Bị Ép Làm Nữ Chính Truyện Ngược Ta Dựa Vào Vả Mặt Trở Thành Đỉnh Lưu


Đạo diễn đến rồi!

Đạo diễn đi rồi...

Đạo diễn không đi được.

Câu nói của Ôn Tư Tư được cô hét lên như thể đang đánh trống kêu oan, đạo diễn Trần Vĩ vô thức dừng bước, định quay người bỏ đi.

Ông vốn đã không hài lòng với nữ diễn viên vào đây bằng cửa sau, tiếng tăm không tốt, nhân phẩm kém này.

Giờ thấy cô vừa đến đã gây chuyện, trong lòng càng thấy cô là một phiền phức, chỉ hận không thể ghi hình xong tập này là cho cô đi.

Nhưng cũng đành chịu vì cô là bạn diễn do Sở Hiên đích thân chọn, đối phương đã đầu tư không ít tiền để nhét cô vào.


Hơn nữa nhà sản xuất lại có quan hệ rất thân thiết với ông, ông cũng chỉ có thể nghĩ mà thôi.

Ông đảo mắt nhìn xung quanh, thấy các khách mời nhìn nhau, đặc biệt là Tạ Quân Trạch và Nhan Tâm đứng bên cạnh cô.

Một người cau mày, một người trợn mắt, rõ ràng cũng bị màn ra quân đột ngột này của cô làm cho choáng váng.

Sợ Ôn Tư Tư không chịu buông tha ảnh hưởng đến việc ghi hình, ông bất đắc dĩ lên tiếng: "Cô Ôn, chuyện của cô tôi đã nghe Lục lão sư nói rồi.

Có thể là do nhân viên của chương trình chúng tôi sơ suất, lần sau sẽ không xảy ra nữa."

Thực ra ông căn bản không tin lời Ôn Tư Tư nói, tổng cộng có 8 khách mời, đã đến 7 người.

Trừ Ôn Tư Tư ra thì ai cũng tự mang theo stylist, bảo là nhân viên của họ không thông báo, sao có thể như thế được?

Ôn Tư Tư cũng đoán được đạo diễn sẽ không đứng về phía cô hay nói giúp cô.


Lúc này nếu cứ khăng khăng với chuyện này thì sẽ trở nên không biết điều nhưng cô vốn không phải là người như vậy.

Ôn Tư Tư gật đầu: "Đạo diễn Trần à, tôi cũng biết sắp đến giờ phát sóng, mọi người trong đoàn làm phim đều rất bận, sơ suất cũng là điều dễ hiểu.

Tạo hình lần này không sao, tôi đến là có thể ghi hình nhưng sau này nếu truyền đạt nhầm lẫn khâu chương trình thì sẽ phiền phức.

Làm chậm trễ tôi thì không sao nhưng làm chậm trễ mọi người, ảnh hưởng đến việc ghi hình thì không tốt vậy nên tôi mới thấy cần phải nói rõ tình hình với anh, anh thấy có đúng không?"

[Thực ra lời cô ấy nói ở đoạn cuối cũng có lý, nói với đạo diễn cũng tốt, nếu thực sự là nhân viên không thông báo đầy đủ có thể tránh được tình trạng này xảy ra lần nữa.]

[Mọi người ơi phải làm sao đây, nhìn cô ấy dùng vẻ mặt đáng thương như vậy nói rằng làm chậm trễ mình thì không sao, tôi lại thấy cô ấy cũng đáng thương.]

[Nhịn đi, nếu mềm lòng là trúng kế của cô ấy rồi.]

"Ừ, cô nói có lý." Cô đã nói như vậy, đạo diễn biết làm sao.

Chỉ có thể tỏ ý sẽ dặn dò nhân viên làm việc cho tốt, tránh để xảy ra chuyện tương tự lần sau.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận