Bị Ép Làm Nữ Chính Truyện Ngược Ta Dựa Vào Vả Mặt Trở Thành Đỉnh Lưu


"Tư Tư, thầy Tạ không có ý đó." Thấy hai người không kiêng nể gì cãi nhau, Nhan Tâm vội vàng ra mặt hòa giải.

Ôn Tư Tư rõ ràng không biết họ đang phát sóng trực tiếp nhưng những khách mời như họ vừa đến đã được nhân viên thông báo rằng căn phòng này đã mở phát sóng trực tiếp.

Cứ cãi nhau như vậy, hình tượng ôn nhu lạnh lùng của Tạ Quân Trạch cũng sẽ sụp đổ.

Không ngờ cô ta còn chưa kịp nói hết lời, Ôn Tư Tư đã quay sang chĩa mũi dùi vào cô ta: "Còn cô nữa, Nhan Tâm, trong lòng cô tự hiểu rõ.

Nếu cô thực sự muốn giúp tôi, hoàn toàn có thể không cần nói câu làm khó kia.

Cô nói ra, chẳng qua là muốn lợi dụng tôi để thiết lập hình tượng tốt đẹp.

Có nhiều chuyện, trước đây tôi không nói, không có nghĩa là bây giờ tôi sẽ không nói."

Nhan Tâm không ngờ Ôn Tư Tư lại thông minh như vậy, không chỉ nhận ra ý đồ của cô ta mà còn nói ra những lời đe dọa.

Trong lòng cô ta đột nhiên mất hết tự tin, cố cười nói: "Tư Tư, lúc đó có thể là tôi quá sốt ruột muốn giúp cô nên lỡ lời, cô đừng để bụng."


[Ôn Tư Tư ăn thuốc nổ à, nói chuyện khó nghe thế.]

[Nhan Tâm đúng là tốt bụng không được đền đáp, tôi thấy mà thương thay cho cô ấy.]

[Nhưng mà, tôi thấy cô ấy nói đúng mà.

Dù sao thì câu nói làm khó nhân viên của Nhan Tâm cũng hơi không ổn, chúng ta xem phát sóng trực tiếp đều biết Ôn Tư Tư không làm nhưng nếu cắt ghép ra ngoài thì rất dễ bị lợi dụng.]

[Sao tôi không thấy có vấn đề gì, hay là Ôn tiểu tam bỏ tiền thuê thủy quân rồi? Bây giờ không phải là cô ta đang làm loạn sao?]

"Sao vậy, sao vậy?" Giọng của đạo diễn từ xa vọng lại: "Có chuyện gì xảy ra?" Theo sau ông ta là một trong những khách mời, có lẽ là thấy họ cãi nhau, lại không khuyên can được nên đã đi tìm đạo diễn.

Lúc này, trong đầu Ôn Tư Tư cũng vang lên tiếng kêu yếu ớt và tuyệt vọng của hệ thống: "Ký chủ, cô yếu đuối quá...!cốt truyện chính của tôi ơi..."

Ôm một chút, xé quá đã, hoàn toàn quên mất.

Ôn Tư Tư hít một hơi thì thầm: "Đừng vội, tôi sẽ đến cứu ngay đây."


Cô vội cúi đầu nhớ lại tất cả những chuyện thảm hại nhất trong đời.

Chuyện nhỏ thì như hồi nhỏ trèo cây lấy trứng chim rồi ngã từ trên cây xuống, hồi cấp ba ném tạ trúng hiệu trưởng, bị thầy giáo gọi phụ huynh, chuyện lớn thì...!Đến khi ngẩng đầu lên sắc mặt đã trắng hơn giấy, đáy mắt ướt đẫm, một giọt nước mắt đọng trên hốc mắt chực rơi.

Cô quay sang nhìn đạo diễn, cắn chặt răng, giọng nói uất ức như sắp khóc đến nơi: "Đạo diễn, cuối cùng anh cũng đến rồi, anh phải làm chủ cho em!"

"Thế nào, như vậy đã đủ yếu đuối, đủ đáng thương chưa." Cô hỏi hệ thống.

Hệ thống:...

Tạ Quân Trạch:?

Nhan Tâm:?

Các khách mời:?

[???]







Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận