Bị Bắt Trở Thành Tiểu Nhân Ngư Được Cưng Chiều Nhất Tinh Tế


Đầu gối cùng bàn tay đặt lên nhau, Thẩm Trĩ nhịn không được hỏi một câu: "Vậy vai diễn này rất nhiều người muốn có đi, vì sao lại! ! "
Tại sao là mình! !
Thẩm Trĩ đem mấy câu sau nuốt xuống, nhưng Kiều Thính Xuân vẫn rất nhẹ nhàng liền hiểu được cậu muốn nói gì.

"Em phải biết rằng tài nguyên này là từ tay chị, cái này với chị mà nói thì không khó.

"Kiều Thính Xuân nghiêm mặt nói.

"Em là nghệ sĩ mà chị đưa ra, nếu không phải kịch bản của một bộ phim khác thời gian khai mạc quá trễ, chị là muốn cho em đi giới điện ảnh thử nghiệm trước.

"
Kiều Thính Xuân nói: "Mà lại, chị đã xem tác phẩm tốt nghiệp của em, diễn xuất không tệ, những thiếu kĩ năng thực chiến một chút.

"
"Em! ! cảm ơn.

"Thẩm Trĩ mím môi.

"Không cần cảm ơn chị, kịch bản chị sẽ đưa cho em, em về nhìn xem.

"Kiều Thính Xuân nói, "Nếu quả thật muốn cảm ơn chị, liền hảo hảo diễn xong bộ phim này đi.


"
Sắc mặt Thẩm Trĩ dần dần trở nên kiên nghị, cậu nắm chặt tay: "Em sẽ hảo hảo nghiên cứu kịch bản, sẽ không phụ sự mong đợi của chị!"
Kiều Thính Xuân lúc này mới lộ ra nụ cười hài lòng một lần nữa.

Không hổ là người cô nhìn trúng, chỉ cần có lý, Thẩm Trĩ liền rất sảng khoái, cậu biết rõ mình muốn cái gì, cũng đều vì mục tiêu của mình mà cố gắng phấn đấu.

Sau khi rời khỏi công ty, Thẩm Ttĩ ngồi lên xe bay đi đến trung tâm mua sắm gần đó, mua cho mình cùng ba ba mấy món quần áo mới rồi mới về nhà.

Tinh cầu Koblenz ở vị trí địa lý quá vắng vẻ, dẫn đến rất nhiều kiểu dáng thịnh hành ở tinh càu Koblenz, đã qua thời điểm phổ biến rất lâu.

Mặc dù Thẩm Trĩ không để ý mặc cái gì, cậu là loại người chỉ cần ăn mặc thoải mái là được, nhưng đã lựa chọn con đường nghệ sĩ này, cậu vẫn nên chú ý chi tiết trên trang phục một chút.

Cầm quần áo mới trở về nhà, thời điểm ngồi trên xe bay, Thẩm Trĩ còn nghe được đôi tình nhân bên cạnh đang thảo luận về mâu thuẫn gần đây giữa Đế quốc và Liên bang.

Người phụ nữ ôm mặt: "A a a, Đại hoàng tử thật đẹp trai a, thượng tướng đại nhân cũng rất đẹp trai, cũng không biết vương hậu của chúng ta là ai, có thể hạ sinh ra Đại hoàng tử, gen của ngài ấy nhất định rất lợi hại!"
Chàng trai bên cạnh ngược lại biểu hiện chẳng thèm ngó tới: "Đại hoàng tử rõ ràng càng giống bệ hạ, rõ ràng là gen bệ hạ tốt.

Mà người này lại một mực không xuất hiện, xem chừng chính là dựa vào Đại hoàng tử rồi rút tiền liền bỏ chạy.

"
Cô gái lườm hắn một cái, rất hiển nhiên là lười cùng nói chuyện cùng hắn.

"Bất quá, Đại hoàng tử đích thân dẫn binh đến tinh cầu biên giới là thật hay giả a? Không phải em người thân trong quân đội sao?"Chàng trai gấp gáp hỏi.

"Em không biết, cái này cũng không thể nói a.

"Cô gái im lặng, "Anh muốn biết nhiều như vậy, cũng có thể vào quân bộ a.

"
Chàng trai kia lập tức cao giọng quát: "Đây không phải là do người nhà em không nguyện ý cho anh cơ hội vào sao.

"
Cô gái không dám tin trừng mắt liếc hắn một cái: "Tốt, anh rốt cục nói thật, lúc đó anh đột nhiên chạy tới nói thích em, hóa ra là vì gia đình của ta có quan hệ.

"
Ý thức được chính mình nói lỡ miệng, chàng trai lập tức muốn kéo cô gái lại, ý đồ muốn vãn hồi, lại bị cô gái hất tay ra.


"Đồ rác rưởi, chúng ta chia tay đi!"
Xe bay vừa vặn ngừng lại ở trạm gần nhất , cô gái giẫm lên giày cao gót cộc cộc cộc liền đi ra ngoài, chàng trai muốn đuổi theo, lại bởi vì thời gian mở cửa kết thúc nên bị ngăn ở trong xe.

Thấy mọi người trong xe đều nhìn mình, chàng trai hiển nhiên cảm thấy không còn mặt mũi, buồn bực quay đầu đi những toa khác.

Thẩm Trĩ, người đã chứng kiến toàn bộ vở kịch lớn : ! !
Làm tốt lắm.

Màn hình công cộng bên trong xe vừa vặn thông báo đến tin tức về Đại hoàng tử Phó Trầm, nhìn người đàn ông có đôi mắt vàng rực rỡ trong bản tin, đáy lòng Thẩm Trĩ không hiểu sao có chút khác thường.

! !
Về đến nhà, Thẩm Ly đã đem nhà mới thu dọn xong, đồng thời đang nấu cơm tại phòng bếp.

Lại là âm thanh bát vỡ quen thuộc, Thẩm Trĩ đẩy cửa đi vào phòng bếp, thuần thục đeo cho mình đôi găng tay bảo hộ, bắt đầu thu thập hết mảnh bát vỡ rơi trên đất.

Thẩm Ly giơ cái thìa trong tay lên, ngượng ngùng sờ lên đầu, ngay sau đó ——
"Ba ba, đừng!"
Thẩm Ly thấp giọng hô lên một tiếng, vội vàng đặt cái thìa còn đang canh nóng chảy xuống, sờ bàn tay đau nhức vì bỏng của mình.

Thẩm Trĩ đành phải thả tay xuống thu nhập đồ vật bên cạnh, từ tủ lạnh lấy ra một khối băng, bọc nó trong một cái khăn, đặt ở cánh tay bị bỏng của Thẩm Ly.

"Ba ba, để con làm.

"Thẩm Trĩ sợ ba cậu lại không may bị thương, dứt khoát đem Thẩm Ly đẩy ra khỏi phòng bếp.


Nhìn cửa phòng bếp bị đóng lại, Thẩm Ly muốn nói lại thôi.

Nhưng Thẩm Trĩ rõ ràng là không đợi Thẩm Ly nói xong, cậu cầm cái thìa mà Thẩm Ly làm rơi xuống đất, đảo đảo nồi canh đang sôi hai lần.

Hết thảy nhìn mọi thứ đều rất bình thản, nhưng Thẩm Ly vẫn không có rời đi, cách một cánh cửa kính nhìn Thẩm Trĩ, trong lòng thầm đếm ngược từ 100.

Khi vừa mới đếm đến 33, Thẩm Ly liền nghe được thanh âm chiếc thìa vỡ không thể quen thuộc hơn.

Thẩm Ly quả nhiên thở dài, đẩy cửa ra, bất đắc dĩ nói: "Đi thôi, tắt bếp đi, chúng ta ra ngoài ăn.

"
Thẩm Trĩ cúi đầu nhìn chiếc thìa vỡ bên cạnh, vô tội chớp mắt nhìn.

A, cậu quên mất mình cùng ba ba đều là những kẻ hủy diệt dụng cụ nhà bếp.

Bên trên chiếc thìa còn dính chút nước canh, thời điểm bị vỡ nước canh không khỏi bắn tung tóe lên trên quần áo, Thẩm Trĩ đành phải đi tắm rửa rồi đổi một bộ quần áo trước.

Bởi vì phải gấp gáp xuống lầu ăn cơm, Thẩm Trĩ vốn định chỉ tắm rửa đơn giản, kết quả hai chân không ngừng được nước cọ rửa, không kềm chế bản năng, ba một cái biến thành đuôi cá.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận