Giang Dĩ Hằng đi tới cửa rồi lại thấy đồ đần nào đó mất mác ngồi ở mép giường, bóng hình lay động chiếu trên mặt tường, lông mi rủ xuống, run rẩy liên hồi sau đó những giọt nước mắt to như hạt đậu tí tách nhỏ xuống.
…Cô không đi diễn kịch Quỳnh Dao thì thật là đáng tiếc.
Nhưng đến cùng anh vẫn không nỡ.
Anh quay trở về, xoay người mơn man khoé mắt hồng rực của người phụ nữ, lòng bàn tay liền ướt át.
“Anh đi đi, không cần quan tâm đến em, em làm được, em rất kiên cường, em giờ đã là mẹ.
Anh…”
Miệng nhỏ Cam Điềm líu ríu liên tục, xoay mặt qua, cằm chếch góc 45 độ nhìn ra khoảng không ngoài cửa sổ.
Ai, là ai hạ hai lớp rèm cửa trong ngoài xuống, chẳng nhìn thấy sao trăng gì cả!
“Em ngồi lên mặt anh đi, anh liếm giúp em.
” Lông mi anh giãn ra, khuôn mặt dịu dàng đầy tình ý.
Nửa giọt lệ vừa lăn đến khoé mắt thì vội vàng bị cô hút trở lại, Cam Điềm nhếch miệng cười xấu xa, miệng đáp vâng giòn tan.
Cô thích nhất là ngồi lên mặt Giang Dĩ Hằng rồi điên cuồng vận động, thật thoải mái!
Người đàn ông nằm trên giường, Cam Điềm chủ động giang rộng hai chân, đem cặp thịt trai đỏ mọng quyến rũ nở rộ trước mặt anh.
“Thật nhiều nước, tiểu huyệt bị ngâm bợt trắng rồi này.
” Mắt Giang Dĩ Hằng tối sầm lại, hô hấp gấp dần lên.
Cam Điềm hừ một tiếng, như nữ vương đưa ra mệnh lệnh, “Tiểu Giang tử, anh bắt đầu liềm được rồi đấy.
”
Ngang ngược phách lối, so với bộ dáng hoa lê vũ đái lúc nãy thì như hai người khác nhau.
Giang Dĩ Hằng: “…”
Anh liền biết mình lại bị cô lừa gạt anh rồi.
Anh nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi, thăm dò cửa huyệt, lướt qua rồi gảy nhẹ, cẩn thận an ủi vuốt ve như dụng cụ tam giác đếm nhịp tích tắc lắc lư trên chiếc đàn dương cầm.
“A a a, thật là thoải mái.
”
Cam Điềm bưng cặp vú, eo nhỏ vặn vẹo, toàn thân như bị điện giật tê dại, mắt nai khéo hờ, mồm thì là hét liên tục nói muốn nữa muốn nữa.
Giang Dĩ Hằng bị cô kích thích khiến côn thịt cứng ngắc đến nỗi đau nhức, dựng thẳng đứng chỉ lên trần nhà, nhưng vẫn cố kêu gọi sức mạnh nguyên thuỷ để nhịn nó xuống, đầu lưỡi duỗi ra, toàn tâm toàn ý liếm tiểu huyệt cho Cam Điềm.
Lớp thịt chỗ tiểu huyệt cực kỳ mềm mại, thơm thơm ngọt ngào, đầu lưỡi khẽ đẩy đi đến từng nếp uốn ở bức tường thịt, chỉ với mấy lần hút cạn người phụ nữ bên trên đã không thể khống chế được mình, lay động không thôi, bầu ngực sữa thơm ngào ngạt lắc lên như gợn sóng, cả gian phòng ngủ tràn đầy mùi sữa thơm.
Cặp ngực lúc đầu chỉ nhỏ nhỏ xinh xinh giờ vì đang mang thai mà to hơn một vòng, hồng hào quyến rũ câu lấy hồn phách anh.
Anh sợ cô ngồi không vững mà ngã xuống giường nên hai tay vội vàng quấn lấy eo nhỏ, đầu lưỡi chuyển lên hạt đậu bên trên rồi nhanh chóng liếm láp.
Cam Điềm sung sướng cong lưng, môi cắn chặt, cơn tê dại của việc hoan ái điên cuồng đánh vào đại não, đến khi đại não bất thình lình chớp loé,một chùm pháo hoa nổ “Bùm” tỏa ra.
Bầu trời đêm đen kịt như mực, chỉ thấy khuôn mặt vui vẻ của Cam Điềm như ẩn hiện giữa ánh sáng pháo hoa, sáng đến lác mắt người xem.
“Thật thoải mái.
” Cô thoả mãn nuốt nước bọt rồi trở mình leo xuống khỏi người đàn ông.
…Hở?
Cô phát hiện mặt Giang Dĩ Hằng bóng loáng đầy mật xuân tình do cô phun ra.
Nhưng hình như anh cũng lơ đễnh, tuỳ ý lau một cái, dịch thể của cô dọc theo gương mặt anh nhỏ xuống bờ xương quai xanh rồi thuận lợi chảy một hàng xuống bộ ngực rắn chắc.
“A, em đã hài lòng, đã ăn no, hẹn gặp lại.
” Cô ráng chống lại cơn buồn ngủ, tay phải che miệng ngáp một cái nhỏ, sau đó xoay người ngủ say sưa.
Giang Dĩ Hằng đành chịu, cưng chiều xoa mặt cô, rồi đi vào phòng tắm lấy nước ấm lau sạch người cho cô.
Sau đó tay phải nắm chặt dương vật, nhìn đồ đần nào đó đang cong miệng ngủ say, sau đó nhanh chọng tuốt.
Nửa ngày sau, một tiếng gầm trầm thấp phá vỡ màn đêm yên tĩnh.
Anh cầm lấy bộ đồ lót vịt vàng ở cạnh giường hứng lấy, rồi một dòng tinh dịch trắng đục được bắn ra.
.