Đuôi cá đứng thẳng không tốt, Thẩm Trĩ ngã xuống đất, nước trên đỉnh đầu còn đang không ngừng cọ rửa.
Tốt, cậu rất muốn ngâm đuôi cá QAQ.
Đáy lòng Thẩm Trĩ lặng lẽ dâng lên ý nghĩ này, nhanh chóng chiếm gọn tất cả dục vọng trong lòng Thẩm Trĩ.
Chống cự không nổi dục vọng trong lòng, Thẩm Trĩ đành phải lục lọi bò vào trong bồn tắm lớn, đem cái đuôi cẩn thận, nắn nót đặt ở trong bồn tắm, sau đó thả đầy nước vào bồn tắm lớn.
Khoảnh khắc được ngâm đuôi trong nước, Thẩm Trĩ phát ra tiếng than thở dễ chịu, hai tay khoác lên hai bên bồn tắm.
Ngâm ngâm, Thẩm Trĩ bỗng nhiên nghĩ đến biển.
Cái đuôi ở trong nước bong bóng bình thường mặc dù sẽ làm dịu một chút cảm giác khô héo, nhưng cũng không thể khiến Thẩm Trĩ thật sự vui thích.
Rất muốn đi ra biển ngâm.
Ý nghĩ này một khi xuất ra, tựa như dây leo, rất nhanh liền quấn đầy tâm trí Thẩm Trĩ, sau đó vươn ra những nhánh cây nho nhỏ vui sướng, từng chút từng chút đâm đến đáy lòng Thẩm Trĩ.
Mặc dù biển ở tinh cầu Mansoura cũng không phải là nguồn tài nguyên quý hiếm gì, nhưng những ngôi nhà ven biển cũng không hề rẻ.
Thẩm Trĩ đặt tay vào trong nước, nâng lên một chút nước trong tay, lại nhìn bọn chúng từng chút từng chút chảy xuống từ trong tay mình.
Cứ kệ đi, cậu luôn có thể kiếm đến tiền để mua biệt thự trên bờ biển!
——
Tắm rửa xong, Thẩm Trĩ thay một kiện áo sơ mi rộng rãi thoải mái dễ chịu, đồng thời dựa xu hướng gần đây, vén một nửa vạt áo, nửa còn lại để tung bay trong gió.
Thẩm Ly đã đem phòng bếp thu dọn xong, nghe được động tĩnh từ phòng Thẩm Trĩ, liền quay đầu lại: "Hôm nay làm sao mà con tắm lâu như vậy, phòng tắm không có vấn đề gì chứ.
"
"Không có, con chỉ là tắm có hơi lâu.
"Thẩm Trĩ chột dạ sờ sờ mũi.
Cậu không biết làm thế nào để nói cho ba về sự thức tỉnh.
Thẩm Trĩ há hốc mồm, lờ sắp đến bên miệng lại đột nhiên chuyển cái ngoặt: "Đi thôi ba, nhà hàng đã đặt xong chưa?"
"Được, tiệm lẩu gần nhà có mùi vị không tệ, chúng ta đến đó ăn đi.
"
"Vâng.
"
Đã đến giờ ăn, tiệm lẩu cũng khá nổi tiếng, cho nên có rất nhiều người tới dùng cơm, cũng may Thẩm Ly đã đặt sớm trước một bàn, nên hai người mới không cần xếp hàng ở bên ngoài.
Nhân viên phục vụ dẫn bọn họ đến một chiếc bàn gần cửa sổ, đẩy cửa sổ ra chính là quảng trường thương mại.
Chờ đồ ăn lên đủ, Thẩm Trĩ dẫn đầu nóng hai cuộn thịt bò béo ngậy.
Ăn được một nửa, Thẩm Trĩ nghe được ba hỏi: "Công ty con thế nào? Người đại diện đối con có tốt không.
"
Thẩm Trĩ vừa ăn dạ dày bò, một bên liên tục không ngừng gật đầu: " Chị Kiều đối với con khá tốt, chị ấy cho con một cái kịch bản bên trong có rất nhiều diễn viên nổi tiếng, mặc dù là cái lưới kịch, nhưng có điểm bán rất tốt.
"
"Vậy là được.
"Thẩm Ly nhìn có chút không quan tâm.
Thẩm Trĩ lại nghe được ba hỏi: "Vậy con! ! Có nhìn thấy Thẩm Trạch Lí bên trong không?"
"Không có a.
"Thẩm trẻ con chọc chọc bát nước chấm trước mặt mình, "Anh ấy bận bịu như vậy, con làm gì có tuổi nhìn thấy.
"
Cậu hình như quên mất, ba cậu rất hâm mộ Thẩm Trạch Lí, bên trong thùng dọn nhà còn có một chồng áp phích của Thẩm Trạch Lí.
Bất quá! !
Thẩm Trĩ buông đũa trong tay xuống, nhìn xem cha hắn.
Thẩm Ly thất thần nhìn món rau xà lách trong bát của mình, đột nhiên Thẩm Trĩ kinh hô một tiếng.
"Ba ba.
"
Thẩm Ly ngơ ngác lên tiếng.
Thẩm Trĩ nói: "Gần nhất ba giống như có chút lơ đễnh, nhà chúng ta có khó khăn gì sao?"
Thẩm Ly: ?
Thẩm Trĩ lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, cậu thậm chí còn đoán có phải là mình học đại học nghệ thuật bỏ ra quá nhiều tiền hay không, công việc trước đó của ba cậu hình như là ở thủy cung, nhìn dáng vẻ cũng không kiếm được nhiều tiền lắm.
Thẩm Trĩ lo lắng nói: "Nếu là trong nhà khó khăn, ba ba người nhất định phải nói với con, con hiện tại đã có công việc, con sẽ cố gắng kiếm tiền trả trả tiền nhà.
"
Bị Thẩm Trĩ lo lắng như vậy, Thẩm Ly cũng có chút dở khóc dở cười.
"Yên tâm, ba lúc còn trẻ cũng kiếm được không ít tiền, tiền tiết kiệm đủ để chúng ta tiêu xài đến già.
"Thời điểm hắn bỏ nhà đi, cũng không phải một phân tiền đều không mang ra.
Số tiền này đối với cha mẹ hắn mà nói thì không tính là gì, nhưng nếu như hắn cùng Trĩ Trĩ lấy thân phận là người bình thường sống hết đời, vẫn là dư sức có thừa.
Thẩm Ly vỗ vỗ đầu Thẩm Trĩ: "Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy, nhanh ăn đi, trong nhà không có khó khăn, ba chính là đang nghĩ đến! ! Nên tìm công việc gì, cả ngày ở trong nhà cũng không ổn.
"
Từ vẻ mặt của Thẩm Ly không có phát hiện ra điều gì khác thường, Thẩm Trĩ lúc này mới đem những tất cả ý nghĩ loạn thất bát tao trong đầu đều ném ra.
Cậu chu đáo đem con tôm mình mới chần vào chén của Thẩm Ly: "Đây, tôm chần mà ba ba thích nhất.
"
Thẩm Trĩ không biết là, đối diện với chỗ ngồi của cậu là một blogger ăn uống đang phát sóng trực tiếp.
——