Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!


An Mật Mật cảm nhận được cái vật to lớn ấm nóng kia đã chạm vào dưới bụng của mình làm cho cơ thể cô khó chịu không thôi, ở cái hoàn cảnh như thế này mà làm những chuyện như thế thật sự rất không biết giấu mặt đi đâu nữa.

Bạch Phong Lãng dùng ánh mắt nóng như lửa đốt nhìn châm chú vào thân thể lòi lỏm kia của An Mật Mật bàn tay to lớn bất giác vương ra ôm chầm cô vào lòng mà vuốt ve nói.

" Thôi được, nếu em không vui thì chúng ta chỉ đơn thuần là bơi thôi có được không ?"
Tuy Bạch Phong Lãng đứng trước mặt của An Mật Mật chẳng có chút sức miễn dịch nào nhưng mà khi hắn thấy cô không vui liền cố kìm nén lại mà an ủi một câu, mà An Mật Mật cảm nhận được sự vuốt ve nuông chiều kia trong lòng cảm thấy rất ấm áp và hạnh phúc nên trên khóe miệng nhỏ nhắn bất giác nở một nụ cười bình thản.

Nhưng mà An Mật Mật cũng thủ thỉ hướng về phía hắn nói.

" Tối qua tôi bị anh dày vò như thế bây giờ cả người cảm thấy rất ê ẩm, nếu như anh không chê thì tôi có thể dùng tay với miệng được giúp anh dễ chịu một chút.

"

Thật sự giây phút này An Mật Mật chẳng muốn làm hắn thất vọng về mình nên mới xuống nước như thế, mà sắc mặt Bạch Phong Lãng nghe được lời nói này của An Mật Mật liền vui vẽ như nhặt được vàng khóe miệng nở một nụ cười ôn hòa nói.

" Vậy được, nếu em đã nói như thế tôi cũng không từ chối.

"
Bạch Phong Lãng biết An Mật Mật nói như thế là đã nuông chiều mình lắm rồi bỡi vì đêm hôm qua hắn đã thấy nơi tư mật kia bị bản thân hành hạ nên đã xưng lên không ít vậy nên trong lòng còn áy náy lắm đây này, nghĩ như thế hắn liền nhanh chóng ngồi lên chiếc phao nỗi không e ngại gì mà cỡi luôn chiếc quần vứt sang một bên trông rất chuyện nghiệp.

Bỡi vì nơi này là biệt thư riêng kín cỗng cao từng kèm theo an ninh cực tốt nên chẳng có gì phải lo lắng cả, mà khi hắn vừa vứt chiếc quần sang một bên thì cái vật to lớn đầy gân guốc kia như được giải thoát nhanh chóng ngẩn cao đầu hướng về phía An Mật Mật.

An Mật Mật tuy chẳng phải là lần đầu trông thấy cái thứ này như sắc mặt vẫn bất giác ững đỏ hai đám mây hồng trông rất dễ thương, mà nhìn dáng vẽ ngại ngùng này của cô làm cho con thú trong lòng Bạch Phong Lãng như muốn bạo tẩu ra bên ngoài nuốt chửng con mồi trước mặt.

Mặt nước sâu chỉ che khuất đi đôi gò bồng đào căng tròn đang vểnh cao kia của An Mật Mật chỉ lộ xương vai xanh tinh xảo kèm theo khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn như búp bê kia làm cho Bạch Phong Lãng bất giác thất thần nhìn cô say đắm.

Mà An Mật Mật thấy ánh mắt như sói đói kia của Bạch Phong Lãng sắc mặt liền ngại ngùng hơi nhưng vẫn chậm rãi cúi đầu tiến đến bên cạnh hắn đôi đồng tử màu trà của cô bất giác nhìn châm chú vào cái vật to lớn đầy gân guốc kia của hắn càng thêm mê mang.

Bàn tay nhỏ nhắn trắng noãn tinh xảo kia của An Mật Mật bất giác vương ra cầm lấy cái vật to lớn ấm nóng kia của hắn mà vuốt ve lên xuống một cách uyển chuyển, chiếc miệng nhỏ của An Mật Mật bất giác mở rộng ngậm lấy cái vật to lớn ấm nóng kia của Bạch Phong Lãng mà l.

iếm m.

út một cái châm chú như kẹo ngọt.

Chiếc lưỡi như rắn nước kia của An Mật Mật l.


iếm m.

út từ đầu trên của cái vật to lớn ấm nóng ấy rồi duy chuyển xuống phần thân rồi dừng lại ờ phía sau bên trong, nhìn cách âm cần nuông chiều này của An Mật Mật làm cho thân thể của Bạch Phong Lãng bất giác rung rẩy không thôi.

Bàn tay to lớn của Bạch Phong Lãng bất giác đưa ra vuốt ve lấy đôi gò má ững hồng đang nhiệt tình chiều chuộng mình kia thì tâm tình hắn lại lân lân như trên mây thật sự rất điên cuồng, An Mật Mật cũng cảm nhận được sự vuốt ve kia của hắn thì khóe miệng cô càng nhiệt tình và nhanh hơn rất nhiều không thể kìm chế được.

" Ưm.

.

Bảo bối em nhanh lên một chút.

"
Bạch Phong Lãng thân thể rùng mình lên một cái khóe miệng bất giác phát ra những âm thanh làm cho người nghe phải đỏ mặt không thôi, bàn tay to lớn của hắn bất giác đưa xuống xoa bóp lấy cặp bồng đào căng tròn kia của An Mật Mật ngón tay ấy lại chẳng chịu an phận mà xoe lấy nhị hoa hồng hào phía trên trông rất chuyên nghiệp.

Bàn tay còn lại của Bạch Phong Lãng bất giác nhấn vào công tắc rút nước cho hồ bơi nhưng chẳng hiểu nguyên nhân là tại sao, An Mật Mật thấy hành động quái lạ này của hắn khóe miệng bất giác nhã cái vật to lớn ấm nóng ấy ra mở miệng hỏi.


" Anh.

.

anh làm cái gì thế ? Tại sao lại xã nước rút xuống như thế ?"
Bạch Phong Lãng bất giác vuốt ve lấy thân thể trần truồng kia của An Mật Mật nở một nụ cười lưu manh nói.

" Không có gì, em cứ tập trung vào việc của mình là được ? Một chút nữa em sẽ có bất ngờ đấy.

"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận