Sau câu nói của hăn , VŨ đã trở lại vẻ lạnh lùng điềm tĩnh của mình và cậu cũng chẳng hiểu sao mình lại hành xử như vậy có lẽ là cậu sợ mất nó có lẽ cậu hoảng sợ . nHưng cậu vẫn luôn thắc mắc " TẠI SAO BLACK LẠI HÀNH ĐỘNG NHƯ VẬY" nó quả là 1 dấu hỏi to đùng . VÀi tiếng trôi qua trong sự lo âu thấp thỏm . HẢi đã tỉnh dậy àv ngồi lên xe lăn tới hàng ghế chờ . THêm vài tiếng thật dài nữa
* Tít tít tít..*
Y tá: Nhọp tim đã ngừng đập .
BÁc sĩ : MÁy trợ tim
Y tá : Sắn sàng
Bác sĩ : 1..2 * ỪC ực... *
- NHịp tim chưa thay đổi
- BẮt đầu lần 2 . 1....2....
- Nhịp tim không thay đổi
- LẦn 3 ... * Ừ ực....*
- Ngừng đập
- THử lần cuối . Mọi người chuẩn bị . 1 . ....... 1 * Ực ực *
- ...
Có 1 cô bé và 1 cậu bé , họ dắt tay nhau chạy lên thiên đường. Chợt có tiếng gọi lại
- Đừng bỏ anh mà đi .
Tiếng nói như nghẹn khóc vang vọng tới thiên đưòng . CÔ bé nhìn xuống dưới , cô nhìn thấy anh trai mình ôm mặt khóc nức nở cầu xin chua ban cô quay lại cô sao lòng
- Tiểu Vy đi thôi
- Ừm chúng ta đi thôi
Nhưng nhìn thấy Người phía trước - QUách cưng gọi cô thì cô bé lại hẫng hờ đi tiếp
- Chúng ta cùng đi thôi .
Họ tung tăng dẫn nhau tới 1 cánh cửa màu trắng tráng lệ CÁNH CỬA THIÊN ĐƯỜNG" nhưng đang định bước vào thì lại có những tiếng gọi lại
- Tiểu Vy , THiên Khang về rồi đây , em còn nhớ anh không . Tỉnh lại đi ... anh cầu xin em đấy .
Cô bé nhìn xuống dười , 1 chàng trai ngôi trên chiếc xe lăn , khuôn mặt tím bầm nhưng vẫn tỏa sáng . nhìn cậu quen lắm nhưng cô bé không thể nhớ nổi đó là ai nữa . CÔ lại bị tiếng nói của QUách cưng thúc dục
- Nhanh naò
NHưng lại thêm những tiếng khóc than trời của những người bạn thân
- Vy ơi may đừng bỏ bọn tao 1 mình.................. huhuhuhuhuhuhu
- Vy ơi...huhuuhu
- Vy ơi đừng bỏ anh lại
- ĐI NÀO?
Cô bé mỉm cười đi tiếp
- Ừm
Cô bé đi tiếp đi tiếp và bước tới cánh cửa thiên đường