Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!


Bạch Phong Lãng nghe thấy câu hỏi kia của An Mật Mật cái đầu to lớn của hắn chậm rãi cúi xuống cắn lên vành tai ngọc ngà trắng noãn mà nói.
" Được, vậy sau này có như thế nào thì em cũng phải ở bên cạnh tôi không được rời xa ! Với lại sau khi về nhà chúng ta nên hủy bỏ cái hợp đồng trên giấy tờ kia đi, khi nào em cần tiền lấy của tôi là được.

Em thấy như thế nào ?"
Âm thanh này truyền đến tai là cho trái tim nhỏ trong lòng ngực của An Mật Mật bất giác đập loạn theo cái suy nghĩ này của hắn là làm sao cô không vui vẽ được cơ chứ.
Trong đầu An Mật Mật hiện tại chỉ có vài cái suy nghĩ đơn giãn đó là hắn thật sự muốn làm vợ chồng hợp pháp với cô, muốn gắng bó bên cạnh cô lâu dài chẳng phải như thế hay sao chứ.

Nghĩ như thế kèm theo sự nuông chiều kia của hắn làm cho đầu óc cô như lân lân trên mây khóe miệng mở nhỏ có chút ấp úng nói.
" Được...được..tôi đồng ý theo lời nói của anh có không được hay sao chứ ? Mau cho nó vào đi tôi thật sự rất khó chịu."
Bạch Phong Lãng nghe An Mật Mật đã đồng ý thì làm sao còn rán nhịn được nữa cơ chứ phía dưới thân cái vật to lớn đầy gân guốc kia của hắn đã nhanh chóng đi vào bên trong nơi tư mật đầy ấm nóng kia của cô mà ra vào một cách nhanh chóng.
Bạch Phong Lãng cảm nhận được sự ấm nóng đầy ẩm ướt kia của An Mật Mật đang bao bọc lấy cái vật đầy gân guốc kia của mình làm cho hắn như muốn phát điên không thể nào chịu nỗi, bàn tay mềm mại kia của An Mật Mật vô thức vương ra ôm chầm lấy chiếc eo rắn chắc kia của hắn như muốn hòa cùng một thể vậy.
Phía dưới thân An Mật Mật cảm nhận được cái vậy đầy ấm nóng và gân guốc kia đang duy chuyển vào tận cùng nơi tư mật kia của cô, bàn tay to lớn kia của Bạch Phong Lãng không chịu an phận mà duy chuyển lên phía trên xoa bóp lấy đôi gò bồng đào căng tròn đang vểnh cao kia một lác lâu.

Khóe miệng hắn nhanh chóng cúi xuống tham lam mở to ra ngậm lấy nhị hoa hồng hào trên đôi gò bồng đào căng tròn kia mà l.iếm l.áp.
" Ưm..Ưm..Anh chậm một chút."
Thời gian lại trôi qua được một lác lâu phía dưới thân cái vật đầy to lớn ấm nóng kia của hắn thô bạo ra vào bên trong nơi tư mật kia của cô.

Thân thể An Mật Mật không kìm nỗi cơn kích thích này mà bất giác rung rẩy khóe miệng phát ra âm thanh làm cho người nghe phải đỏ mặt.
Một lác sau hình như Bạch Phong Lãng đã chán với cái tư thế này rồi nên nhẹ nhàng cúi đầu xuống hôn nhẹ lên đôi gò má xinh xắn đang ững hồng kia của cô ôn nhu nói.


" Bảo bối, hay là chúng ta đôi tư thế đi ! Em ngoan ngoãn chổng mông về phía tôi là được."
Âm thanh này truyền đến bên tai làm cho An Mật Mật giật mình đầu óc lấy lại một chút tĩnh táo, sắc mặt cô đỏ bừng nhìn trông dễ thương vô cùng nhìn châm chú vào khuôn mặt điễn trai kia của hắn.

Đôi đồng tử màu trà kia của An Mật Mật liếc nhìn xung quanh trông giây lác rồi ngoan ngoãn bước xuống chiếc phao to lớn .
Đôi chân thon dài nhỏ nhắn kia của An Mật Mật đứng dưới mặt nước, đôi tay nhỏ và phần thân trước chóng vào chiếc phao to lớn kia phía sau cặp mông căng tròn đang vểnh cao kia của An Mật Mật ngoan ngoãn vểnh ra phía sau như đang chờ đợi hắn xâm phạm vậy.
" Ưm..ưm.."
Thân thể An Mật Mật bất giác rung rẩy toàn thân căng cứng mà rùng mình lấy một cái, chẳng biết từ lúc nào Bạch Phong Lãng đã quỳ xuống mặt nước đôi bàn tay to lớn của hắn mở rộng cặp mông căn tròn đang vểnh cao kia khóe miệng hắn không e ngại gì mà ngậm lấy cái nơi tư mật của cô mà l.iếm l.áp.
Bạch Phong Lãng như ngựa quen đường cũ nhanh chóng dùng chiếc lưỡi như con rắn nước kia l.iếp l.áp vào cái phần thịt dư đang nhô ra trên nơi tư mật kia, ngón tay to lớn của hắn chẳng chịu an phận mà đưa ra vào bên trong nơi tư mật ấm nóng một cách nhanh chóng làm cho An Mật Mật như muốn phát điên.

" A..aaaaaa.."
Chẳng biết là thời gian đã trôi qua được bao lâu thân thể An Mật Mật bất giác căng cứng toàn thân co giật rồi nhanh chóng nhũng ra phía trước tựa vào chiếc phao rộng lớn.

Mà phía dưới nơi tư mật từ bên trong dòng nước như thác lũ không kìm được mà nhanh chóng trào ra , Bạch Phong Lãng thấy như thế đôi mắt lóe sáng như ác bá thời trung cỗ tham lam nuốt hết hương tân ngọc dịch ấy vào bên trong miệng.
Mà An Mật Mật mệt mỏi mà vô lực đưa ánh mắt đầy ai oán liếc về phía sau nhìn vào khuôn mặt đầy điễn trai có chút lưu manh kia của hắn không kìm được nói.
" Bạch Phong Lãng có phải là anh đang trêu chọc tôi đến chết hay sao ? Hiện tại tôi thật sự rất khó chịu nếu anh còn như thế nữa thì xem như lời ban nảy tôi chưa từng nói nha."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận