cứng cáp, chậm rãi đi xuống, vạt áo mở rộng, lộ ra từng mảng da thịt đẹp đầy sức mạnh.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quý Thịnh bị nàng khiêu khích đến mức máu nóng sôi trào, cố nén hơi thở kéo cái tay đang đi xuống lại, chỉ cách mấy tấc là chỗ đang cương lên của hắn.
"Bản vương còn phải xử lý chính vụ, hay là vương hậu về trước đi."
"Thế à? Nhưng người ta khó chịu lắm, đại vương ~ Chàng nói xem làm sao giờ?" Nhiễm Diên lần đầu tiên nhăn nhó như vậy, có điều thấy dáng vẻ thèm mà phải nhịn của hắn, nàng thấy rất vui.
Âm thanh vô cùng mềm mại, mềm cả lòng người, Quý Thịnh chỉ cảm thấy càng khô nóng hơn, định lực của hắn rất tốt, tiếc là gặp phải tiểu yêu tinh này.
"Đại vương, thiếp khó chịu lắm, cả người không thoải mái, đặc biệt là chỗ này và chỗ này..."
Nhiễm Diên tà mị dán hết lên ngực Quý Thịnh, cách lớp cung trang, ép sát bờ ngực cao vút tròn đầy, khẽ khàng chà sát. Nàng còn kéo tay Quý Thịnh đặt lên bụng mình, lúc trượt xuống, Quý Thịnh rút tay về.
"Khụ, tháng trước A Diên đã nói, không cho bản vương động vào, bản vương nếu đồng ý, dĩ nhiên không thể nuốt lời."
Đây chắc là lúc Quý Thịnh vờ vịt hay nhất, nếu không phải vì hòa một trận với nàng, hắn đã hóa làm mãnh thú, đánh gục nàng, làm chết nàng rồi!
"Chàng!" Nhiễm Diên chau mày, đôi môi mím lại nở nụ cười quyến rũ, thừa lúc Quý Thịnh không phòng bị, đưa tay ấn vào bụng dưới của hắn, cự long chỗ này đã tỉnh dậy chạm vào tay rồi, nàng bỗng nhiên tươi tỉnh: "Vậy thì thiếp sẽ không làm phiền đại vương nữa, hừm!"
Quý Thịnh giây trước còn bị nàng sờ đến ngưng thở, con mắt híp lại hưởng thụ sự khiêu khích của nàng, không ngờ Nhiễm Diên đột nhiên thu tay về, sau đó đứng dậy đi thẳng, vậy cũng được hả! Cả thân nóng rẫy của hắn bị làm cho cuồng loạn, nàng mà đi thì muốn hắn nhịn chết à?
Mà Nhiễm Diên phóng hỏa xong chạy thật nhanh, lát nữa là tới cửa điện, chờ cung nhân mở cửa ra, phía sau bỗng có một luồng lực mạnh âm thầm kéo lại, kinh ngạc kêu lên, nàng liền bị ôm ngang quay về ngự tọa.
"A! Chàng làm thiếp sợ chết mất!" Tuy nói vậy, nhưng nàng cười càng thoải mái, ngón tay sờ lên gương mặt điển trai của Quý Thịnh, dịu dàng nói: "Đại vương không phải bảo thiếp về à?"
Sự cố ý trêu đùa này khiến hắn si mê, nhanh chân gấp gáp đặt nàng lên đệm mềm. Đột nhiên bị ném xuống, cây trâm trên búi tóc nàng vô lực rơi xuống, tóc dài như thác rối loạn, giây phút đó, yêu mị mê hồn người.
"Tiểu dâm phụ, không phải vừa khó chịu à? Nào, để bản vương giúp nàng chữa trị cho tốt."
Quý Thịnh tà tứ cười, ánh mắt nguy hiểm lướt trên cơ thể mềm mại, vội vàng cởi vương bào. Một thân nam tính đẹp đẽ đang khô nóng lộ trong không khí, vừa quỳ gối xuống cạnh nàng, nữ nhân không sợ chết liền duỗi hai chân ôm lấy eo hắn.
"Khát tình!"
Nhiễm Diên sớm đã bị Quý Thịnh dạy quen, giờ đang thưởng thức mỹ nam, chưa nói cơ thể cuồng dã của Quý Thịnh làm nàng si mê, dùng cái chân ngọc quấn lấy eo hẹp của hắn, sau đó lại liếm môi mình.
"Vậy chàng xông lên đi."
Nàng lần đầu tiên to gan câu dẫn hắn như vậy, thật sự là chơi lớn vô cùng. Hiển nhiên, Quý Thịnh cũng rất hưởng thụ nàng làm như vậy.
"Dâm phụ, vừa nói là chỗ này không thoải mái à? Có phải rất khô nóng? Đã ướt chưa?" Quý Thịnh đưa tay sờ vào giữa hai chân nàng, xoa toàn bộ âm hộ trong cơn run rẩy của nàng, rồi ôm cả người nàng lên, mở miệng cắn gáy ngọc trắng như tuyết.
Nhiễm Diên thoải mái ngâm nga: "A a ~ mạnh lên chàng ~"
Bàn tay xuyên qua quần lụa mỏng cách quần lót đùa giỡn nơi riêng tư thoáng cái dùng lực hơn, lòng bàn tay thon dài nhiều lần lướt qua khe quần nhấn vào khe hoa đã ướt át của nàng.
"Ừm ~ đừng cắm vào vậy mà." Lòng bàn tay cong lên đẩy quần lót ra nhìn miệng hoa ướt nhẹp, cảm xúc mới lạ khi đi vào trong huyệt thịt mềm mại, Nhiễm Diên vội đẩy hắn một cái.
Quý Thịnh đang nhân lúc quần áo ngổn ngang vui đùa với vú thịt liền ngẩng đầu lên, trong cơn ngươi thô bạo toàn vẻ trêu ngươi, thấp giọng nói: "Đã chảy nước rồi, không cắm vào như vậy, mật ngọt sẽ làm ướt tay bản vương đấy."
"Chàng... A!" Nhiễm Diên đỏ mặt, lửa do nàng đốt, có khóc lóc cũng phải dập cho hắn.