CÓ mình nhớ .
- Cậu bị sao vậy ?
Quách cưng buông TIểu Vy rồi nói với vẻ mặt đầy thất vọng
- NHớ chứ . Mình đã ngồi đây chờ cậu . 2 năm trôi qua rồi đó cậu có biết không , Cậu đã không giữ lời hứa đó và giờ câụ đã quay lại nhưng nó chẳng còn là lời hứa năm xưa nữa ....
- MÌnh thực sự xin lỗi huuhh ... đừng giận mình mà...huhuu QUÁCH CƯNG ƠI .. Mình không cố ý đâu huhuu
SAU câu noí đầy oán trách của cậu bé, cô bé đã òa khóc nức nở khiễn Quách cưng tái xanh mắt mèo vì cậu vốn dĩ sợ nước mắt của Tiểu Vy mà
- MÌnh... Nói đùa thôi . Nín đi Tiểu Vy .
CÔ nhóc đưa đôi mắt tròn xeo lấm tấm mấy giọt nước long lanh nhìn vào mắt cậu bé
- Thật không ?
- Thật .
- YEah . LALLALALAL . QUách cưng là số 1 . * Moa Moa *
Cô bé vừa có 1 hành động là hôn chụt vào má cậu bé khiến cậu bé QUách CƯng đỏ ửng mặt luôn
- SAo mặt cậu đỏ thế kia
- CÓ gì đâu
- CHúng ta chơi trốn tìm đê
- Ừ chơi thôi
Tình bạn ấy lại thắp sáng cho khu rừng tăm tối và â u, Tiếng cười đã áp lấy không khí u sầu và đã làm rung động những trái tim bé nhỏ . Cô bé bị cậu bé rượt đuổi tới cái cây cổ thụ . Cô bé định bước tới để chạm vào thân cây khổng lồ ấy nhưng lại bị cậu bé chặn lại với vẻ mặt sầm xuống
- ĐỪng động vào nó .
- TẠi sao vậy ?
- NÊú động vào nó cậu sẽ không thể quay về được .
- Nó sẽ dấn tới đâu ?
- Tới 1 nơi như thiên đường cũng có thể như địa ngục trần gian . Nhưng có lẽ nó là 1 thiên đường nếu nơi đó có cậu
- Có thật không
- Ừm
- Vậy cho tớ đi tới đó đi . Mình tới đó đi . NHanh lên . Tớ muốn nhìn thấy thiên đường của mình
- Nhưng sẽ không quay lại được . Và cậu sẽ bên tớ mãi mãi chứ
- Không sao . Miễn có cậu là tớ rất vui . Nhưng tớ phải về nhà rồi . LÀm soa giờ
- Ngày mai là LỄ HỘI MÈO . Cánh cổng sẽ mở ra 1 thiên đường , cậu hãy tới đây , tớ sẽ chờ cậu
- Ừm . Tớ sẽ đến
- Cậu sẽ hứa chưa
- HỨa mà
- Tớ mong chờ lời hứa đó sẽ được thực hiện
Cậu bé nhìn cô bé đi về mà lòng ấm lên còn cô bé Tiểu Vy vui vẻ về nhà với 1 suy nghĩ là sẽ sánh bước bên cậu bé tới Thiên đường . Nhưng mọi chuyện không thể đoán trước đưọc , chỉ có trời mới biết .....
Sáng hôm sau
6a.m
Khi cô bé Tiểu Vy thức dậy thì đập vào ắmt cô bé là 1 cậu Boy tuấn tu , thư sinh không kém gì Quách Cưng của cô và hơn thế cô bé còn nhảy trồm ôm lấy cậu bé trước mặt
- Thiên Khang anh về rồi à . EM nhớ anh quá
Thiên Khang chính là người bạn tâm dao của nhỏ Vy này từ thởu bé . Hai người dính với nhau như keo dính ruồi vậy . NHưng do hoàn cảnh gia đình ép buộc lên cậu phải đi du học ở Bỉ lên đã phải rời xa cô bé . Nhân dịp này thì Thiên Khang muốn về nhà tăhm cô bé , biết tin cô ở đây thì đã ghé qua chơi luôn . Điều này đã làm Tiểu Vy vô cùng bất ngờ và vui sướng , những cảm xúc nhớ nhung đã ùa về với cô bé gái nhỏ . CÔ ôm chặt cậu bé như chẳng muốn rời vậy
-* Ặc Ặc* KHó đỡ quá . Buông tay ra nào Tiểu Vy anh bị nghẹt thở rồi .
- EM quên hi hì
- EM nhớ anh tới vậy à
- VÂng em nhớ lắm
- Bỡn à ?
- Không thiệt luôn đó .
- Vậy thì tốt . ANh co 1 món quà giành ặtng cho em
- A ha . CÓ quà vui quá vui quá
Nhỏ vỗ tay úm ụp hóng quá . Thiên Khang mở BAlo ra rồi lấy 1 hộp quà bé xíu xìu xiu làm Tiểu Vy càng hồi hộp hơn . Không chờ đợi cô nhanh tay rằng luôn cái hộp quà trên tay Thiên Khag rồi xé toẹt phát rách luôn .
- WOW Đẹp quá
- EM thích không
- CÓ có
- ĐƯa anh đeo cho