Bé Ngốc Và Chàng Băng Giá

Kendy chăm sóc cho Khang, canh Khang ngủ thì ngủ gục bên Khang. Khuya đó, Khang chợt tỉnh zậy thì thấy Kendy đang nằm bên Khang, tim Khang bị lỗi một nhịp...nhẹ mỉm cười nhìn Kendy. Chợt Kendy tỉnh giấc, Khang giả lơ như không có chuyện gì
-Anh tỉnh rồi à!!! Sao không ngủ luôn đi, tỉnh làm gì nữa???-Kendy hờn trách nhưng thật ra đang zui lắm cơ
-Nói chuyện với ân nhân kiểu đó à!!! Tui là người cứu cô đó...không có tui thì người nằm trên đây là cô đó...biết chưa hã nhóc!!! Còn ở đó trách móc-Khang cự lại quyết liệt
-Tui đâu có cần anh cứu tui...thà tui là người nằm trên đây, anh làm zậy anh có biết tui lo cho anh lắm hông...hix-Kendy chợt khóc, giọt nước mắt lăn trên má làm Khang hoảng lên
-Này...tui xin lỗi mà...đừng có khóc nữa!!! Tui sợ con gái khóc lắm đó...nín đi mà!!! Coi như tui có lỗi zậy, nín đi nhazzzz-Khang năn nỉ Kendy đừng khóc nữa, anh không nghĩ rằng Kendy lo tới như zậy...lo tới có thể khóc vì anh-Này!!! Nín đi mà!!!
-Tui không thèm lo cho anh nữa...anh chết cũng mặc anh!!!-Kendy bước ra ngoài phòng. Còn Khang thì ở trong phòng nở một nụ cười sung sướng
Đang trằn trọc không ngủ được thì điện thoại nó vang lên
-Alo, Anh Khang sao rồi!!! Tỉnh chưa???-nó
-Tỉnh rồi, không sao nữa...mấy ông mấy bà cứ yên tâm ngủ đi!!! Mai còn đi học nữa...
-Ờ, zậy thì tốt rồi...pà mệt không??? Mai tui kêu người đem đồ ăn vào nhá!!!-nó lo lắng cho sức khỏe Kendy
-Tui ổn, không sao đâu...tui tự mua đồ ăn được mà!!!
-Không, mai tui sẽ kêu người đem đồ ăn zô, pà không đc đi mua đồ ăn ở ngoài...ok zậy đi pye nhá!!!-nó nói một hơi, không để Kendy trả lời thì đã cúp máy.
Sáng hôm sau, có thể nói là một ngày vô cùng đẹp trời...một không khí trong lành
-Rali!!! Em zậy chưa??? Đi học nè!!!-hắn đứng trước cửa phòng nó gọi
-Em zậy rồi, ra ngay!!!-nó nói vọng ra ngoài
Trong vài giây nó bước ra với một vẻ khác hẳn thường ngày,...hôm nay nó ko mang vẻ đẹp hồn nhiên nữa mà mang một vẻ đẹp kiêu sa của người con gái (xõa cái tóc bồng bềnh thôi chứ cũng hông có gì thay đổi hê hê...tg làm lố xíu : )
-Sao bửa nay em zậy sớm zậy???-hắn hơi hơi bất ngờ
-Em cũng không biết nữa...hihi, thôi đi học đi-nó kéo tay hắn đi xuống lầu-À, bác Lý ơi...kêu người làm cho con một vài món ăn bổ dưỡng, tốt cho sức khỏe và đem vào bệnh viện cho Kendy dùm con nhé!!!-nó cũng hông quên dặn bác quản gia
-Dạ vâng...cô chủ cứ yên tâm mà đi học!!!-bác quản gia từ tốn trả lời
-Dạ, chào mọi người nhá!!!-nó mỉm cười tuôi rồi bước ra ngoài cùng hắn...hắn thì chỉ gật nhẹ đầu chào mọi người trong nhà. Hắn lại lấy con mô tô iu dấu của mình ra mà phóng đến trường.
Ngày nào tụi nó cũng phải chịu ánh mắt của mọi người đến ngán ngẩm....
-Còn sớm, xuống căn teen nha!!!-nó nhìn hắn
-Em đói bụng hã???-hắn vuốt mái tóc đang bay trong gió của nó
-Vâng...em đói!!!
-Ok!!! Zậy rủ thêm Pio và An nha!!!-hắn tính móc điện thoại ra thì bị nó cản lại
-Không!!! Em mún em với anh đi ăn thôi
-Sao zây??? Thường ngày chúng ta vẫn đi với Pio và An mà-hắn ngạc nhiên vì hôm nay nó sao sao ý
-Anh vô tâm qá...không nhớ ngày này là ngày gì luôn...-nó quay mặt qua chỗ khác vờ giận
-À....hôm nay là ngày 1 năm hai đứa mình quen nhau phải hông???-hắn chợt nhớ ra
-Không biết....-nó phùng má đáng yêu
-Thôi...đừng giận nữa mà!!! Cho anh xin lỗi nhá...lần sau không có zậy đâu
-Còn có lần sau-nó nhìn hắn
-Ý không...không có lần sau nữa...chiều nay anh dắt em đi ăn kem!!! Ok
-Hì hì...ok-nghe có kem là ẽm khoái liền hà
Hai đứa cùng nhau đi ăn sáng rồi vào lớp....một buổi học trôi qua cũng khá là nhanh ^^
P/s: Chap sau sẽ có một chuyến du lịch ^^!!!
Là lá la. Góp ý nha m.n!!! Cảm ơn m.n nhìu ^^


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui