Sáng hôm sau, khi NGÂN còn dang ngủ nướng trong chiếc chăn ấm thì:
-Này nhox dậy được rồi đó
-…………………………………….
-Này, nhox có nghe anh nói không ?
-……………………………………
-Trời ơi, cái này có được gọi là con gái không hả trời ?
-Có
-hả
THIÊN mở to mắt hết cỡ, bởi một người còn đang ngái ngủ kêu không them dậy mà vẫn có thể hung hồn tuyên bố như vậy,THIÊN bắt đầu thấy thích thú với cô bé này rồi
-Hả hở cái gì, biến ra cho tat hay quần áo, biến
Vừa nói xong NGÂN thẳng chân cho THIÊN bay ra khỏi phòng luôn
***
-Này bây giờ anh đi học hả ?
-Ừ, không rảnh rỗi như nhox đâu
-HỨ , ai nói tôi rãnh rỗi, tôi chuẩn bị đi…………………….
-đi đâu ?
-không có gì
NGÂN nói xong thì phóng luôn lên phòng không để THIÊN kịp hỏi thêm, THIÊN chỉ biết lắc đầu mà đi học
************************************************
-Này, hôm qua tụi mày chuồn học hả ? Sao tui đi học mà không thấy đứa nào vậy ?
-Thôi đi bà nội, chờ bà có mà tụi tui đứng góc lớp, ngủ nướng thí mồ __KEN
-Tui thấy bà nên coi lại giờ giấc đi nha _CHÍ DUY cằn nhằn (bà này là chúa đúng giờ mà lị )
-Tui biết lỗi rồi, đừng đứng đó cằn nhằn nữa, đi học thôi
Thế là nhóm THE FIRE anh hung phải hì hục đạp con chiến mã, trông mà tội. SALI cứ nhìn lén NÓ mãi, cuối cùng mới đủ can đảm hỏi :
-Nè, hôm qua ở lớp pà có chuyện gì vui không ? Lớp tui buồn bỏ xứ
-Ờ, thì chỉ có bà cô chủ nhiệm bày trò vui thôi, tụi trong lớp cười nghiêng ngả ý mà, ak, còn có………..__Đang nói bỗng NÓ ngừng lại ý không muốn nói tiếp bởi NÓ thấy có chuyện gì đó thật lạ ở cả hai người NÓ gặp hôm qua
-Còn gì nữa ?___SALI nôn nóng
-Ak, không còn gì,chấm hết thôi !
SALI thừa biết là NÓ đang cố giấu điều gì đó nhưng thấy NÓ nói vậy nên không tiện hỏi thêm, dù cho LONG cũng đã kể sơ qua mọi chuyện cho SALI hiểu tình hình nhưng SALI vẫn muốn biết thêm để “tiện bề hành động “ SALI nghĩ ” kiểu này thì phải thao sát NHẬT QUÂN mới được “
**************************************************
Còn HẮN suốt đêm qua không tài nào ngủ được,HẮN trằn trọc suốt đêm,. HẮN muốn tìm hiểu vì sao NHƯ ANH không nhận HẮN và HẮN muốn được như ngày xưa………………………………Sáng nay HẮN nữa muốn đến lớp nữa không vì HẮN muốn gặp NHƯ ANH nhưng lại sợ khoảng cách xa vời ấy, HẮN không chịu được nhưng vẫn muốn đến lớp hơn. HẮN mệt mỏi thay đồ rồi xuống ăn sang
-Dạ mời thiếu gia dung điểm tâm ạ
HẮN miễng cưỡng ngồi xuống ghế vì dù sao HẮN cũng đã nhịn cả ngày hôm qua rồi,
-Dạ thưa thiếu gia có thư ạ
HẮN nhíu mày nhìn chiếc phong thư “ ai lại gởi thư ình nhỉ ? Từ trước tới giờ ……………….”
HẮN đọc xong lá thư thì cất nó vô cặp luôn rồi bình thản ăn sáng vì HẮN biết điều gì đang đợi HẮN, nhưng rõ ràng người sai là HẮN nên HẮN phải làm như vậy thôi, HẮN đâu thể trốn chạy mãi được nhưng HẮN đâu ngờ mọi chuyện không như HẮN nghĩ, chỉ tại ngày hôm qua HẮN mải chú ý đến NHƯ ANH mà quên mất sự hiện diện của một người khác trong lớp mà ngày HẮN xem như anh em.
Ăn sang xong HẮN tiếp tục đến lớp với một ngày vui có buồn có nhưng buồn nhiều hơ, nhưng hôm nay lại có một sự ngạc nhiên LỚN dành cho HẮN