- Nguyên ơi, hôm nay dì có làm bánh, con nếm thử một chút nhé
Dì Linh vừa gặp tôi đã hớn hở.
Đây là người phụ nữ quyền lực nhất khu phố này, căn nhà màu hồng to tướng trồng lan leo đã chứng minh được điều đó.
Dì Linh không có con gái nên rất yêu quý tôi, khoảng thời gian tôi chưa kết hôn thường lui tới đây, dì còn nhiệt tình mai mối cho tôi cũng ba cậu con trai.
- Tiếc quá, con dâu hụt à.
Nếu biết con sớm hơn thì chúng ta cũng đã về chung một nhà rồi.
Tôi cười cười, ba người con trai của dì tôi cũng có chút quen biết, hai người đang đi làm xa, còn một cậu con trai út vẫn đang ở nhà, hình như thua tôi bốn tuổi.
Tôi với cậu út này khá thân thiết, lúc rãnh rỗi còn hẹn nhau đến sân tennis.
Lão chồng đương nhiên không thích điều này, có một hôm lão bao trọn sân tennis còn dưới danh nghĩa tiếp khách nước ngoài.
Cậu trai út tin soái cổ, còn tôi, nếu có khách thật thì heo nái cũng biết leo cây
Bánh của Dì Linh làm rất ngon, tôi ăn một lần những ba cái to tướng.
Về đến nhà, bụng đã no nê, lão chồng thấy tôi về chợt đứng hình mất ba giây.
Ngó từ trên xuống một lượt, lão không để ý đến cái cà vạt đang nằm vặn vẹo trên cổ đã chạy lại.
Sau đó ôm bụng tôi, nước mắt lưng tròng, gương mặt mềm nhũn đi.
- Anh mừng quá, sao em không nói cho anh biết, bao nhiêu tháng rồi.
Tôi....
- Bao nhiêu tháng cái đầu anh đấy, Ý anh là tôi béo có đúng không?
Tôi rất thích ăn, cũng ăn rất nhiều, chủ yếu là ăn vặt.
Lão chồng tôi lúc trước mỗi lần thấy cảnh này đều lắc đầu ngao ngán, sau một thời gian tiếp xúc, cũng dần bị ảnh hưởng
Lão bắt đầu lên mạng xem các món bánh ngon, đi siêu thị mua về một núi đồ, sau đó lượn lờ trước mặt tôi, bảo món này ngon lắm, món kia ngon lắm
Tôi nghiến răng:
- Ý anh là em nên đi nấu món đó đúng không?
Lão chồng hai mắt sáng rỡ, gật đầu cái rụp.
Mẹ chồng tôi nói, con trai bà có thể xông pha ra chiến trường chứ tuyệt đối không thể để nó bước chân vào nhà bếp
Lúc đầu nghe câu này, tôi còn tưởng mẹ chồng thương xót con trai, có tư tưởng việc nhà là của phụ nữ, sau này tôi mới hiểu ra vấn đề.
Chỉ cần lão chồng tôi đứng trong bếp mười phút, nơi này sẽ trở thành bình địa.
- Anh đang làm gì đấy?
- Anh đang viết pháp trận.
Tôi lập tức triệu hồi thẻ bài thời gian.
- Ma thần ở hướng nào?
- Trong đó
Lão chỉ tay vào nồi, nơi có mấy con ghẹ to hơn bàn tay đang bò luậy nguậy
Sau đó, dưới ánh mắt sững sờ của tôi và vẻ mặt hoảng hốt của mẹ chồng, lão đã viết ra một trận ma pháp trong vòng ba giây đánh thẳng vào về phía chiếc nồi.
Ầm một phát, lũ ghẹ bay lên trần nhà, dưới tác động của ma thuật, chúng xoay một vòng trên không trung, đập rôm rốp vào nhau, bếp điện phực lửa, lũ ghẹ được cắt gọn chân, nằm vuông vức trong lồng hấp.
Tôi:...
- Anh tưởng khó thế nào, thì ra là đơn giản như vậy
Tôi nhìn cái bếp điện đang phực lửa một cách thần kì..
âm thầm chảy mồ hôi hột.
Mẹ nó..
Có khi nào lão vào bếp mà tôi phải bỏ mạng không? Lão chính là muốn diệt tôi để đi lấy vợ khác!!!!
Từ đó về sau, tôi tuyệt đối không thể để lão chồng bước chân vào nhà bếp nữa..