Dạ thưa quý khách .
Vũ lấy card ra đưa cho phục vẹ vừa tới
- Thanh toán tiền .
- Rất xin lỗi , cửa hàng của chúng tôi không thanh toán bằng card ( thẻ tín dụng ) ạ.
Bó tay với luật rừng này . Mà cậu đâu có sài tiền mặt , Vũ ngơ ngác quay sang phía nó
- EM mang tiền không ?
- EM có ạ . Bao nhiêu tiền chú ?
- Thưa quý khách hết 350k
- Đây . không cần thối .
Nó đưa cho phục vụ đồng 500k , haizz nhà giàu ví làm gì có xiềng lẻ =_=!!
- Vy , em muốn chơi đâu không ?
- Đi công viên đi anh .
- Ừm .
Hai anh em cứ lặng mà đi , bỗng từ 1 cửa hàng lưu niệm bên đường thoáng có tiếng nhạc vọng tới tai nó . Đó là bài hát Ngày hôm qua đã từng của Mờ Naive
Em buông tay anh nhé
Quá khứ đó anh hãy xóa hết đi
Thôi không nắm giữ kí ức xa vời và chẳng bao giờ thuộc về nơi em
Hạnh phúc…hiểu sao cho đúng đây
Anh lấy đi niềm tin trả lại cho em những gì
Cũng vì em vụng về đánh rơi
Hay càng xa vời càng dễ mất
Em chân thật nên em tổn thương.
Phải làm sao để xóa hết nước mắt, những yêu thương ngày đầu tiên
Chẳng đủ dịu dàng để níu bước chân anh
Giá như em được ào rơi về quá khứ
Có còn anh ướt lạnh đứng chờ em
Phần còn lại của quên là nhớ…là tiếng thở dài
Là tháng năm hằn lên vệt hoen mờ kí ức
Hạnh phúc chỉ là thoáng qua, hay chính em là mãi mãi
Khi em nói hai chữ muốn dừng
Là em biết nước mắt không bao giờ ngưng.
Nó cảm thấy tim như đau nhói. Bài hát này đúng thực là cảm xúc và lỗi suy nghĩ của nó bấy giờ . Phải từ bỏ đi 1 người quan trọng với nó nhưng giọt nước mắt chẳng sướt mướt mà nhỏ giọt chầm chậm đây lưu luyến . Nước ắmt nó như muốn rơi lần nữa nhưng nó chẳnng muốn vậy , nó ngẩng mặt lên trời ngăn những dòng chảy ướt mi . Nhưng sự thật bất ngờ , giữa con đưòng kia , hắn ta lại xuất hiện trước mắt nó , nó ngỡ ngàng , bàng hoàng quay mặt đi , ôm Thiên Vũ để ai đó không nhìn thấy sự đau đớn hiẹn rõ trên từng nét mặt . Như ddã hiểu, vũ cũng để mặc nó vậy mà khóc , cậu nhìn về phía chàng trai ở xa kia và cười 1 nụ cười giẽu cợt . Bên kia chàng trai vẫn đứng như 1 tảng băng di khổng lồ , không hiểu cảm xúc của cậu như thế nào mà chỉ nhìn vô định về phía trước thật xa xôi .
Chiếc xe phân phối băng qua , như vệt ngăn cách giữa 3 ngưòi , Như vệt ngăn cách giữa 2 thế giới . họ nhìn nhau thật lâu và lại thêm 1 chiếc xe băng qua cắt ngang tầm nhìn . Lần này chàng trai đã biến mất . Thiên Vũ ghé xuóng tai nó
- Hạo Thiên đi rồi .
- Nó rời xa vòng tay ấm áp của cậu và lau khô những dòng nước mắt nhưng đâu biết chàng trai đó vẫn còn ở 1 nơi nào gần đó , đang nhìn nó với ánh mắt hận thù cũng sót thương .