Sáng sớm, ánh nắng mặt trời tươi sáng.
Trước cửa sổ sát đất của căn phòng, ánh sáng chiếu ngược một thân ảnh thon gầy, tóc dài thướt tha, trên người mặc một cái áo thung rộng thùng thình, hai chân trần trụi.
Hết thảy đều mơ hồ mông lung.
Làm cho không phân biệt rõ đâu là thật đâu là ảo mộng.
Kiều Chi Du nằm ăn vạ trong chăn, bộ dáng lười nhác nhìn chằm chằm thân ảnh kia, chờ cho đến khi đối phương xoay đầu lại, nàng nhìn đến một khuôn mặt xinh đẹp, bình tĩnh quen thuộc.
Quen thuộc như thế..
“Dậy sớm vậy?’’ Kiều Chi Du hỏi.
‘’Là do ngươi dậy muộn.’’
Kiều Chi Du hướng nàng ngoắc tay một cái, ‘’Lại đây.’’
Qúy Hi nghe lời đi đến bên cạnh giường.
Vừa tới gần, Kiều Chi Du kéo nàng một cái, đem nàng kéo về trên giường, hai người cùng gối đầu trên một cái gối, cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau.
Giống như đang cười, lại không giống như là cười.
« Có phải hay không thích ta? »
“Không phải.”
“Mạnh miệng.” Kiều Chi Du xoay người áp nàng xuống thân mình, ngón tay để bên hông cào nhẹ nàng.
Nhất thời, trong phòng ngủ vang lên tiếng cười thanh thúy.
Kiều Chi Du cũng cười: “Cuối cùng có thích hay không?”
“Ân.’’
“Ân là có ý gì?”
« Thích.
»
………………..
Kiều Chi Du mở mắt ra, trong lúc ngủ mơ hay lúc tỉnh táo, vẫn là một người.
Tim còn đập hơi nhanh nhanh, cảm xúc đó vẫn còn nguyên, như là mới thật sự xảy ra.
Đêm đó « Thổ lộ.
» qua đi, Qúy Hi cùng Kiều Chi Du lại lén gặp lại nhau, là vào tối hôm sau đó.
Lần trước đã nhận lời đến nhà Diêu Nhiễm ăn cơm.
Diêu Nhiễm nói lần trước tụ họp không thành, nhất định phải cho cái thời gian gặp lại cùng nhau ăn cơm,đã nhắc đi nhắc lại mãi nhiều lần.
‘’Như thế nào Tiểu Qúy lại không cùng với ngươi đến đây?’’ Diêu Nhiễm mở cửa nhìn thấy Kiều Thanh cùng Kiều Chi Du, liền hỏi.
Kiều Chi Du cười ngượng, nhớ tới lúc nãy tan làm nàng gửi tin nhắn wechat cho Qúy Hi, nói ngồi xe nàng cùng đi tới đây.
Kết quả là Qúy Hi chạy như bay, cũng không biết trốn vì cái gì nữa.
‘’Tiểu Thanh, con còn nhớ dì Diêu Nhiễm không?’’ Diêu Nhiễm cười tủm tỉm, muốn qua chào hỏi Kiều Thanh một cái.
Kiều Thanh lập tức tránh đi sau lưng Kiều Chi Du.
Diêu Nhiễm bất đắc dĩ.
Kiều Chi Du nói: ‘’Vẫn còn thẹn thùng.’’
‘’Lá gan đã lớn hơn nhiều rồi.’’ Diêu Nhiễm trước kia có gặp qua Kiều Thanh một lần, khi đó thật nhát gan, tránh đi ở trong phòng không chịu mở cửa ra.
Kiều Thanh nghe Kiều Chi Du nói Qúy Hi cũng ở đây, tiểu gia hỏa mới chịu đến nơi này, nếu không khẳng định sẽ không muốn đến đây.
Đây là căn hộ Diêu Nhiễm cùng Khương Niệm thuê để ở cùng nhau, lấy đoạn đường ở giữa, cách cửa hàng của hai người đều không xa.
Phòng bếp đang nấu ăn.
Khương Niệm ở phòng bếp vội, nhìn đến Kiều Chi Du ở phía sau, cũng cười tiếp đón.
Nấu ăn cũng coi như là việc Khương Niệm thích nhất, mỗi khi rảnh rỗi, nàng cũng tự mình xuống bếp.
Đêm nay chuẩn bị nấu đồ ăn Tây.
Vừa ngồi xuống sô pha.
Kiều Chi Du nhìn thấy dấu vết sinh hoạt của hai người, liền hỏi Diêu Nhiễm: ‘’Các ngươi đang ở cùng nhau sao?’’
‘’Đúng vậy.’’
Kiều Chi Du cười cười nói: ‘’Khá tốt.’’
Diêu Nhiễm cười thỏa mãn biểu hiện hết lên mặt.
Hiện tại hai người mở hai cái cửa hàng, cùng đi du lịch, ở chung một chỗ như hai vợ chồng son, cuộc sống thật dễ chịu thoải mái.
‘’Dì, lão sư đâu.?’’ Kiều Thanh lặng lẽ hỏi Kiều Chi Du, cái miệng nhô nhô lên.
‘’Lão sư muộn một lát sẽ tới.’’ Kiều Chi Du nói.
Kiều Thanh lại không nói gì.
‘’Nàng cùng tiểu Thanh tình cảm thật tốt.’’
Kiều Chi Du: ‘’Ân.
Đặc biệt dính nàng.’’
‘’Lão bà ----------.’’ Khương Niệm trong phòng bếp kêu, ‘’Lão bà ngươi lại đay chút.’’
‘’Làm sao vậy?’’
‘’Tiêu đen để ở chỗ nào?’’
‘’Không phải ở cùng một chỗ với muối sao?’’
‘’Không có.’’
‘’Như thế nào lại không có, hôm qua mới mua.
Ngươi đừng vội, ta tới tìm.’’ Diêu Nhiễm xem Khương Niệm lục tung, sợ nàng lại đem phòng bếp lộn xộn, vì thế đi qua.
Kiều Chi Du nhìn phòng bếp ồn ào nháo nháo, hai người tình cảm, khóe miệng cười cười, lại ảm đạm.
Lúc này chuông cửa vang lên leng keng.
Kiều Chi Du đứng dậy mở cửa.
Cửa mở ra, Qúy Hi liền nhìn thấy mặt Kiều Chi Du, vừa nhìn thấy mặt đối diện nhau, không khí trầm mặc trong giây lát, sự việc tối hôm qua phát sinh còn nhớ rõ ràng trước mắt.
Hai người bây giờ gặp nhau, có cảm giác biến hóa vi diệu mối quan hệ.
không được tự nhiên giống như trước kia.
Quý Hi là giải thích không rõ được xấu hổ, còn Kiều Chi Du thì nhìn thấy Qúy Hi, tâm tình lại trở lên phức tạp không rõ.
‘’Vào đi.’’ Kiều Chi Du nói.
Quý Hi: ‘’Ân.’’
‘’Lão sư.’’ Sau khi Kiều Thanh nhìn thấy Qúy Hi, đứng dậy đi đón, lập tức hoạt bát nhiều lên, cùng lúc nãy như thay đổi thành người khác.
Cũng may còn có Kiều Thanh ở đây, không khí cũng đỡ ngượng ngùng.
Qúy Hi đem lực chú ý lên người Kiều Thanh, nàng ngồi xổm xuống ôm thân Kiều Thanh, ‘’Ngoan nha, nhớ lão sư sao?’’
‘’Ân.’’ Giọng nói cũng Kiều Thanh mang theo sự làm nũng.
Qúy Hi ôn nhu cười nói: ‘’Ta cũng rất nhớ Kiều Thanh.’’
‘’Còn có dì nữa.’’ Kiều Thanh nhìn nhìn Kiều Chi Du, lại nhìn nhìn Qúy Hi, nhỏ giọng nói cho Qúy Hi: ‘’Dì cũng rất nhớ lão sư nữa.’’
Kiều Chi Du: ‘’………….’’
Quý Hi rũ mắt, không biết trả lời như thế nào, chỉ cười.
Vuốt cái đầu nhỏ của Kiều Thanh cười cười.
Trong TV đang chiếu phim hoạt hình, Kiều Thanh đang xem phim cậu bé bọt biển.
Kiều Thanh ngoan ngoãn ngồi trên sô pha, ôm ôm cái gối, mở to hai mắt nhìn thẳng xem đến nghiêm túc.
Một bên là Kiều Chi Du, một bên là Qúy Hi, cả hai đều an tĩnh không nói gì.
Quý Hi một bên nghĩ, có lẽ Kiều Chi Du cũng nghĩ bây giờ lên bảo trì khoảng cách với Qúy Hi thì tốt hơn.Sự việc tối hôm qua rõ ràng chỉ là ngoài ý muốn, lại làm cho giống như nàng thật sự đi thổ lộ, khiến cho quan hệ của hai người bây giờ trở lên thật xấu hổ.
Lại phải nói đến tình huống tối ngày hôm qua, người bình thường không hiểu lầm mới làm lạ.
Kiều Chi Du lại âm thầm dùng mắt đánh giá Qúy Hi, đoán không ra được tâm tư của cô nương này, rốt cuộc nàng đã nghĩ cái gì?
Đồng dạng trầm mặc, Kiều Chi Du và Qúy Hi có suy nghĩ không giống nhau.
Diêu Nhiễm đi tới, ‘’Ăn cơm trễ một chút, có muốn hay không ăn trái cây trước? Không phải là ta khoe khoang, Khương lão bản nhà ta làm cơm tây ăn rất được.’’
Qúy Hi thấy thế, đứng dậy từ trên sô pha, ‘’Để ta đi giúp Khương Niệm, nàng một mình nhiều việc làm không hết được.’’
‘’Sao lại để ngươi đi phụ được.’’ Diêu Nhiễm muốn kêu Qúy Hi ở lại.
‘’Không sao cả.’’ Qúy Hi hướng phòng bếp đi tới.
Quý Hi đi rồi, Diêu Nhiễm ngồi xuống bên cạnh Kiều Chi Du, cảm giác đối phương có tâm trạng không giống mọi ngày, ‘’Ngươi làm sao vậy?’’
Kiều Chi Du hỏi lại: ‘’Làm sao cái gì?’’
Thật muốn hỏi, nhưng Diễm Nhiễm lại không dám hỏi tới, ‘’Không có gì.’’
Nhìn TV xem, lại nhìn vào phòng bếp, Kiều Chi dung cầm ly nước lên.
Một lát sau nàng hỏi Diêu Nhiễm, ‘’Ngươi sao lại quen biết Qúy Hi?’’
Mở ra đề tài về Qúy Hi.
‘’Hai năm trước nàng đến quán bar phỏng vấn làm thêm, nàng cũng xem như là học muội của ta, vậy lên cũng chú ý hơn một chút.’’ Nói tới những việc này, Diêu Nhiễm không khỏi cám thán một câu, ‘’Cô gái này cũng không dễ dàng, cũng rất lợi hại.’’
Kiều Chi Du nhìn bóng lưng Qúy Hi trong phòng bếp, nói « Như thế nào? »
Diêu Nhiễm đối với Qúy Hi hiểu biết cũng không tính là nhiều, nhưng có một hôm Qúy Hi đến xin nàng ứng trước tiền lương, nàng mới biết được Qúy Hi có một người em gái, Qúy Hi còn muốn cấp tiền cho em gái mình đi học.
Đoán rằng có lẽ điều kiện trong nhà cũng không được tốt lắm.
Tuy nhiên, những lời này Diêu Nhiễm cũng không có nói tỉ mỉ cho Kiều Chi Du nghe, nói đến chuyện của người khác, nói ra lại không thích hợp.
‘’Tới Bắc Lâm dốc sức làm việc, đã không dễ dàng, càng nói nàng còn là một tiểu cô nương như vậy.
Tiểu Qúy so với người thường đều cố gắng hơn, còn thể chịu được khổ, năng lực lại không tồi, về sau không chừng cũng có thể ngồi vào vị trí như của ngươi bây giờ.’’ Diêu Nhiễm nói quá lên, sau đó uốn éo, đánh giá Kiều Chi Du vài giây, ‘’Ta phát hiện đối với chuyện của nàng, ngươi giống như có hứng thú đặc biệt.’’
Kiều Chi Du chỉ ra vẻ nhẹ nhàng cười, nàng đang muốn xác nhận muốn hiểu biết Qúy Hi nhiều hơn một chút, từ trước tới này cũng chưa từng có tò mò về ai nhiều như vậy.
Kiều Chi Du bình tĩnh không tỏ gì nói:
‘’Cảm thấy nàng rất đặc biệt.’’
‘’Ân------------.’’ Diêu Nhiễm kéo dài âm thanh cuối, sau đó nhìn Kiều Chi Du nhẹ giọng cười nói:
‘’Tình yêu luôn bắt đầu từ sự tò mò.’’
Kiều Chi Du đốn hạ, từ từ hỏi: ‘’Có ý tứ gì?’’
Kiều tổng so với hồ ly còn muốn khôn khéo hơn đây là đang giả ngu sao, Diêu Nhiễm mang ý vị thâm trường bên môi cười, ‘’Ta xem ngươi vậy là không hiểu ý tứ con người rồi, đêm nay đều nhìn lén nhiều như vậy? Nói thật đi, ngươi cùng Tiểu Qúy……….
Các ngươi có phải hay không cũng có tin mừng?
Kiều Chi Du tiếp tục uống nước, cũng không có phủ nhận.
Bản thân mình còn không xác định được, nói không ra được câu trả lời chính xác.
Xem Kiều Chi Du phản ứng như vậy, nàng cảm thấy rõ ràng hai người này ở cùng nhau có gì đấy mờ ám không thuần khiết, không chạy đi đâu chính xác.
Diêu Nhiễm lại một lòng chọc phá vào, ‘’Do dự chính là có cảm giác.’’
Kiều Chi Du không phản bác cách nói này của Diêu Nhiễm, giống như nàng cùng Hứa Thịnh tiếp xúc qua, không có cảm giác chính là không có cảm giác, căn bản là không cần do dự rối rắm như bây giờ.
‘’Có thể giải thích rằng, ngươi nhất thời đối với con gái sinh ra cảm giác, vậy lên cần có thời gian để thích ứng trước đi.’’ Mặt khác Diêu Nhiễm cũng không dám nói nhiều nữa, chuyện tình cảm cũng giống như khi chúng ta uống nước, ấm hay lạnh thì phải do cảm nhận của mỗi người tự biết được.
Hai người cho dù có đến được với nhau cũng không có đơn giản như vậy, không chỉ dựa vào cảm giác của bản thân, mà còn phải chịu được những áp lực từ nhiều mặt khác nữa.
Kiều Chi Du im lặng nhìn Diêu Nhiễm, nghĩ đến không phải là vì vấn đề này.Vấn đề chính là ở chỗ người kia, sau lưng nàng biến tướng đi thổ lộ xong quay đầu lại không chịu nhận.
Tối hôm qua nàng đã suy nghĩ thật lâu, Qúy Hi mỗi lần nhìn ánh mắt nàng đều ám muội như vậy, làm nàng không khó để ghi ngờ có cái ý tứ gì khác.
Nhưng Qúy Hi lại cố chấp cho rằng chuyện tối qua chỉ là hiểu lầm.
Từ chỗ Khương Niệm ra khỏi đã là hơn 9 giờ tối.
Ban đêm tối thứ sáu thật náo nhiệt.
KFC lại ra sản phẩm mới, rất nhiều người tích cực chịu nóng, đứng ở ngoài cửa xếp hàng đợi mua.
Xuống lầu, ra khỏi thang máy, Kiều Thanh nhìn thấy tiểu hài tử khác có kem ăn cũng có chút thèm, Qúy Hi nhớ tới dưới lầu gần đây có một cửa hàng KFC cũng có bán, vừa lúc đi cùng nàng.
‘’Để ta đi mua.’’ Kiều Chi Du để Qúy Hi cùng Kiều Thanh ở lại chờ.
Khoảng hơn 10 phút sau.
Qúy Hi thấy Kiều Chi Du trong tay cầm hay cây kem ốc quế lại đây.
Kiều Chi Du đưa một cái cho Kiều Thanh, một cái đưa cho Qúy Hi.
Qúy Hi: ‘’Ta không cần, ngươi ăn đi.’’
Kiều Chi Du: ‘’Ta không ăn.’’
Qúy Hi nói: ‘’ Vậy ngươi mua làm gì hai cây.’’
Kiều Chi Du: ‘’Cái thứ hai giảm nửa giá, tiết kiệm tiền.’’
Quý Hi theo bản năng nói: ‘’Không mua không phải càng tiết kiệm hơn sao.’’
Kiều Chi Du lúc này cười cười, « Có hai tiểu hài tử lên phải mua hai cây.
»
Hai tiểu hài tử -------
Quý Hi không nhịn được cười.
Thấy Kiều Chi Du đang nhìn mình nhẹ nhàng cười, Qúy Hi cũng cảm thấy nhẹ nhàng.
Nàng đang có mâu thuẫn suy nghĩ, rõ ràng là muốn cùng Kiều Chi Du bảo trì khoảng cách, nhưng đêm nay Kiều Chi Du thật sự duy trì khoảng cách với nàng, loại cảm giác xa lạ đột nhiên xuất hiện, lại làm nàng cảm thấy thật hụt hững khó nói.
Như hiện tại thì khá hơn nhiều.
‘’Cầm.’’ Kiều Chi Du đưa kem tới.
Qúy Hi tiếp nhận, đưa lên miệng ăn, thự ngọt thực ngọt.
Kiều Chi Du nhìn bộ dáng yêu thích ăn kem của Qúy Hi, trước sau nhìn chằm chằm khuôn mặt nàng, không khỏi chất vấn:
« Hôm nay trốn ta làm gì? »
Nghe nhẹ nhàng một câu như thế, Qúy Hi nâng nâng ngẩng lên, mạnh miệng nói:
« Không có.
»
Kiều Chi Du cùng nàng tính sổ nói:
« Vậy ta kêu ngươi chờ ta tan làm, tại sao không đợi ta.? »
Qúy Hi nghe xong nghẹn lời, một lát mới nói đúng sự thật:
« Ta cảm thấy, mình lên bảo trì khoảng cách.
»
« Vì cái gì? ».
Kiều Chi Du lại tung ra một câu hỏi.
« Ta sợ ngươi hiểu lầm………… » Qúy Hi nói sợ hiểu lầm còn chưa nói xong, nàng lại nghe được Kiều Chi Du nói lại một câu:
« Ta có bảo ngươi cùng ta duy trì khoảng cách sao? »..