Lý Ngâm Thấm khẽ cười, lắc đầu nói: “Mặc dù tôi không còn trong trắng nữa, nhưng tôi vẫn biết tự mình hiểu mình.
”
Bạch Tử Thừa bị lời trào phúng của cô làm cho tức đến bật cười, hắn xua tay rời đi, trước khi đi còn nói: “Xuống nhà ăn một chút đi, chúng ta nói chuyện.
”
Lý Ngâm Thấm nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, sau đó mở hành lý lấy một bộ quần áo đơn giản mặc vào, rồi cũng đi xuống dưới lầu.
Lúc hắn nhìn thấy dáng vẻ của cô khi xuống lầu thì hơi ngạc nhiên một chút, không giống như trong tưởng tượng của hắn.
“Sao thế?” Lý Ngâm Thấm nhìn thấy vẻ mặt của hắn như thế thì hỏi.
Bạch Tử Thừa vẫn còn chìm đắm trong cảm giác đụng chạm vào da thịt mềm mại của cô, bây giờ lại đột nhiên nhìn thấy cô mặc đồ thể thao, quần short jean, nhìn cứ như một học sinh trung học vậy.
Hắn đột nhiên cảm thấy hơi tội lỗi.
Cô ngồi bên cạnh hắn, trên thân không có mùi nước hoa, chỉ có mùi sữa tắm thoang thoảng.
Bạch Tử Thừa không khỏi đánh giá cô.
Dựa trên kinh nghiệm trước đây của hắn, những cô gái kia nhận được quà tặng của hắn thì đều vô cùng yêu thích, lập tức nhao vào mặc thử.
Bọn họ sẽ mặc những bộ quần áo gợi cảm nhất, xịt loại nước hoa mà hắn thích nhất.
Lý Ngâm Thấm thấy hắn chỉ nhìn mình mà không nói gì thì cũng không quan tâm, bắt đầu ăn đồ ăn trên bàn, dù sao thì sau một hồi vận động kịch liệt thì cô cũng đói bụng lắm rồi.
“Cô đói đến thế cơ à?” Bạch Tử Thừa nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhìn cô gái trước mặt thản nhiên ăn uống, không thèm để ý đến mình.
Lý Ngâm Thấm gật đầu với anh, sau đó tiện tay cầm ly nước trên bàn lên, uống một ngụm.
Bạch Tử Thừa nhìn thấy thì vội vàng muốn ngăn cản, nhưng đã không kịp nữa rồi.
Lý Ngâm Thấm nhìn thấy hắn vươn tay ra thì tò mò nhìn hắn, ánh mắt như muốn hỏi: Đồ này không thể uống sao?
“Đó là ly nước của tôi.
” Bạch Tử Thừa bất đắc dĩ lấy ra một ly khác, đưa cho cô.
Chỉ vậy thôi?
Vừa rồi làm tình với nhau, dịch thể tương giao thì sao không thấy hắn chê? Quả nhiên đám công tử nhà giàu chỉ giả vờ là giỏi!
Bạch Tử Thừa nhìn thấy phản ứng của cô thì cảm thấy cô gái này cũng khá thú vị: “Lát nữa tôi còn có việc phải làm, cô định vừa ăn vừa nghe tôi nói, hay là dừng lại chờ tôi nói xong thì ăn tiếp?”
“Anh cứ nói đi, tôi vừa ăn vừa nghe.
” Lý Ngâm Thấm không quá hứng thú với cuộc trò chuyện này, cô có hứng thú với ăn uống hơn.
Bạch Tử Thừa bất đắc dĩ, chỉ có thể vừa nhìn cô ăn vừa nói: “Bây giờ cô đã là người của tôi rồi! ”
Hắn nói đến đây thì dừng lại một chút, chờ đợi vẻ mặt kích động của cô.
Kinh nghiệm bình thường nói cho hắn biết, các cô gái nghe được câu này của hắn đều vô cùng kích động, có người trực tiếp bổ nhào về hắn biểu thị tình yêu, có người kích động nhảy dựng lên, thậm chí còn có người hỏi thẳng là hắn có thể chu cấp bao nhiêu tiền?