Bị Bắt Trở Thành Tiểu Nhân Ngư Được Cưng Chiều Nhất Tinh Tế


Ngay khi Thẩm Trĩ suy nghĩ có nên gọi lại lần nữa hay không, màn hình nhận được một tin nhắn, người gửi tin nhắn là Thẩm Ly Tự.


Ý tứ nói chung là hôm nay thủy cung sẽ tăng ca, khả năng đêm nay ông sẽ nghỉ ngơi tại thủy cung, sẽ không về nhà.


Thẩm Trĩ nhẹ nhàng thở ra, không còn lo lắng cho ba ba nữa, mà đem ánh mắt chuyển qua nhật kí trò chuyện bên trên.


Thẩm Trĩ vẫn nhớ rõ cuộc gọi chiều hôm qua, giải trí Tinh Hà chính là ước mơ của Thẩm Trĩ.


Cậu nắm chặt màn hình, nhìn thời gian đã gần mười một giờ tối, quyết định ngày hôm sau sẽ gọi lại.


Chủ yếu là cũng muốn xác nhận lại một chút, cái đuôi của mình có phải thật sự thức tỉnh hay không, dù cho đã trong bồn tắm ngâm một đêm, Thẩm Trĩ vẫn cảm thấy mình như ở trong mộng.



Thẩm Trĩ nhẹ giọng thì thào: "Đợi thêm một đêm đi, dù sao cũng không muộn.

"

Mười một giờ chậm rãi đến, từ hướng trung tâm thành phố truyền đến một hồi dài thanh âm của chiếc đồng hồ cổ, đây là chiếc đồng hồ cổ lớn nhất theo ghi chép của Cổ Lam Tinh, được lắp đặt trên tòa nhà quốc hội ở trung tâm thành phố.


Thẩm Trĩ cầm quần áo sạch sẽ, lại đi tới gian phòng tắm nhỏ của mình, đem bồn tắm lớn thả đầy nước, sau đó trút bỏ quần áo chậm rãi ngồi vào.


Thẩm Trĩ thân tùy tâm động, hai chân ngâm ở trong nước rất nhanh lại biến thành một cái đuôi lớn xinh đẹp.


Những vảy kim hồng trải dài từ đuôi đến eo, cuối cùng biến mất tại chỗ eo và bụng.


Đuôi cá nhẹ nhàng đung đưa, giống như ký ức khắc sâu trong gen, Thẩm Trĩ rất nhanh liền có thể rất nhẹ nhàng khống chế chuyển động của đuôi cá.


Cái đuôi ngâm mình ở trong nước rất dễ chịu, Thẩm Trĩ nằm trong bồn tắm, muốn đem mặt mình cũng vùi sâu vào trong nước, nhưng đã thử mấy lần sau, cuối cùng phát hiện ——

Bồn tắm của cậu quá nhỏ!!!

Thẩm Trĩ thử nhiều lần, cũng không thể bắt chước động tác vào buổi chiều.


Không thể cả người nằm ở trong nước, Thẩm Trĩ vô cớ cẩm thấy tâm tình có chút buồn bực.



Màn hình sáng đã được sửa chữa xong, yên lặng nằm trên khay gỗ bên cạnh, Thẩm Trĩ tiện tay cầm màn hình, mở tinh võng ra, thuần thục click vào một ảnh chân dung đen kịt một màu của một cư dân mạng.


Tinh võng là nền tảng kết hợp với các chức năng tìm kiếm, trò chuyện và các chức năng khác, về cơ bản là một phần mềm thiết yếu cho mọi người.


Thẩm Trĩ rất ít khi trò chuyện với ai trên đây, nhưng cậu lại có một người bạn trên mạng đã trò chuyện hơn 4,5 năm

Người bạn này đã gặp cậu trên một trang web ẩn danh khi cậu mới 18 tuổi, lúc đó cậu còn đang buồn rầu bởi vì người xung quanh đều đã thức tỉnh, tài khoản đó đã luôn an ủi cậu.


Theo lời đối phương nói, cậu ta cũng là một người có vấn đề với việc thức tỉnh gen, nhưng cậu ta đã đứng lên thành công nhờ nỗ lực của bản thân.


Ban đầu hắn khuyên Thẩm Trĩ cũng bởi vì tình cảnh của cậu, rất giống với hắn lúc trước.


Đối phương là một người rất lạnh lùng, công việc cũng rất bận rộn, hơn nữa phần lớn các cuộc trò chuyện của Thẩm Trĩ đều là trò chuyện một mình, nhưng nếu đối phương ngẫu nhiên có thời gian rảnh rỗi, hắn sẽ xem và trả lời tất cả các tin nhắn mà Thẩm Trĩ gửi đến cùng một lúc.


Thẩm Trĩ thuần thục gõ mở khung chat của mình cùng đối phương, chạm vào màn ảnh.



Chi chi: Gần đây không biết anh có bận không, hình như em mới thức tỉnh, chắc là trường hợp thức tỉnh đầu tiên ở tuổi của em, sợ đến mức cục quản lý gen cũng không dám đi.

sợ bị kéo vào nghiên cứu.


Chi chi: Buồn rầu.


Chi chi: Em thức tỉnh gen! ! Giống như có chút vấn đề, em có nên đi cục quản lý lập hồ sơ không, lúc đó làm thế nào làm đây.


Chi chi: Nhưng em luôn vui vẻ khi thức dậy, em quyết định theo đuổi lý tưởng trước đây của mình! Tình cờ gần đây, một công ty mà em luôn muốn làm việc đã tiếp cận em, trước đây em không dám đồng ý, nhưng bây giờ cuối cùng em cũng có thể mạnh dạn theo đuổi ước mơ của mình!

Chi chi: Cuối cùng chúc anh công việc thuận lợi nha ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận