Em cái gì mà em . E, có biết anh đã biết tội của em chưa ?
-....
- Những việc như vậy thì em phải nói với anh chứ ? Sao em lại dấu anh như vậy ? Nhỡ em bị xe đó đâm thì anh phải làm sao ?
- Em xin lỗi .
- Từ giớ đi đâu cũng phải đi với vệ sĩ .
- Anh à . EM không phải trẻ con
- Không phải trẻ con nhưng em cũng không bảo vệ được bản thân mình
- Nhưng em không thích vậy
- Em có biết anh lo lắng cho em đến mức nào không ? Không có em thì anh không sống nổi đâu . Vì vậy em hãy nghe theo lới anh , điều đó tốt nhất đó cho em
- Vâng ..
Nó miễn cưỡng nhận lời đề nghị của anh nhưng thực trong lòng nó đâu có muốn như vậy . Nó ghét sự gò bó , ép buộc , vậy giờ nó lại như con chim bị giam trong lồng . Tuy biết là tốt ình nhưng nó cũng có võ cũng tự bảo vệ được mà , sao anh nó cứ phải làm quá lên như vậy .?
- EM có nhìn thấy mặt tên lái xe không
- Dạ không . Nhưng ...
Nó đang suy nghĩ xem có nên nói cho Vũ chuyện nó đã nghe thấy vào chiều nay không nữa ?..
- Em có chuyện gì dấu anh nữa à ?
- EM .. Biết .
- ..
- CÓ lẽ anh sẽ không tin
- Là ai ?
- LÀ 1 người chúng ta luôn kính trọng . Một người thân yêu nhất của chúng ta...
- Dừng . Ý em là bố
- ...
Nó lặng lẳng gật đầu .
- KHông thể nào .
- Đúng vậy . Nhưng chính em đã nghe thấy , em đã tới công ty thăm bố nhưng .........
( Kể lan man )
- SAO lại có chuyện nhwu vậy . Nhưng ông ấy là Ba là người thân sinh ra chúng ta ? EM có nghe nhầm không
- Không . Em chưa già để phải lú lẫn
- ..
- Từ lâu em đã thấy khoảng cách giữa chúng ta với bố đã quá xa vời . MẸ mất , ba đã thay đổi rất nhiều , chẳng còn những cái oom thân mật hay những bừa ăn gia đình . Loanh quanh chỉ là việc trước khi mất mẹ có để lại gì không ? Ông ấy định tìm gì trong khi đã có quá nhiều thứ trng tay ?
- Có lẽ điều em nói là đúng
-..
- CHúng ta nên đề phòng .
- Vâng
Vũ gập quyển sách trong tay lại rồi bước lên lầu còn nó thì cũng đi về phòng của mình với cái đầu lặng trịc những suy nghĩ . Có lẽ cái gia đình bé nhỏ của nó và anh chẳng có ngày nào yên ổn cả . Gia đình là nơi hạnh phúc nhất nhưng thực mà nói nó quả là 1 địa ngục sống đối với nó .
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi đưa nó về nhà an toàn thì Hải về ngôi biệt thự nguy nga của mình
- Thưa câụ chủ
- Điều tra Hoàng Thien Phong cho tôi
- Dạ nhưng sao cậu lại để ý tới thằng nhóc đó
- Thẳng nhóc ?
- dạ
- Chình là Hoàng Ank Vy đó
- Dạ ??/
- Ông bị điếc à ?
- Dạ nhưng sao cậu lại tìm ra được cô chủ ạ .
- Tình cờ nghe được 1 thằng mắt nồi tung tin .
- ..
- Thằng đó đã bị xử dẹp rồi
- Vâng vậy tôi lui được chưa ạ
- Ừm
Chấn Hải ngồi tựa vào chiếc ghế xoay chống cầm ngẫm nghĩ ? Thực ra thân phận của cậu là ai ? Sao alij có nhiều bí ẩn như vậy ? Sao cậu lại gọi nó là " Cô chủ " . Họ có mối quan hệ như thế nào ?
Sau vụ đi shopping thì Mai và đồng bọn là Băng và Như đã e back home ( Home = Nhà Vy ) . Vậy là ngôi nhà lại trở lên sống động hẳn . Mới mấy phút trước còn lim dim rồi thì im im giờ thì tưng tửng ra
- Chúng ta đã e back
Mới bước vào cửa nhỏ Mai đã làm loa phát thanh cho cả làng nước nghe thấy tiếng