Quý Hi hoàn hồn lại xong, tiếp tục chuyên chú giúp Kiều Chi Du mát xa thái dương.
Không hề tiếp tục suy nghĩ chuyện khác.
“Khá hơn nhiều rồi, đừng ấn.’’ Kiều Chi Du nghĩ không muốn Qúy Hi vất vả vì mình mát xa nữa, tiếng nói thủ thỉ, âm thanh quyện lại.
“ Dựa vào vai một chút.’’
Qúy Hi còn chưa kịp lên tiếng.
Vài đã nặng xuống rồi.
Nàng lại tựa vào vai.
Đây cũng là đang tin tưởng mình đi? Ngày thường cường thế như vậy, bây giờ ở trước mặt mình lại không che dấu một chút yếu ớt nào.
Qúy Hi lặng lẽ buông tay xuống, eo thẳng tắp, không chút nhúc nhích cho Kiều Chi Du dựa vào.
Sẽ không thay đổi cách dỗ người khác.
Chỉ có thể lẳng lặng ngồi yên cho nàng tựa đầu vào vai mình.
Trên thực tế, Kiều Chi Du lại thích như vậy, chỉ cần có hai người ngồi cạnh bên nhau như vầy là đủ rồi.
Không gian trong phòng yên tĩnh.
Vẫn là Qúy Hi lên tiếng nhỏ nhẹn phá vỡ bầu không khí trước: “Nếu nhức đầu có thể đi ngủ trước.’’
Kiều Chi Du âm thanh mềm như bông: “Còn chưa có đi tắm.’’
‘’Vậy nghỉ ngơi một lát rồi đi tắm.’’ Xem trạng thái này của nàng, Qúy Hi thật sự lo nàng sẽ té trong phòng tắm mất.
Kiều Chi Du: “Ân.’’
Đối thoại vụn vặn qua đi, lại bình yên ấm áp, làm Kiều Chi Du càng rới vào trong mộng tưởng hưởng thụ, luyến tiếc rời khỏi vai của Qúy Hi.
Quý Hi nhìn bộ dáng say đến mệt mỏi của Kiều Chi Du, nhất thời có cảm giác đau lòng.
Tại sao lại như vậy? lúc nào cũng thích uống rượu?
Cuối cùng vẫn không nhịn xuống được,Qúy Hi dài dòng một câu: “Về sau vẫn là lên uống ít rượu lại, tiểu gia hỏa sẽ lo lắng cho ngươi.’’
Lời này nghe như thế nào, cũng giống như là đang lo lắng cho ta.
“Tâm trạng không tốt, ngươi có ở cùng ta?” Kiều Chi Du nặng nề hỏi Qúy Hi.
Nàng uống rượu, đơn giản là để hết buồn chán, nếu mà có người có thể ở cùng lúc nàng không được vui, còn phải uống rượu làm gì.
Quý Hi: “Có thể.’’
Kiều Chi Du tìm đường tra hỏi: ‘’ Có thể cái gì?”
Quý Hi không do dự: “Ở cùng ngươi.’’
Đối phương nhẹ nhàng ngắn ngọn trả lời nghiêm túc một câu thật lay động đến tâm của Kiều Chi Du, nàng ngược lại đang do dự, thẳng người về phía sau, hỏi Qúy Hi, “Vì cái gì mà tốt với ta như vậy?”
Qúy Hi xác thật là không có đối xử quan tâm với ai như vậy.
Mới đầu là vì nàng chú ý đến Kiều Chi Du, nàng cảm thấy Kiều Chi Du như một người mình đã từng quen biết, hiện tại nàng để ý tới Kiều Chi Du …….
‘’Bởi vì ngươi đối với ta thật tốt.’’ Qúy Hi đưa ra một câu trả lời thật tâm, thẳng thắn thật mà nói.
Một khi tiếp nhận ý tốt của người khác, liền phải trả về gấp đôi, nàng xưa nay vẫn vậy.
Cho nên nàng không dễ tiếp thu ý tốt của người khác, thói quen một mình độc cô lai vãng đã hình thành từ nâu.
‘’Còn có khác sao?’’ một câu truy hỏi, Kiều Chi Du cũng không biết mình đang mong chờ vào điều gì.
‘’Ta nhận kẹo của Tiểu kiều tổng.’’ Qúy Hi ngẫm lại, buồn cười.
Kiều Chi Du nhớ tới cũng cười, nàng còn nói thêm, “Nàng còn kêu chúng ta kết hôn, ngươi còn muốn lấy thân báo đáp không?”
Lại thử nữa.
Không nhịn được phải đi thăm dò ý nàng.
Này cười, âm thanh này, lộ ra tình cảm ma mị.
Qúy Hi bất đắc dĩ, nàng có phải hay không lúc uống say đều như vậy, đặc biệt thích đùa giỡn người khác? Tựa như thời gian buổi tối hôm nay vậy.
Kiều Chi Du nhìn Qúy Hi có chuyện muốn nói, nàng chầm chậm đợi chờ mở miệng.
“Ngươi có hay không lúc uống say liền thích đi đùa giỡn người khác?” Qúy Hi không nhịn được đem suy nghĩ trong lòng mang ra chửi.
“Không có.’’ Kiều Chi Du đột nhiên nghiêm túc, sau đó nói: “Ta chỉ đùa giỡn với ngươi.’’
‘’Ta…….’’ Qúy Hi mơ hồ, còn nghĩ nàng muốn nói gì.
Câu chuyện đùa này đúng là không có cách nào để tiếp tục nữa.
Kiều Chi Du là người cười ra tiếng đầu tiên.
Lại an tĩnh.
Đột nhiên hết đề tài.
Quý Hi nhìn đến bên giường, nói cùng Kiều Chi Du: ‘’Đêm nay ngươi ngủ trên giường, ta ngủ dưới đất.’’
Sô pha quá nhỏ, không vừa hai người ngủ.
Mà chung cư lại là giường một người.
Kiều Chi Du khi đến đây cũng không có nghĩ đến, không nghĩ mình sẽ ở lại đây.
Nàng nhìn nhìn sang bên giường,không tính là quá nhỏ, ‘’……..
có thể ngủ hai người mà.’’
Ngủ hai người không phải là vấn đề, nhưng khẳng định sẽ không thoải mái, Qúy Hi nói ‘’ Không có việc gì, ngủ dưới đất cho tiện.Ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi thay ga giường đã.’’
‘’Không cần đổi.
Phiền toái.’’ Kiều Chi Du gọi nàng lại.
‘’Đổi một chút, cho sạch sẽ.’’ Qúy Hi nói.
‘’Không sao cả.’’
Xem Kiều Chi Du không ngại, Qúy Hi cũng không kiên trì, chăn nệm của nàng cũng mới đổi được mấy ngày trước.
Uống rượu xong không thích hợp đi tắm rửa ngay, Qúy Hi mở máy chiếu, tùy tiện mở đại một kênh truyền hình, xem TV ăn trái cây.
cho tỉnh rượu.
Trong TV đang phát chương trình hài.
Từng người từng người đang nhảy nhót lung tung, cũng giống như mấy kẻ dở hơi.
Qúy Hi ngày thường căn bản là sẽ không bao giờ xem TV.
Kiều Chi Du nhìn, ngẫu nhiên phát ra một tiếng cười khẽ.
Rất vui a.
Quý Hi thật ra là một người khó cười, nhưng nàng có một nhược điểm trí mạng, đó là chỉ cần Kiều Chi Du cười lên, giống như nàng sẽ chuẩn bị cười theo.
Hiện tại tậm trạng chắc hẳn đã tốt lên nhiều rồi? Qúy Hi lặng lẽ nhìn Kiều Chi Du tươi cười, lại tiếp tục nhìn lên màn hình, bên tai truyền đến tiếng cười của Kiều Chi Du, nàng cũng cười theo.
Thật là kỳ quái, có khi một người xem cái này sẽ không có gì để cười, nhưng khi hai người xem cùng nhau lại rất muốn cười.
Chờ xem hết một tập hài xong.
Đêm đã khuya.
‘’Ngươi có đi tắm không?’’
Kiều Chi Du nói, “Ngươi tắm trước đi.’’
‘’Ân.’’ Qúy Hi xem nàng uống đến còn say hơn mình, lên nghỉ ngơi nhiều, ngồi lại một lát cũng tốt.
Chờ men say qua đi, Kiều Chi Du mới đi tắm.
Phòng tắm rất nhỏ, chỉ có đơn giản một cái vòi sen, đồ dùng tắm rửa bầy biện chỉnh tề ngăn lắp, giống như có chứng cưỡng bách vậy.
Bởi vì Qúy Hi vừa mới tắm xong, trên gương còn lưu lại hơi nước, không khí tràn ngập mùi hương sữa tắm, thực nhẹ nhàng tươi mát, giống như mùi của kẹo ngưu nãi.
Kiều Chi Du đem quần áo thay ra, nước ấm chảy xuống toàn thân, tẩy trôi đi những bụi bặm.
Một thân đầy sữa tắm.
Đánh bay đi một thân toàn mùi rượu.
Tắm rửa xong, đầu óc đã thanh tỉnh lên không ít.
Kiều Chi Du thay vào bộ đồ ngủ của Qúy Hi, áo thung rộng thoải mái, thêm quần đùi ngắn, cả người rộng rãi thả lỏng.
Hai người đều cao xấp xỉ nhau, mặc quần áo của đối phương thật vừa vặn.
Từ phòng tắm ra tới ngoài, Kiều Chi Du nhìn đến Qúy Hi đang đứng ở trong bếp vội vàng cái gì, nồi trong bếp đang sôi nộc cộc tỏa nhiệt ra.
Giống như đang nấu đồ ăn.
‘’Nấu cái gì vậy?” Kiều Chi Du chậm rì rì đi đến phòng bếp.
Quý Hi nghe thấy tiếng quay đầu lại, nhìn về phía Kiều Chi Du.
Kiều Chi Du tóc vẫn đang ướt đẫm, nhưng lại không có nước rơi ra.
Khuôn mặt đã được tẩy trang, không trang điểm cũng không che được vẻ đẹp kinh diễm của nàng, lại toát ra khí chân ôn ôn nhu nhu như tỷ tỷ vậy.
Còn có.
Chân nàng thật dài, tỉ lệ thật đẹp, đây là Qúy Hi nhìn đến mặt khác.
Nàng ngày thường vẽ tranh thường thích xem tỉ lệ, quan sát ngũ quan tỉ mỉ.
Thấy Qúy Hi đang nấu mì, Kiều Chi Du cười, “Buổi tối không ăn lo sao? Muộn như vầy rồi còn nấu ăn khuya.’’
Qúy Hi dừng một chút mới nói: “Nấu cho ngươi.’’
Kiều Chi Du: “Cho ta?’’
‘’Lúc ta ở nhà, sinh nhật đều muốn ăn mì.
Mì trường thọ.’’ Qúy Hi cười giải thích, lại cúi đầu, tiếp tục nấu mì.
Qúy Hi ngoài miệng vẫn chưa nói gi nhiều, Nhưng thật ra nàng vẫn nhớ hôm nay là sinh nhật của Kiều Chi Du, vừa rồi nghĩ tới nghĩ lui, mới chỉ nói một câu sinh nhật vui vẻ, giống như có vẻ nói cho có.
Hiện tại mới 11 giờ, sinh nhật vẫn còn, nàng liền nghĩ, nấu cho Kiều Chi Du một tô mì.
Lúc chỉ có một mình, Qúy Hi cũng không có ăn sinh nhật, không có gì đáng chúc mừng.
Ở nhà cũng vô cùng đơn giản, sẽ không có chuẩn bị sinh nhật, bà sẽ làm cho nàng một tô mì, chiên thêm quả chứng, như vậy là đủ rồi.
Qúy Hi lại cảm thấy mình như vầy cũng hơi mất lịch sự, không hỏi trước Kiều Chi Du có muốn ăn hay không, nỡ như người ta không muốn ăn, chẳng phải rất xấu hổ sao.
‘’Ăn nhiều ít cũng được, không cần ăn hết, quan trọng là ý nghĩa là được.’’
‘’Ta đây liền sẽ không ngại đâu.’’ Kiều Chi Du nói.
‘’Ân.’’ Nghe Kiều Chi Du nói vậy, Qúy Hi mỉm cười.
Kiều Chi Du chú ý đến áo ngủ của Qúy Hi, cùng áo của mình giống nhau như đúc, bỏ qua màu sắc thì y hệt.
Qúy Hi áo màu lam, nàng áo màu hồng, cùng với áo đôi giống nhau.
‘’Như thế nào hai mua hia cái áo giống nhau như vậy?’’
Quý Hi nói: ‘’ Áo giảm giá một nửa.’’
Kiều Chi Du nhấp môi cười.
Quý Hi nhìn nhìn tóc của Kiều Chi Du vẫn còn đang ướt, mở điều hòa như vậy dễ bị cảm lạnh, ‘’Ngươi đi làm khô tóc trước đi, chờ khô rồi lại ăn.
Mấy sấy ở trên giường.’’
‘’Được.’’ Kiều Chi Du nghe lời, lại nhìn xem áo thung trên người Qúy Hi, hiểu sai, cảm thấy nhìn như vậy thật giống một đôi vợ chồng son.
Qúy Hi nấu nhiều mì, theo nguyên tắc không lãng phí đồ ăn, cũng lấy cho mình một chén nhỏ.
Kiều Chi Du làm khô tóc xong quay lại bàn ăn, Phát hiện cái tô của mình to đặc biệt, còn thêm cái trứng chiên, chiên hoàn hảo ngon mê.
‘’Đối với ta sao tốt như vậy.’’
Quý Hi: ‘’Sinh nhật của ngươi.’’
Kiều Chi Du nhìn mì trong tô còn ta tỏa ra khói nóng hầm hập, Giống như một cỗ nóng đang nan tỏa trong lòng mình vậy.
Trước kia ở nước ngoài, cũng sẽ có bạn bè giúp nàng tổ chức sinh nhật, vài người ở cùng nhau, tụ họp uống rượu.
Không có nhiều ý nghĩa lắm.
Hiện tại nhìn xuống chén mì này, ngược lại, thật là có cảm giác được đón sinh nhật.
‘’Qúa nhiều, ngươi giúp ta ăn bớt đi.’’ Buổi tối tuy Kiều Chi Du không ăn gì, nhưng một tô mì to như vậy, nhìn thôi đã thấy áp lực thật sự.
Đã gần nửa đêm, hai người cũng có chút đói, ăn đến ngon, buổi tối đi liên hoan nhiều người, Qúy Hi cũng không có ăn lo.
Kiều Chi Du nhìn chén nhỏ của Qúy Hi chỉ có ít mì toàn nước, cho rằng nàng ăn không đủ, ‘’Ta còn nhiều, ngươi ăn nữa không? ‘’
Qúy Hi chỉ là thích uống canh nóng thôi, ‘’Từ bỏ.’’
Kiều Chi Du chú ý đến: ‘’Ngươi ghét bỏ ta sao?’’
‘’Không.’’ Qúy Hi muốn ủy khuất.
Kiều Chi Du nhìn đến vui vẻ.
‘’Cảm ơn.’’
Này đột nhiên lại nói cảm ơn.
‘’Ân.’’
‘’Cảm ơn người đã ở cùng ta ngày sinh nhật.
Hôm nay ta thật vui vẻ.’’ Kiều Chi Du nói từ tận đáy lòng.
Nghe được nàng nói vui vẻ, Qúy Hi đang chuẩn bị đứng dậy thu dọn chén đi.
Nàng nghe thấy Kiều Chi Du hỏi: ‘’Ngươi sinh nhật vào ngày nào.?’’
‘’Ta không có sinh nhật.’’ Qúy Hi nói như vậy.
Khương Niệm trươc kia cũng muốn thay nàng tổ chức sinh nhật, nàng cũng nói y như vậy.
Kiều Chi Du: ‘’Vì điều gì?’’
Quý Hi: ‘’Chỉ là một cái sinh nhật sao cần lý do?’’
Kiều Chi Du: ‘’Tại sao không cần.’’
‘’Không cần thiết.
Con nít mới cần qua.’’ Qúy Hi nói.
‘’ Ý của ngươi là nói ta ấu trĩ?’’
‘’Không phải.’’
Cơm ăn còn không có, học thì còn chưa xong, làm sao mà cần để ý một cái sinh nhật làm gì.
Muốn nói hâm mộ, Qúy Hi khẳng định sẽ hâm mộ những đứa trẻ khác, được sinh ra sẵn trong nhung lụa.
Mà nàng lại chỉ có thể là người bị cha mẹ vứt bỏ.
Thời gian dài qua đi, cũng làm như vậy thôi.
Hiện tại nàng sống rất tốt, không có gì thương tâm buồn khổ.
Kiều Chi Du không biết Qúy Hi cất giấu tâm sự gì, nhưng cảm giác được nàng đang cất dấu điều gì đó.
Ngay cả sinh nhật của bản thân mình còn bỏ qua, nhất định là rất cô đơn.
‘’Nói cho ta nghe, ta ở cùng ngươi.’’
Quý Hi nhìn Kiều Chi Du, chậm chạp, vẫn là mở miệng: ‘’ Mùng một tháng một.’’
Đây là ngày nàng đến Bắc Lâm, Qúy Hi tự cho đây mới đúng là sinh nhật mình.
Thân phận chứng minh nàng sinh ra đều là ngày nàng được nhận nuôi mà đăng ký.
Mỗi năm ngày đầu tiên là ngày sinh nhật nàng, vẫn là năm mười tám tuổi ấy, cha mẹ ruột nói cho nàng biết.
Nàng sinh là ở một nơi thật lạnh toàn băng tuyết, bị vứt bỏ, cũng là một ngày trời lạnh trong gió tuyết bao phủ lấy thân..