Ôn Tư Tư rất bình tĩnh: "Cậu hiểu gì chứ.
Đánh là thương mắng là yêu, vừa đánh vừa mắng là yêu đương, người Trái Đất chúng tôi đều như vậy."
Tạ Quân Trạch cố gắng trèo lên bờ từ bể bơi.
Ôn Tư Tư thấy vậy, lại dùng tay ấn anh ta trở lại.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy nhiều lần, cô dường như tìm thấy niềm vui của trò đập chuột chũi, hớn hở ngồi xổm bên bờ chờ anh ta thò đầu ra lần nữa.
Tạ Quân Trạch đã khôn ngoan hơn, lặng lẽ bơi đến một nơi cách Ôn Tư Tư vài mét.
Sau khi xác định hai tay cô không chạm tới được anh ta mới thò đầu lên khỏi mặt nước.
Đôi mắt trong trẻo thường ngày giờ đây tràn đầy phẫn nộ, như đang âm thầm cáo buộc điều gì đó.
Ôn Tư Tư nhìn mặt nước trống trải trước mặt và đôi tay mình, lộ ra vẻ chán nản.
Chậc, hết vui rồi.
"Ôn Tư Tư, cô điên rồi sao? Cô có biết mình đang làm gì không?!" Trong giọng nói của Tạ Quân Trạch ẩn chứa sự tức giận.
Dù anh ta được giáo dục tốt đến đâu hì lúc này cũng chỉ muốn chửi thề.
Anh ta lớn từng này chưa từng bị ai đá xuống nước bằng chân! Một lần không đủ, vậy mà còn dám đến...
Ôn Tư Tư bị anh ta và Nhan Tâm kích thích, ghen tuông đến phát điên rồi sao?
Ôn Tư Tư dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn anh ta: "Đá anh đấy, có vấn đề gì không?"
Cô làm sao có thể nói được một cách lý lẽ hùng hồn, không chút áy náy như vậy?!
Tạ Quân Trạch càng tức giận hơn!
Anh ta cảm thấy hành vi bất thường của Ôn Tư Tư hôm nay chính là con đường tắt để thu hút anh ta!
Đừng tưởng anh ta không biết, những tiểu thuyết tổng tài bá đạo đều viết như vậy!
Anh ta phải cho cô biết, chiêu trò cũ rích này không có tác dụng với anh ta, không thể có hiệu quả!
Trên khuôn mặt đẹp trai của Tạ Quân Trạch đen kịt, toàn thân tỏa ra hơi lạnh: "Cô đừng tưởng rằng như vậy có thể gây được sự chú ý của tôi, nói cho cô biết hãy từ bỏ ý định đó đi, tôi sẽ không quay lại với..."
"Hả?" Ôn Tư Tư chớp mắt, thực sự bị trí tưởng tượng của anh ta làm cho kinh ngạc: "Anh không sao chứ, không phải bị tôi đá ngốc rồi đấy chứ, ai nói muốn quay lại với anh? Hừ, cũng không soi gương xem mình có xứng không."
"Ôn Tư Tư! Cô nhất định phải chọc tôi tức giận sao?" Tạ Quân Trạch không nghe nổi nữa, anh ta quát lớn.
Cảm thấy mình bị xúc phạm nghiêm trọng!
"Anh tức giận hay không liên quan gì đến tôi, tôi đá anh chỉ để trút giận, đừng tự mình đa tình!" Ôn Tư Tư trợn tròn mắt, nhận ra Tạ Quân Trạch sẽ không cho cô cơ hội ấn anh ta xuống nước nữa.
Cô tiếc nuối vỗ nước trên tay rồi đứng dậy: "Tôi đi nhé, anh cứ từ từ bơi ở đây."