Bí Mật Bóng Tối

Miku cố nén tiếng kêu của mình lại. Khá may mắn vì hôm nay Miku đi bốt, nên ở phần chân dù rất đau nhưng được ngăn cách bởi đôi giày, nên không chảy máu. Tuy vậy, hai tay của Miku không may mắn như vậy. Sợi dây trói vô hình càng ngày càng siết chặt. Máu tươi từ tay của Miku, lúc này đã rỉ ra khá nhiều, đến mức nhỏ giọt xuống đất.
Dường như nhìn thấy được điều đó, khán giả học sinh không la hét nữa, mà trở nên xì xào bàn tán. Cả khán đài bị bao trùm bởi bầu không khí căng thẳng. Cả khu ghế giáo viên cũng vậy. Thậm chí người trọng tài cũng không biết phải nói gì.
Arata có lẽ sẽ chạy ra đó để kéo Miku ra khỏi nếu những thành viên A-Class khác không cản lại. Cậu không ngừng kháng cự, thậm chí làm bị thương người khác.
Tuy vậy, trận đấu vẫn không thể kết thúc nếu chưa có bất kì ai gục ngã.
Luna liếc mắt nhìn khán đài, nhìn dãy ghế A-Class, cô cười khẩy đầy chán nản. Luna quay lại nhìn cô nàng đối thủ đang bị treo trên không trung, với đôi tay không ngừng chảy máu, nở nụ cười nửa miệng. Cô cầm chặt cái roi da của Miku trong tay, quất mạnh một cái xuống mặt đất. Âm thanh tạo ra từ roi da khiến mọi người – vốn đang đầy căng thẳng – giật thót lên. Đôi mắt Luna trở nên hung ác hơn bao giờ hết. Một nụ cười tà độc lại xuất hiện trên khuôn mặt thanh tú.
Miku vẫn cố nhịn đau, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Luna lúc này, khiến cô càng trở nên sợ hãi. Miku lại hướng mắt xuống cái roi da trong tay Luna. Nó tạo cho Miku cảm giác xấu, cực xấu. Cô ta định làm gì?!

- Đừng nói cô ta định...?
Giọng nói run rẩy của Chiba Aguri vang lên. Ánh mắt cô nàng chứa đầy nỗi sợ hãi. Trong đầu Aguri hiện lên một ý nghĩ điên rồ nhưng là điều mà dường như tất cả mọi người đều nghĩ đến.
Yuuma cắn chặt môi dưới gần như rỉ máu, đôi mắt toé lửa đầy giận dữ. Nhưng Yuuma không tài nào xâm phạm vào trận đấu được, vì cái màn chắn ngu ngốc kia.
"Chát", "Chát", "Chát."
Những âm thanh đầy lạnh lẽo vang lên giữa toàn sân đấu đang chìm trong im lặng. Trên hàng ghế khán giả, mấy cô nữ sinh nắm chặt lấy tay nhau, nhìn Luna bằng ánh mắt đầy sợ hãi rồi lại nhìn Miku đầy thương cảm, thậm chí có người có không dám nhìn. Còn mấy cậu nam sinh thì mở mắt to như không tin vào những gì mình thấy. Người này là Suzu Luna? Họ không nhận ra, vì Suzu Luna mà họ biết là một cô nhóc hay cười rất đáng yêu, không phải loại người hành hạ người khác thế này. Nhưng họ không biết rằng, con người mà họ biết chỉ là một vỏ bọc hoàn hảo.
Luna tay cầm chặt lấy cái roi da, quất không ngừng vào cái cơ thể nhỏ nhắn của Miku. Miku rên lên theo từng cú quất, mắt cô đẫm nước từ lúc nào nhưng không kêu la một tiếng. Cả cơ thể Miku run bắn lên theo từng cú quất. Những vết thương do roi quất khắp trên tay, trên bắp đùi, trên cổ của Miku. Chúng đang rỉ máu. Tuy vậy, Miku lại càng cố nén không la lên thành tiếng, mà cứ cắn chặt răng cố chịu. Cô hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Nhưng vì Miku vẫn chưa gục, nên trận đấu vẫn phải tiếp diễn.
Luna thả lỏng tay cầm roi xuống, ngừng quất vào người Miku. Miku thở gấp, cô đau và mệt đến mức không vận dụng được void chữa trị của mình. Những vết thương do roi da gây ra khiến cơ thể cô đau rát. Nhưng điều Miku đang thắc mắc, tại sao cô ta dừng lại.
Luna cúi gầm mặt một lúc lâu, rồi chợt cắn chặt răng, ngẩng đầu nhìn Miku bằng ánh mắt toé lửa đầy khinh thường. Luna sẽ dừng tay, chỉ cần cô ta la lên vì đau một tiếng duy nhất, hoặc cầu xin cô dừng lại. Nhưng Miku lại cứng đầu, cố nén cơn đau bằng cách rên lên ư ử. Điều đó khiến Luna thấy khó chịu.
Trong lúc Miku còn đang thở gấp, đôi mắt đẫm nước của cô nhìn Luna không rời, thì Luna lại nện một cú quất roi vào người Miku. Đuôi roi da theo cú quất đó sẽ đâm thẳng vào mắt Miku nếu cô không kịp thời nhắm lại.
- Độc ác quá! Cô ta không dừng được sao!
- Ai đó ngăn cô ta lại đi! Amano sẽ không chịu nổi đâu!

Hàng loạt những câu nói cầu xin từ phía khán đài vang lên nhưng không khiến cái bản tính cao ngạo xem thường mọi thứ trong Luna dừng lại. Cô ta vẫn không dừng lại, quất từng đòn roi vào cơ thể nhỏ nhắn của Miku.
Bản thân Miku rất muốn la lên, nhưng cô lại không muốn cho Luna hả hê. Bản thân Miku rất muốn gục ngã và ngất lịm đi để sự tra tấn này kết thúc, nhưng cô không thể làm được. Miku bất giác đưa mắt nhìn về phía chỗ ngồi của S-Class, môi hơi cười. Miku lại quay lại nhìn Luna, nhưng rồi lại nhắm chặt mắt vì đau đớn. Dường như bằng tất cả sức lực còn lại, Miku cố lên tiếng.
- Tôi... đầu... h... ưm...
Vốn định đầu hàng với Luna, vì sức chịu đựng của Miku là có giới hạn. Cô thật sự không chịu nổi nữa, nhưng bản thân cô lại không thể ngất đi. Nhưng Luna lại dùng cái roi da bịt chặt quanh miệng của Miku. Đáp lại đôi mắt mở to đầy kinh ngạc của Miku, Luna từ tốn nói bằng giọng lạnh băng.
- Tôi chưa chơi xong. Tôi không cho cô đầu hàng.
Rồi lại quất tiếp vào Miku không ngừng nghỉ.
Nhìn thấy nụ cười nhẹ nhàng đó khiến mắt Himaru hơi mở to. Bên cạnh cô, Shin đang nhắm chặt mắt, hoặc quay đầu sang hướng khác. Yuuma thì đang chìm ngập trong lửa giận dường như chỉ trực chờ bộc phát. Chiba Aguri hai tay ôm lấy mặt, khóc nấc lên, miệng không ngừng "Dừng lại, làm ơn dừng lại!" Còn Yuuki, ánh mắt vẫn lạnh lùng bình thản nhìn về phía sân đấu, nhưng ẩn trong đôi mắt ấy là sự tức giận. Dù không quen biết gì Miku, nhưng Yuuki vốn không phải người có trái tim lạnh băng như cái void của cậu.

Himaru đã dự đoán được, rằng Luna rất có thể sẽ hành hạ, sẽ tra tấn Miku. Đối với Luna, cô ta chỉ muốn nghe âm thanh bất lực của người khác, vì điều đó khiến cô ta thấy hả hê vui sướng. Luna từ trước giờ vốn rất ghét những con người cố tỏ ra vui vẻ tốt bụng, điển hình là Miku. Lúc này lại được dịp cho Luna trút hết sự ghét bỏ khinh bỉ của mình. Luna thừa biết, Miku không có khả năng kháng cự hay chống lại, vì vậy, Luna sẽ không buông tha cho Miku dễ dàng. Trừ khi nghe tiếng tiếng cầu xin thảm thiết của cô nhóc, Luna sẽ không dừng lại cho đến khi Miku gục ngã.
Himaru có thể băng lạnh, có thể vứt bỏ mọi thứ vì hai chữ "trả thù," nhưng khi nhìn thấy chuyện này, những kí ức đẹp đẽ mà Miku cho cô lại hiện lên khiến đầu Himaru đau nhức.
Yuuma đang cố nén sự giận dữ của mình, lần đầu tiên cậu cầu xin, cầu xin rằng Miku hãy gục ngã đi. Chỉ điều đó mới làm Luna bắt buộc phải dừng lại.
Đúng lúc đó, cậu nhìn thấy bóng hình nhỏ nhắn ngồi cạnh mình đứng dậy. Không chỉ Yuuma, mà dường như Shin, Yuuki và cả Aguri cũng nhìn thấy, thậm chí cả những người ở khán đài cũng đưa mắt nhìn. Đôi mắt họ mở to. Cô định làm gì.
Himaru rời khỏi ghế của mình. Cô chậm rãi bước đi về phía lang cang của chỗ nghỉ của S-Class. Đứng ở vị trí này, khiến cô nhận được dường như là tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào. Cả Luna cũng dừng tay, quay lại nhìn bằng đôi mắt nghi hoặc. Cả Miku, cũng nhìn Himaru bằng ánh mắt mệt mỏi. Bỏ mặc tất cả, Himaru nói bằng giọng đanh lại như thể hiện sự kiềm nén, đầy băng lạnh.
- Tôi yêu cầu dừng trận đấu này lại. Nhân danh cháu gái của Hiệu trưởng Honda Ayako, Shinohara Himaru.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận