Bí Mật Của Nữ Phụ Ta. Nam Chính Nữ Chủ Đừng Nên Biết

Dùng xong bữa sáng cả hai chị em được chú Tuấn (tài xế nhà TA) chở đi học. Trên đường, Thiên Anh suy nghĩ việc dạy dỗ nữ chính. "Nên làm thế nào đây, giết cô ta thì không có vui. Có nên... " 
"KÉT" âm thanh thắng xe. Thiên Anh nhanh tay chắn trước ngực Thiên Vy để cô không bị chúi về trước. Thiên Anh tự nhủ "Không phải xui đến vậy chứ" như đã biết lý do vì sao. 

-"Nữa sao chú Tuấn! " Thiên Anh chán nản, tên đó phiền chết cô. 

-"Dạ hình như là vậy." Chú Tuấn ngán ngẩm không kém, toang xuống xe. 

-"Không cần phiền phức, dọt lẹ." Thiên Anh dường như biết chuyện gì sẽ đến tiếp theo, thế nào vô trường cũng gặp hắn, tốt nhất đừng để hắn đến gần Thiên Vy.

Xe của Thiên Anh vừa đi, trong chiếc xe đang dừng tại đó, chàng trai tóc vàng khuôn mặt lạnh lùng, lãnh khốc kia liền xuất hiện nụ cười ấm áp như ánh nắng ban mai. "Đã về rồi sao, 'mèo' con."

Vừa đến trường, Thiên Vy tay liền lạnh lại, tự trấn định mình. Thiên Anh liền nắm tay Thiên Vy.

-"Đi thôi, chị ngay đây."

Thiên Vy liền ngây ngốc, cảm giác hạnh phúc dâng trào. "Chị ấy, đang ở đây mà".


Cả hai nắm tay nhau bước vào trường, tất nhiên không thiếu ánh mắt hâm mộ của nam sinh, nữ sinh, mà còn ánh mắt vui vẻ của "Tứ Đại Mỹ Nhơn".

"Em về lớp đi , cứ như bình thường, mạnh mẽ lên. Chị luôn ở sau em." Thiên Anh xoa đầu Thiên Vy.

"Dạ. Em sẽ làm được." Tạm biệt Thiên Anh, Thiên Vy vào lớp học.

Thiên Anh cũng về lớp, xem tên kia. Thiên Anh vào lớp, cô vẫn tự nhiên bước xuống cuối lớp chỗ ngồi cũ. Nhưng trời đã sinh ra những người thông minh, thì phải sinh ra đứa ngu người óc chó như cái đứa đưa chân ra gạt chân cho cô té, chính là Lệ Liễu. Lệ Liễu đưa chân ra, cũng không tính là vô tình mà là cố tình. Thiên Anh không ngần ngại suy nghĩ mất thời gian, bước qua thôi. Nhưng Lệ Liều lại dịch chân lên gạt chân sau của cô. Thiên Anh chỉ dùng xíu lực giẫm xuống, mặt Lệ Liễu liền biến sắc, cơn đau xông thẳng từ chân lên đại não, miệng không ngăn được tiếng la thét chói tai.

"Mày..mày..""Shhhh, đây là lớp học nên yên lặng, nhỉ." Thiên Anh đưa ngón trỏ lên môi mình. Đôi môi chạm rãi chuyển động. Khung cảnh xinh đẹp đến nghẹt thở.

Thiên Anh cúi người nhìn thẳng vào khuôn mặt đau đớn của Lệ Liễu, tay để lên chỉnh chỉnh cổ áo. Lệ Liễu liền xanh mặt, hình như có cái gì lạnh lạnh chạm vào cổ cô.

"Trò chơi chỉ mới bắt đầu." Thiên Anh nói vào tai Lệ Liễu.

Sau đó, một số nam sinh trong lớp, thần tượng nhóm"Tứ Đại Mỹ Nhơn" đã đưa Lệ Liễu xuống phòng y tế. Cả lớp im lặng quay về chỗ ngồi, tuy đáng sợ nhưng thật..thật...ngầu quá đi, soái tỷ. Từ ngoài cửa, Hải Định Phong bước vào lớp không khí xung quanh liền ấm áp hơn hẳn, vì hắn đã thấy cô. 

-"Đi đâu đấy, không có cô buồn chán muốn chết." Đến ngồi cạnh Thiên Anh hắn nói, gương mặt thập phần vui vẻ.

-"Đi bắt hổ." Thiên Anh thành thật trả lời.

-"..." Hải Định Phong 3 chấm.

Ngay sau đó, bà cô Toán liền bước vào, bà ta chính là mẹ của Lệ Cúc. Sự việc ngày trước bà ta đã biết tổng, muốn trả thù cho con gái bằng cách làm cho Thiên Anh nhục nhã trước mọi người. Bà ta biết Thiên Anh mới vào học lại đi nước ngoài mới về, chắc chắn sẽ không biết gì. Bà ta liền cho một bài toán khó của các giáo sư đại học XX mà bà ta mới được học tuần trước.

Ghi 1 chuỗi các dãy số lên bảng, cả lớp ai cũng há hốc mồm ngu ngơ.

-"Thiên Anh, lên bảng giải bài tập." Bà ta giả vờ như ngày thường, kêu học sinh lên bảng làm bài.

Định Hải Phong liếc nhìn Thiên Anh.


-"Được không, cô mới đến lớp sẽ giải được chứ, hay là..." Định Hải Phong lo lắng. Chưa dứt lời, Thiên Anh liền đứng dậy bước lên bảng.

-"Làm không được thì 0 điểm về chỗ." Bà ta mỉa mai, cũng phải mất tận 7-8 ngày để bà ta giải được, con nhóc này làm gì giải được, ha.

Thiên Anh viết lên bảng 3 chuỗi dãy số bằng tốc độ mà người bình thường đéo làm được. Bài giải còn ngắn hơn cách bà ta học được. Bà ta nghi ngờ, có khi con nhóc này chỉ ghi bừa. Nhưng nhìn dòng thứ ba thì y như kết quả. "Chắc chắn là nó đã nhìn thấy" bà ta không tin.

-"Về chỗ, 0 điểm." Bà ta trong lòng hả hê, ngoài mặt lại nghiêm khắc.

Thiên Anh không nói gì, bước thẳng ra khỏi lớp. Cả lớp đơ, 5 phút sau cô bước vào kèm theo đó là giáo sư bà ta học. Ông ta bước vào cả lớp trầm trồ.

-"Với phần này thì lấy ∀x, y ∈ R, x + y ≤ x.......blablabla (lượt mấy trăm từ). Thì ra cách này đơn giản mà còn nhanh hơn, sao tôi không nghĩ ra nhỉ. Em có muốn cùng nghiên cứu với chúng tôi không." Ông giáo sư vui vẻ, đúng là thiên tài nha.

-"Rất cám ơn lời mời, nhưng tôi chỉ là học sinh cấp 3 thôi." Thiên Anh từ chối mà không mất đi sự tôn trọng dành cho trưởng bối. (Tg: Main giấu nghề =))))

-"Ồ nhưng tôi nhớ đây không có trong chương trình dạy của học sinh cấp 3. Cô đây là dạy gì đây." Giáo sư đổi sang giọng lạnh lùng quay sang nhìn bà ta.

-"Tôi...tôi.."Bà ta sợ xanh cả mặt, làm sao đây.

Lúc này, Định Phong ngồi dưới nghe hết mọi chuyện, bàn tay lướt trên điện thoại dãy số quen thuộc.


"TING" âm thanh tin nhắn. Ngay sau đó, không để bà ta kiếm cớ thì một tin nhắn đã gửi đến.

"Xin thông báo,

Cô Diệp Thảo từ nay sẽ chính thức nghỉ việc."

Đây là 1 trường nổi tiếng với tư cách dạy chuẩn quốc tế, chỉ cần 1 sai phạm nhỏ, sẽ bị loại trừ. 

Bà ta bị cơn giận lấn át đến mất cả lý trí, nhắm Thiên Anh mà nhào vào cào cắn. Chỉ tiếc là, chưa động vào được Thiên Anh bà ta đã bay thẳng vào tường bất tỉnh, bụi bay mù mịt. Chờ bụi lắng xuống bớt. Hải Định Phong đã xuất hiện chắn trước Thiên Anh, một tay đấm vẫn chưa thu về, còn tay kia,  nắm lấy tay Thiên Anh đang run rẩy không ngừng.

-"Nếu mình không lên đây kịp thì...." Hải Định Phong mặt ngạc nhiên xen lẫn hoảng hốt.
~

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hé lô mấy bà. Lại Là tui nè. Tui sắp thi r. Cỡ 2 tuần. Để mấy bà ko nghĩ tui lười. Ko làm bài thi đc là bay khỏi máy tính ko trượt phát lào nha. Nên thông cảm dùm tui à nghen. Cám ơn mấy mẹ đã hóng. Mãi iu chụt chụt 😍.
Mà mấy bà thích cặp nào nè ? Nói tui bít nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận