Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!


Nhưng chẳng hiểu là tại sao khi Bạch Phong Lãng vừa nhìn chưa rõ được khuôn mặt đưa nhóc có hình dáng xinh xắn như búp bê ấy thì dòng ký ức còn lại đã tan biến mất.

" Aaa! !"
Bạch Phong Lãng chậm rãi buông vết sẹo từ trên đầu của An Mật Mật xuống những dòng ký ức xưa củ về sau ấy đã bị hắn quên mất chẳng nhớ lại gì cả , khi bản thân hắn muốn nhớ lại thì đầu đau như ai đó lấy búa đập vào vậy khó chịu vô cùng.

Nhìn áo hình dáng nhỏ nhắn xinh xắn kia của An Mật Mật đang ngủ say thì tận sau trong đáy lòng Bạch Phong Lãng cảm thấy có một sự quen thuộc lại còn rất thân mật nhưng trong nhất thời chẳng thể nào nhớ ra được.

Bạch Phong Lãng thoát ánh mắt khỏi thân hình nhỏ nhắn xinh nhắn như búp bê kia của An Mật Mật , phải nói hình dáng và khí chất này thật sự thu hút được ánh nhìn của hắn nếu không cẩn thận có thể bị trầm luân vào bên trong.

Bạch Phong Lãng chậm rãi bước ra ngoài bàn tay nhẹ nhàng khép chiếc cửa lại như chẳng nỡ làm cô thức giấc , thời gian lại thấm thoát trôi qua chẳng biết là bao lâu nữa.


Khi An Mật Mật lười biến tĩnh giấc thì trời đã về chiều tà bầu không khi có chút mát mẽ và chẳng còn gay gắt như lúc giữa trưa.

Thật sự ngoài công việc ra thì An Mật Mật thích nhất là ăn với ngủ chẳng có hứng thú gì với những chuyện bên ngoài cả , đặc biệt là những tin đồn thứ thiệt kia lại chán ghét vô cùng.

Khoảng một lác sau An Mật Mật bước xuống dưới bếp trong tư thế rất chậm rãi bỡi cô chẳng thể nào ngủ được với cái bụng đói này , trên người An Mật Mật lúc này chỉ khoắc một bộ đồ ngủ kín đáo màu xám xinh xắn kèm theo cái vóc dáng quyến rũ kia thì chắc hẳn ai thấy củng đều nhìn châm chú vài giây.

An Mật Mật lướt xuống dưới nhà thì ngoài những người làm nữ thì chẳng còn có ai cả ,cô cảm thấy rất thắt mắt liền hướng một vị phụ nữ trung niên hỏi.

" Dì ơi , ông và Phong Lãng đi đâu rồi ạ !"
Bỡi vì lần trước cô thấy ông của hắn có ở đây , kèm theo hiện tại đối với bên ngoài thì hai người đã kết hôn chính thức là vợ chồng nên mới xưng hô như thế.

Mà vị phụ nữ trung niên kia nghe thấy An Mật Mật hỏi như thế liền cười ôn hòa có chút e ngại đáp.

" Tiểu thư à , cậu chủ đã ra ngoài lúc sáng rồi ! Còn về phần ông chủ thì từ khi hai người kết hôn đã chuyển về nhà chính rồi chẳng còn ở đây nữa ?"
An Mật Mật nghe cách xư hô này của vị phụ nữ trung niên liền cảm thấy không quen lắm nhưng cô vẩn nở nụ cười xinh xắn kia nói.

" Dì chỉ cần gọi cháu là Mật Mật là được rồi , gọi tiểu thư gì đó cháu không quen ! Mà bếp còn gì ăn không Dì , cháu thấy hơi đói !"
Vị nữ tử trung niên kia lại nở nụ cười cung kính đáp.


" Lúc sáng trước khi đi cậu chủ có căn dặn chúng tôi nấu đồ ăn cho tiểu thư nên vẩn còn nóng ! Tiểu thư tới ngồi đi , để chúng tôi mang lên là được !"
Nói xong chẳng đợi An Mật Mật trả liền mà những người làm nhanh chóng trương bày những món sơn hào hải vị kia lên bàn , cô cười khổ chẳng biết nói làm sao để mấy người này thay đổi cách xưng hô với mình nữa chắc tại ở đây Bạch Phong Lãng nghiêm khắc quá mới thế.

An Mật Mật tập trung vào những món ăn trên bàn trong đầu lại âm thầm nghĩ.

" Cái tên này muốn nuôi mình mập rồi bán hay sao chứ ? Nhiều giàu mỡ như thế ?"
Tuy nghĩ như thế nhưng bàn tay nhỏ xinh kèm theo cái miệng kia của An Mật Mật không kìm được mà ăn ngấu nghiến giống như bị hắn bỏ đói mấy năm vậy.

Một lác sau An Mật Mật chẳng ăn nổi nữa liền đứng lên chuẩn bị thu dọn chén bát , nhưng khi thấy An Mật Mật đứng lên thì những người làm lại hiểu ý mà nhanh chóng đến giành mất công việc của cô.

An Mật Mật liền cười khổ đi về phòng.

Bước vào bên trong An Mật Mật chẳng lười biến mà nhanh chóng lấy máy tính ra hoàn thành một số công việc mà cấp trên đã giao đặc biệt như muốn biết địa chỉ mà hai người chuẩn bị quay chương trình thực tế và quảng cáo thương hiệu của các danh nghiệp.


Nếu có được thông tin thì cấp trên của An Mật Mật sẽ cho phóng viên đến nếu làm như thế có thể quay được nhiều tin tức hơn nữa , còn về bên phía các nhãn hiệu thì chẳng cấm việc như thế nên An Mật Mật liền mạnh dạng cho địa chỉ.

Sau khi làm xong hết mọi chuyện thì trời đã về chiều không khí thổi vào khe cửa sổ làm cho An Mật Mật cảm thấy rất dễ chịu , cô nhớ là ngay mai hai người phải đi quay chương trình trực tiếp rồi nên lại cầm điện thoại lên nhắn tin cho Bạch Phong Lãng.

" Ngày mai chúng ta đi quay rồi , anh có cần chuẩn bị thêm gì không ?"
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi đầu truyền bên kia Bạch Phong Lãng liền đáp.

" Cô mang theo đồ dùng của mình và giúp tôi chuẩn bị vài bộ đồ mặc thường ngày là được ! À mà , một chút nữa tôi về chúng ta hãy tập một chút phong cách vợ chồng mới cưới , nếu không hôm có sai sót thì tôi không chịu trách nhiệm !".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận