Ôn Tư Tư ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên hành lang đối diện, Sở Hiên từng bước một đi theo bên cạnh Nhan Tâm, hai người vừa nói vừa cười, quan hệ hòa thuận.
Thấy Ôn Tư Tư, cả hai cùng nhớ đến câu nói xui xẻo của cô, trên mặt thoáng qua vẻ cứng nhắc.
Nhan Tâm cười chào hai người, còn Sở Hiên thì hoàn toàn không có ý định đến kết bạn với Ôn Tư Tư.
Anh ta cúi đầu nói vài câu với Nhan Tâm, hai người tiếp tục đi về phía trước.
Ôn Tư Tư nhìn theo bóng lưng hai người mà chìm vào suy tư.
Sau khi tạm biệt Lục Thiến, cô quay người đi về hướng lúc đầu đến, nếu không nhầm thì còn một nơi cô chưa tìm - ở góc cầu thang tầng ba.
Cô tìm một vòng, cuối cùng phát hiện ra thẻ bài này ở khe hở tủ cứu hỏa.
Ôn Tư Tư đưa tay ra, mắt thấy ngón tay sắp chạm vào thẻ bài thì đột nhiên bị người ta chen ngang.
Cô có chút không vui quay đầu lại, đụng phải tấm lưng cao lớn của Sở Hiên.
Anh ta như một bức tường đồng vách sắt chắn giữa cô và Nhan Tâm, khiến cô chỉ có thể trơ mắt nhìn Nhan Tâm cầm lấy nó.
Ôn Tư Tư:?
Bọn họ đến từ lúc nào vậy?
"Anh cướp thẻ bài của tôi?" Cô nhìn thẳng vào Sở Hiên, giọng điệu lạnh lùng.
Thật là có gan, dám cướp đồ từ tay cô, không còn nhiều người như vậy nữa!
Sở Hiên không để lời cô vào tai, anh ta không chịu yếu thế trừng mắt đáp trả: "Thế nào, ai nhanh tay thì người đó được, cô có bản lĩnh thì cướp lại đi!"
Ôn Tư Tư cười, cô suy nghĩ một chút rồi nói: "Sở Hiên, anh phải hiểu rõ chúng ta mới là một nhóm, đến giờ tôi còn chưa tìm được một tấm nào."
Ngụ ý là rất có thể họ sẽ trở thành cặp đôi xếp bét.
Sở Hiên: "..."
Nếu là bình thường, anh ta tuyệt đối sẽ không để mình tụt hậu so với Tạ Quân Trạch.
Nhưng bây giờ anh ta bị tình yêu làm cho choáng váng đầu óc, cam tâm tình nguyện làm bàn đạp cho Nhan Tâm.
"Ai bảo cô vô dụng như vậy." Anh ta liếc nhìn Nhan Tâm, lớn tiếng nói: "Cho dù xếp bét tôi cũng vui lòng, cô không quản được."
"A, không phải chứ, cô còn chưa tìm được một tấm nào sao Tư Tư?" Nhan Tâm tiếp lời, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Ôn Tư Tư.
Cô ta thu tay lại, đáy mắt lóe lên vẻ đắc ý nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ chân thành: "Chỉ là một tấm thẻ bài thôi, tôi nhường cho cô."
Nói hay thật, nhường gì chứ, rõ ràng là cô ta đến trước!
Ôn Tư Tư cau mày, mơ hồ nhận ra có điều gì đó không ổn.
Lúc nãy khi Sở Hiên cướp thẻ bài, ống kính có hướng về phía họ không?
Cô hỏi hệ thống: "052, lúc nãy khi Sở Hiên bọn họ xuất hiện, ống kính có hướng về phía chúng ta không?"
"Không có đâu ký chủ, mãi đến khi Nhan Tâm lấy được thẻ bài máy quay của họ mới chuyển sang."
Ôn Tư Tư đã biết, cô thấy lạ là tại sao bọn họ lại công khai cướp thẻ bài của cô trước ống kính, hóa ra căn bản là không hướng về phía họ.
Thật là...!quá đáng!