Nghe giọng nói chanh chua như góa phụ bị thất sủng này làm cho An Mật Mật cảm thấy rất quái dị cái tên này phát điên gì chứ ? Nhưng mà An Mật Mật biết lần này lỗi lầm là do bản thân cô nên giọng nói có chút nhỏ nhẹ.
" Đúng rồi , bức ảnh đó ảnh hưởng đến anh có lớn hay không ? Anh có thể giúp tôi xữ lý được không ?"
Bạch Phong Lãng nghĩ đến cạnh cô bị một người con trai khác nắm tay thì trong lòng khó chịu như có hàng nghìn con kiến bò vậy làm sao hứng thú hay vui vẽ gì đó giúp An Mật Mật được chứ.
Mặc dù hắn biết được là quan hệ của hai người chỉ trên hợp đồng mà thôi , nhưng mà khó chịu thì vẫn là khó chịu nha.
" Hừ.
.
! Cô nói xem nếu những tin tức đó tới tai ông tôi sẽ nghĩ như thế nào ? Mọi người bên ngoài chắc chắn sẽ nghĩ tôi bị cô vợ mới cưới cắm sừng đấy ! Cô nghĩ xem hậu quả sẽ như thế nào đây ?"
Hắn nói xong chẳng thèm nhìn sắc mặt của cô , An Mật Mật thừa biết là như thế nên sắc mặt khó coi vô cùng giọng nói có chút lí nhí.
" Anh muốn như thế nào mới chịu giúp tôi đây ? Anh nói ra điều kiện mong muốn của mình đi ?"
An Mật Mật thừa biết cái tên này không bao giờ giúp người khác mà chẳng chiếm được lợi ích gì , bỡi vì trong đầu cô luôn cho rằng Bạch Phong Lãng là một gian thương chính hiệu.
Mà Bạch Phong Lãng thấy cô thẳng thắng như thế ánh mắt liền lóe sáng lên một tia giảo hoạt mở miệng nói.
" Muốn tôi giúp cô cũng được , nhưng bây giờ cô hãy xuống bếp làm bữa tối cho tôi đi ! Nếu ngoan tôi sẽ cân nhắc giúp cô một chút ?"
An Mật Mật nghe thế liền chớp đôi mắt tròn xoe xinh xắn kia trông khá bất ngờ vì đánh chết cô cũng không tin cái tên lưu manh này hôm nay lại tốt tính như thế.
Vậy nên An Mật Mật không dài dòng mà nói thẳng.
" Anh nói thật không ? Tôi chẳng tin anh tốt tính như thế ? Có phải là đang có âm mưu gì với tôi hay không đấy ?"
Bạch Phong Lãng tuy trong lòng có một chút chột dạ nhưng bên ngoài vẫn cố tỏa ra một mặt công chính liêm mình đáp.
" Cô có cái gì để tôi âm mưu cơ chứ ? Nếu còn không làm bữa tối thì tôi sẽ đổi ý đấy !"
An Mật Mật nghe thế có chút lo lắng nhưng vẫn vội vã đáp lời.
" Được , tôi biết rồi !"
An Mật Mật nói xong như sợ hắn nuốt lời liền nhanh chóng đi ra bên ngoài mà lao xuống nhà bếp , Bạch Phong Lãng nhìn theo bóng lưng nhỏ nhắn xinh xắn kia đã khuất dạng trên khuôn mặt điễn trai đó lại nở lên một nụ cười gian xão nếu có An Mật Mật ở đây chắc chắn sẽ rùng mình lo lắng.
Thời gian lại thấm thoát trôi qua được một lác lâu , ánh mắt trời lặng dần màn đêm đầy u tối lại buông xuống trên từng con đường nhỏ.
Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua từng cành cây ngọn cỏ rồi xuyên qua khung cửa sổ làm cho người bên trong cảm thấy dễ chịu và mát mẽ.
" Kẻo! kẹt! !"
Bạch Phong Lãng từ bên trong nhà tắm bước ra khoắc trên mình một chiếc đồ ngủ màu đen khá đơn sơ nhưng không kém phần điễn trai mà bước xuống phía dưới phòng khách rộng lớn.
Xuất hiện trước mặt Bạch Phong Lãng là hình dáng nhỏ nhắn kia của An Mật Mật đàn chú tâm vào những món ăn trong bếp dáng vẽ này làm cho hắn bất giác đắm chìm.
Nhưng giọt mồ hôi lấm tấm trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn xinh xắn như búp bê kia của An Mật Mật làm cho cô càng thêm quyến rũ hơn trong mắt hắn.
Khi An Mật Mật trưng bày xong những món ăn ra chiếc bàn lớn rồi chậm rãi ngồi vào chiếc ghế giành cho mình đôi mắt tròn xoa của cô liếc về phía hắn như ám hiệu rằng mình là nấu xong vậy.
Bạch Phong Lãng hiểu ý liền chậm rãi mà ung dung đi đến nhẹ nhàng ngồi xuống phía đôi diện của An Mật Mật ánh mắt quét nhìn thức ăn trên bàn rồi nở nụ cười hài lòng nói.
" Thức ăn trong trí cũng không tệ lắm , chẳng biết là nó có ngoan như hình ảnh hay không đây !"
Nói xong Bạch Phong Lãng lại động đũa gấp một miếng thức ăn bỏ vào miệng mà thưởng thức , ánh mắt hắn lóe sáng lên một tia vui vẽ bỡi vì món ăn này rất hợp khẩu vị với Bạch Phong Lãng.
Mà An Mật Mật thấy ánh dáng vẽ của hắn ăn ngoan miệng như thế liền nở nụ cười xinh đẹp nói.
" Thế nào , có ngoan không ? Như thế là giúp tôi được rồi đúng không ?"
Bạch Phong Lãng thấy cô hỏi như thế ánh mắt hắn liền trở nên giảo hoạt làm bộ không biết gì mà mở miệng nói.
" Giúp cái gì chứ ? Tôi có nói sẽ giúp cô hay sao ? Tôi có nói nếu thức ăn cô ngoan sẽ giúp , nhưng mà thứ trên bàn này chỉ tạm tạm mà thôi !"
" Anh.
.
anh! anh! anh! !"
An Mật Mật khóe miệng nhỏ nhắn tức miệng nổ phỗi lắp bắp một lác lâu mà chẳng nói được gì nên hồn , cô biết hiện tại bản thân mình đã bị cái tên này xoay như chong chóng rồi.
Thấy An Mật Mật tức giận đáng yêu như thế Bạch Phong Lãng liền đánh chủ ý với cô mà nói.
" Nếu cô chủ động hôn tôi một cái , tôi sẽ giúp cô có được không ?"