Những chuyện xảy ra ngày hôm nay khiiến THIÊN đau đầu kinh khủng, dù đã lên mục đích cho kế hoạch của mình rồi nhưng sự xuất hiện của PHONG làm cho THIÊN bất ngờ, anh phải làm sao đây ?Liệu anh có được phép chọn giữa tình yêu và tình bạn không ? đâu, anh đã lựa chọn rồi đấy chứ:TRƯỚC KIA THIÊN ĐÃ CHỌN TÌNH BẠN VẬY TẠI SAO BÂY GIỜ ANH KHÔNG MẠO HIỂM CHỌN TÌNH YÊU DẪU BIẾT RẰNG CHUYỆN NÀY KHÔNG CHỈ MỘT NGƯỜI ĐAU.
Mệt mỏi chán chường, THIÊN lấy môtô ra phóng đi trong đêm khuya vào lúc 2h sáng(không hiểu thằng cha này nghĩ gì nữa ta )
***
NGÂN loay hoay xách đống hành lí:
-tại sao mình phải khổ thế này cơ chứ ?
Vì bị ép đính hôn với một thiếu gia nhà giàu nào đó theo ý gia đình mà bây giờ 2h30 sáng, sau chuyến máy bay bỏ trốn, NGÂN như thế này đây : đằng đằng là tiểu thư con nhà danh giá mà phải :mặt mũi bơ phờ, chân đi bước thấp bước cao, nhìn thật là thảm. NGÂN chép miệng :
-May mà mình mang giày thể thao chứ mang giày cao gót chắc giờ tè le luôn rồi .Chỉ có mình ta là thông minh. Đời vô đối
Đang vui vẻ thì bỗng NGÂN nhớ đến một điều:
-Thôi chết mình phải tìm cho ra cái khách sạn nào đó để còn nghĩ ngơi nữa chứ, chứ như thế này đến sang chắc than tàn ma dại quá
Đang lê cái than mệt mỏi của mình đi qua bên kia đường thì bỗng NGÂN nghe tiếng tiếng động cơ ở đâu bay tớivới tốc độ của gió luôn, NGÂN chỉ kịp vừa lao vào lề vừa kéo them hai cái vali nữa. Thôi rồi NGÂN lấy hai tay ôm mắt chỉ biết thương tiếc số phận của hai chiếc vali đáng thương kia
-KIT……………..KIT………………
Tiếng phanh xe như xé gió, xé cả không gian đêm yên tĩnh khiến jnhững ngôi sao trên cao kia cũng giật mình thoáng chao đảo (vậy là biết tiếng phanh nó như thế nào rồi phải không các bạn)
NGÂN mở he hé con mắt và trước mắt cô : hai cái vali bẹp dí, mở tung ra, quần áo thì văng ra ngoài, NGÂN vội vàng chạy ra
-Này anh kia chạy xe kiểu gì vậy ?
THIÊN nhìn NGÂN với ánh mắt khinh khỉnh :
-Thì ra nhox là chủ nhân của hai cục nợ này hả ?
-anh nói cái gì mà cục nợ hả ?Hành lí của tôi đó
-Hành lí của nhox sao nhox không đem vô lề mà để giữa đường cho tôi tông phải chi ?
-Tôi đang đi qua đường tại anh phóng xe nhanh quá chi, không biết đâu anh đền cho tui đi
-đền ak ?Không bao giờ!!! Mà giờ này đã gần 3h sang rồi mà nhox còn lang thang ngoài đường ak cần phải suy nghĩ lại
-Suy nghĩ cái đầu anh ak !
Nói rồi NGÂN nhảy lên cú vào đầu của THIÊN, may lúc này THIÊN đã cởi mũ bảo hiểm ra rồi chứ không còn gì là tay của NGÂN nữa
-Này nhox làm gì vậy ?có biết đau không hả ?
THIÊN lấy tay xoa xoa cái đầu khiên cho nó rối tung lên thua ổ quạ nữa, khiến NGÂN phải phì cười
-Cười cái gì hả con nhox kia?__THIÊN nổi cáu
-Không cái gì.
Nói rồi NGÂN nhón chân lên đưa tay sữa lại tóc cho THIÊN,bị bất ngờ THIÊN cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, còn mặt thì đỏ bừng. Đang bận tâm với những cái cảm giác lạ lu`ng quái quỷ kia thì tiếng của NGÂN cắt ngang :
-Xong rồi đó trông bây giờ anh đẹp trai hơn rồi đó…………………
Đang nói thì NGÂN bỗng lấy tay bịt miệng mình lại: NGÂN bỗng nhận ra rằng anh chàng đúng là đẹp trai thật, làn da trắng, đôi mắt đen, long mi dài và cong ..v.v….v
Thấy thái độ lạ của NGÂN, THIÊN lấy tay cú vào đầu NGÂN một cái đủ đâu để cô bé hết mơ mộng:
-NÀY, nhox bị sao vậy ?chắc thấy anh đẹp trai quá nên mê mẫn rồi phải không ? (Thằng cha này tự kiêu thấy ghét, tự tin quá đáng……..mà cũng phải tên này đẹp thật, nhân vật của tác giả mà…………….kakakaka )
Chợt tỉnh mơ mộng rồi nên NGÂN mới bắt đầu nổi tính nhõng nhẽo trẻ con của mình ra:
-Anh mà đẹp trai gì chứ? Nhưng mà không biết đâu, anh đền hành lí cho tôi
-Anh nói không bao giờ nghe chưa nhox
-Không, năn nỉ mà, nha!!!!!!!!AK……….ANH CHO TIỀN TÔI ĐI THUÊ KHÁCH SẠN VỚI LẠI MUA LẠI QUẦN ÁO NỮA CHỨ
THIÊN nghe NGÂN tưởng đâu NGÂN là loại người :
-Thì ra nhox chỉ là loại người như vậy thôi hả?Tối nay nhox bẫy được bao nhiêu người rồi, anh vinh dự được xếp vị trí thứ bao nhiêu vậy ?__THIÊN nở nụ cười khinh bỉ
-Anh vừa phải thôi nha!Anh quá đáng lắm!Anh nghĩ tôi là loại người như vậy hả /Chẳng qua là …………….
Chưa nói hết câu thì NGÂN đã khóc nức nở, chưa bao giờ cô bị sĩ nhục như thế này, ở nhà cô luôn được ba mẹ nah hai chiều chuộng hết sức vậy mà giờ đây bị một kẻ không quen biết………………………….
Thấy NGÂN khóc nức nở, THIÊN đâm ra hoảng thật sự dù rằng trước kia anh cũng đôi lần thấy NHƯ ANH khóc nhưng NHƯ ANH tuy vui tinh, tinh nghịch nhưng mạnh mẻ không bao giờ có biểu hiện trẻ con như thế này…..THIÊN lung túng:
-nè, nhox đừng có khóc nữa, cho tôi xin lỗi được chưa ?
NGÂN lúc này còn khóc to hơn, cô lấy tay đấm bùng bụp vào ngực của THIÊN
-Tôi ghét anh, anh là cái thá gì cơ chứ ? anh là ai mà dám nói tôi như vậy ?
-Tôi ………..tôi…………..
THIÊN chưa kịp nói gì thì NGÂN đã vòng tay ôm THIÊN khóc ngon lành, mặt THIÊN lúc này đỏ bừng lên, tim như muốn rớt ra ngoài,THIÊN đứng hình luôn, lần đầu tiên có người con gái ômTHIÊN mà không phải là người mình yêu , NHƯ ANH .sau khi khóc ngon khóc lành như một đứa trẻ, NGÂN mới buông tay ra thôi ôm THIÊN, cô lấy tay quẹt ngang dọc trên mặt mình để chùi nước mắt trông ngộ nghĩnh đến mức THIÊN phải phì cười:
- Thôi khóc nhè rồi hả nhox ?
- tất cả là tại anh, bay giờ không biết đâu, bắt đền anh đấy
- Giìơ sao ?
NG ÂN tròn xoe đôi mắt, long lanh như nai (giả vờ thí mồ )
-Anh cho tôi về nhà anh tạm trú được không chứ giờ này ở đây tôi sợ lắm, đi mà, năn nỉ đó
THIÊN chép miệng nhìn NGÂN:
-Thôi, vậy cũng được
-Thật hả ?
NGÂN mừng đến độ nhảy cỡn lên ôm chặt lấy THIÊN lại còn nói :
THƯƠNG ANH NHẤT TRÊN ĐỜI LUÔN ĐÓ (Bà này tự nhiên dễ sợ, cứu t/g với pà kon ơi)