Bí Mật Của Họ - Kooktae



Sau khi Namjoon được đưa tới bệnh viện thì Taehyung cũng vội vã tìm đến.

Lí do tất nhiên không phải vì cậu muốn xem gã đã chết hay chưa và nếu chưa thì ra tay thủ tiêu, chỉ là một phần nào đó trong Taehyung từ lâu đã coi Namjoon như người thân trong gia đình. Dù gã có đối xử cay nghiệt hay độc đoán với cậu thì ít nhất Namjoon cũng từng xem cậu là em trai, khoảng thời gian trước khi phu nhân Kim mất đi gã cũng chưa từng bạc đãi Taehyung điều gì.

...

Lúc Taehyung tìm được đến nơi thì Seokjin đã có mặt ở đó. Anh đứng lặng người trước khung cửa kính, nhìn vào phòng hồi sức riêng biệt của Namjoon, ánh mắt tối đi như chẳng còn tia sáng.

Taehyung khẽ bước đến bên cạnh anh cả, theo hướng nhìn của anh mà quan sát nam nhân đang nằm im bất động trên giường bệnh kia.

   Namjoon bấy giờ thương tích đầy mình nên nhìn không ra hình dạng, tay và chân trái vì va chạm lớn nên đều bị gãy, phải bó bột, trên người gã cũng được dính đủ loại thiết bị theo dõi, ống trợ khí vắt ngang qua mũi, máy móc lâu lâu lại tít lên một hồi.

Seokjin thấy Taehyung bước đến bên cạnh mình thì cũng im lặng không nói, chỉ đơn giản nhìn Namjoon thật lâu, sau lại buông tiếng thở dài.

-Anh ấy như vậy...là do sốc sao?

Taehyung hỏi nhưng cũng phần nào nắm chắc câu trả lời. Namjoon từ trước đến giờ đã luôn là một kẻ ham mê danh lợi, không ngại bán mình cầu vinh. Việc Hyunsuk mất đi, không để lại chút tài sản nào cho Namjoon đối với gã chẳng khác nào đả kích. Hiện giờ người này nổi điên phóng xe trên đường, gặp tai nạn cũng là chuyện dễ hiểu.

-Em biết tại sao Hyunsuk giao quyền thừa kế cho anh không?-Seokjin chớp mi, quay sang nhìn Taehyung như vô cùng mỏi mệt

-Anh nói đi.

-Hai tháng trước thân cận của Hyunsuk phát hiện ra chuyện Namjoon đã bí mật báo tin cho em về vụ vớt xác nên ngay trong ngày hôm đó ông ấy quyết định thay đổi di chúc, để lại toàn bộ cho tài sản cho anh. Tin này anh cũng mới biết...


   Seokjin nói đến đây thì dừng lại, cánh mày cũng khẽ nhăn khi nghĩ đến một loạt sự kiện trên trời dưới đất vừa xảy ra với nhà mình.

   -Anh định sẽ gặp và nói chuyện với Namjoon, sau đó chuyển lại cổ phần cho nó, nhưng trước khi anh kịp làm điều đó thì nó đã gặp tai nạn xe rồi.

   Cậu cả Kim gia cúi đầu như trách mình, nắm tay cũng siết lại.

-Thực ra Hyunsuk đã nghi ngờ từ lâu rồi, ông ấy nghĩ...có kẻ nào đó rất quyền lực đứng sau vụ này...

-Ông ta sớm đã biết?

Seokjin gật đầu, ra hiệu cho Taehyung ngồi xuống dãy ghế nghỉ bên cạnh phòng bệnh, lại chậm rãi nói ra kịch bản tâm huyết mà bản thân đã kì công chuẩn bị sẵn trong đầu.

-Hyunsuk đã cho người điều tra Jungkook sau khi biết nó bí mật giúp em, nhưng điều đáng nói là cả ông ấy, anh và Namjoon đều không thể truy được chút bụi bẩn nào trên người cậu ta. Và có lẽ em cũng đã từng cho người truy xét cậu ta rồi, nhưng dù thế nào thì hồ sơ trước sau đều chỉ cho ra một kết quả, nhà Jungkook nghèo nên ba mẹ giết chết hai anh em rồi sau đó tự vẫn, cậu ta trở thành côi nhi.

Taehyung nghe đến đây thì có thể khẳng định rằng toàn bộ thông tin mà cậu đọc được về đối phương là giả, và mãi cho đến bây giờ, mọi thứ mà cậu biết về Jungkook chỉ là một con số không tròn trĩnh.

-Nhưng anh nghĩ Jungkook lại không thực sự liên quan mật thiết đến kẻ giựt dây.

-Ý anh là sao?

Seokjin đảo ánh nhìn đi nơi khác như nghĩ ngợi, quyết định nói hết với Taehyung.

-Anh nghĩ kẻ cầm đầu muốn bảo hộ Jungkook nhưng cậu ta lại từ chối không nhận. Bởi nếu kẻ đó có thể đánh lừa tất cả các cuộc điều tra của Kim gia thì hẳn hắn phải rất quyền lực, và Jungkook có thể hoàn toàn dựa vào hắn để thực hiện mục đích của mình thay vì cải trang thành một vị quản gia trung thành của chúng ta.

-Vậy việc Jungkook chạy qua Yoon gia cầu cứu cho em có sự hỗ trợ của kẻ kia?-Taehyung đột ngột hỏi


-Lần đó là do Jungkook nhờ Yoon gia chứ không phải em?

Seokjin nghe xong liền bày ra bộ mặt hốt hoảng, nhưng trong lòng lại không khỏi cười thầm trước cái bẫy thiên tài này của Taehyung.

Taehyung bấy giờ thấy được phản ứng bất ngờ của vị anh cả khi cậu nhắc đến sự việc kia nên liền lập tức loại bỏ trường hợp Seokjin có quan hệ với kẻ cầm đầu. Chỉ là cậu không biết bản thân mới là người bị đối phương bắt bài.

-Đúng như vậy. Em yên ổn thoát khỏi cuộc hôn nhân chính trị kia đều do Jungkook bỏ công bỏ sức.

Seokjin đến đây liền gật gù, anh nói.

-Vậy là rõ rồi, Yoon gia nhận lời yêu cầu của Jungkook là vì nể mặt kẻ đứng sau nó.

Taehyung nghe xong lời này liền cảm thấy sóng lưng có chút lạnh, và cậu cũng thoáng sợ hãi khi mọi việc dần vượt ra ngoài tầm kiểm soát của mình.

-Cả nhà ta đã theo vụ này kể từ lúc em bắt đầu làm phản, lí do Hyunsuk không tống cổ Jungkook ra khỏi nhà mình khi đó là vì ông ta muốn xem ai là kẻ đứng sau. Chỉ có điều chuyện của mẹ em hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của anh và Hyunsuk, ông ta vào tù rồi, anh cũng không thể điều tra sâu hơn...

-Ý anh là em phá hỏng kế hoạch của mọi người?

-Không, anh chỉ bảo rằng em là phần tử ngoài dự liệu, của anh, của Jungkook, và của cả tên cầm đầu kia...

   Taehyung khẽ siết chặt nắm tay, lại trông theo bộ dáng ngập ngừng của Seokjin lúc này như chờ anh tiếp tục lời nói.

-Anh và Hyunsuk đều cho rằng người đứng sau vụ này là ông chủ cũ của Jungkook, Shein Lee, một tên Trung Quốc giàu có ở Macau. Hắn ta cũng là bạn tốt của Yoongi...


Taehyung lúc này bị nguồn thông tin to lớn kia chèn ép, đầu óc quay cuồng nghĩ ngợi lại như muốn nổ tung. Hoá ra cuộc điện thoại mà Namjoon gọi cho cậu trước khi gặp tai nạn chính là để cảnh cáo cậu chuyện này, vì gã biết Kim gia sẽ không yên ổn dưới tay Shein.

   ...

   Vị anh cả thấy Taehyung ngồi nghĩ đến mụ mị đầu óc thì không khỏi cười thầm trong lòng. Biết mình đã lừa được cậu đồng thời tẩy sạch cho bản thân nên anh cũng rất tự nhiên mà buông tiếng hỏi.

   -Em ở cùng Jungkook lâu như vậy cũng nên có chút cảnh giác, phòng trường hợp đối phương xem em là người dưng thì cũng sẽ không thất vọng.

.

..

...

...

...

..

.

   Taehyung ngồi trong thư phòng riêng tại Min gia, trong đầu lại không ngừng được suy nghĩ.

Nếu đúng như lời Seokjin nói thì Kim gia đang bị tên Shein Lee kia nhắm vào, nhưng rốt cuộc mục đích của hắn là gì? Và tại sao hắn phải làm như thế? Một gia tộc Hàn Quốc đem lại lợi ích cho hắn ta?

   Đương lúc tâm trạng của Taehyung đang tuột dốc thê thảm vì nghĩ mãi không ra thì tiếng gõ cửa vang lên, đánh động không gian trong thư phòng, trái tim cậu cũng nâng lên một tầng cảnh giác.


   -Vào đi.

   Nghe tiếng cậu ba chấp thuận, Jungkook nhẹ đẩy cửa thư phòng mà bước vào trong.

   -Tôi mới dọn xong hầm rượu, nghe người hầu bảo em muốn gặp tôi?

   Jungkook hướng ánh nhìn về phía tình yêu nhỏ lại trông thấy bọ dáng nằm dài chán nản lúc bấy giờ của Taehyung. Hắn khẽ vòng tay bấm chốt cửa, sau đó tiến đến bên cạnh cậu.

   -Em sao vậy?

   Taehyung nghe hắn hỏi thì lắc đầu như không muốn gợi đến, nhưng bất giác lại nhớ câu nói của Seokjin ở bệnh viên hôm qua.

   'Anh biết quan hệ giữa em và Jungkook không chỉ là chủ tớ bình thường, tốt nhất em nên nói rõ mọi chuyện với nó rồi báo lại cho anh. Vì an toàn của Kim gia cả.'

Nghĩ đến đây Taehyung liền thở dài, cậu đứng dậy đi đến bên cạnh Jungkook, lại giúp hắn cởi bỏ gi-lê bên ngoài, đồng thời kéo hắn về phía sô pha. Taehyung thuận theo lực mà đẩy hắn ngã lên ghế, lại dạng chân ngồi lên đùi đối phương, không nói một lời mà cúi xuống hôn Jungkook.

Để mà nói thì nụ hôn này chẳng có gì quá nổi bật so với những cái khoá môi của họ từ trước đến giờ, chỉ có điều Taehyung rất hiếm khi chủ động, gần như là không bao giờ.

Jungkook lúc này giữ lấy eo đối phương, nhẹ nhàng đẩy lưỡi mình ra mà cuốn vào lưỡi cậu, sau đó hắn rướn người công kích, lại dùng tay nắm gáy Taehyung. Lưỡi mềm của cậu ba vì sự bá đạo này mà có chút run rẩy, khoé miệng cận lực mở ra để cùng đối phương dây dưa quấn chặt.

Jungkook cảm nhận hơi thở gấp gáp của Taehyung phả lên má mình, thấy khứu giác thoang thoảng mùi gỉ sắt thì không khỏi bật cười, cậu ba như thế nào mà đã nghiến môi hắn đến chảy cả máu.

Tiếng mút mát khẽ vang đều trong thư phòng, đánh bay cái ngột ngạt của trước đó đi đâu mất. Tia lửa liên tục được bắn lên, chạm vào củi khô rơm xốp, dục vọng thoáng chốc đã được nhuốm lên trong người Jungkook, không khách khí mà chạm vào mông của Taehyung.

-Hôm nay em hơi mệt, nên anh ngồi ngoan nhé?

-Sao cơ?

Trước khi Jungkook kịp tiếp thu những lời kia vào đầu thì Taehyung đã rời khỏi người hắn. Cậu nhẹ nhàng quỳ xuống giữa hai chân thon dài, bàn tay nhanh nhẹn giúp hắn cởi bỏ thắt lưng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận