Bị Cầm Tù Trong Phòng Của Bạn Học Đáng Ghét


Lê Nam Trân ngày thường chính là đại tiểu thư bướng bỉnh, có thể ngoan ngoãn ngồi trên giường như bây giờ là do bị dọa sợ, lúc này không kìm được tức giận, cô giơ tay nhấc cái bàn trước mặt lên, đồ vật rơi loạn đầy đất.

Đĩa và bát rơi xuống đất và vỡ tan thành nhiều mảnh.

Bản thân Lê Nam Trân cũng giật mình vì động tác này và lại trở nên sợ hãi.

Cô dùng ngón tay véo tấm khăn trải giường và trừng mắt nhìn Kỳ Hàn với vẻ mặt quật cường, thực tế là để phòng bị anh bị chọc giận mà trở nên tức giận.

Nhưng Kỳ Hàn lại không có phản ứng gì, dù bận nhưng vẫn cứ thế khoanh tay nhìn cô, thậm chí không nhúc nhích, giống như đang xem xiếc khỉ trong công viên, giống như anh đã đoán trước được tình huống này.


Lê Nam Trân cảm thấy mình sắp suy sụp rồi.

Cô thà thấy Kỳ Hàn tức giận, mắng mỏ thậm chí đánh cô, dù sao như vậy cũng có nghĩa là cô đang giao tiếp với con người, nhưng hiện tại Kỳ Hàn hoàn toàn như một cái máy, chỉ nói về cài đặt trong chương trình, làm sao cô có thể biết được anh muốn gì? Làm sao mới có thể rời khỏi đây?Lê Nam Trân không thể chịu đựng được nữa, nước mắt rào rạt rơi trên má.

Trong phòng chỉ còn lại tiếng nức nở kìm nén của cô gái, cả hai không ai nói chuyện, giống như hai tác phẩm điêu khắc đối diện nhau.

Kỳ Hàn lặng lẽ nhìn cô gái khóc đỏ cả mắt.

Trên thực tế, Lê Nam Trân có vẻ ngoài dễ thương, với đôi mắt to tròn hạnh nhân, khuôn mặt quả trứng ngỗng gợi cảm, thậm chí mũi và miệng cũng tròn trịa.


Chỉ là tính cách của cô lúc thường quá đanh đá, ăn mặc quá điệu đà nên ít người để ý.

Kỳ Hàn đã từng nghe Thi Tỉnh Lôi nói đùa rằng khuôn mặt của cô được tạo thành từ một loạt các vòng tròn lớn nhỏ, lúc đó Kỳ Hàn đã cẩn thận quan sát cô và cũng ngầm đồng ý với câu nói đó, bây giờ nhìn thấy cô khóc đến đỏ bừng cả mặt, "Mấy cái vòng tròn” dường như rõ ràng hơn.

Hơn nữa… Kỳ Hàn không khỏi nuốt nước miếng, yết hầu lăn lên lăn xuống, dáng vẻ yên lặng rơi lệ này của cô, không khác gì nước mắt sinh lý sau khi bị đùa giỡn cho lên đỉnh.

Đoán chừng thời gian đã sắp hết, Kỳ Hàn vung tay lên nhìn đồng hồ, "Giờ đã là 6 giờ 30, hết giờ rồi.

"Lê Nam Trân kinh ngạc ngẩng đầu lên, không hiểu anh đột nhiên báo giờ là định làm gì, hết giờ gì chứ?Kỳ Hàn tốt tính giải thích với cô: "Sau này, 6 giờ 30 là thời gian kết thúc bữa tối, phải nhớ kỹ.

"Lê Nam Trân trợn to hai mắt, dù sao có hỏi cũng vô dụng, vì vậy cô dứt khoát mắng anh: "Cậu điên rồi à? Dựa vào cái gì mà bắt ép tôi tuân theo? Sau này cái gì chứ, bây giờ tốt nhất là cậu nên nhanh thả tôi ra! "Kỳ Hàn vẫn giữ nụ cười trên mặt, đợi cô mắng xong mới đứng dậy nói thêm: "Hôm nay là thứ sáu.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận