Bị Một Alpha Không Phải Bạn Trai Đánh Dấu Hoàn Toàn FULL


Edit: Điềm Điềm
**********************
Ngày công bố thuốc mới, Hàn Cố sáng sớm đã đến hiện trường chuẩn bị trước, vốn Sở Lệnh có thể không cần đi, nhưng cậu nghĩ mình không có gì để làm, đi góp vui cũng được.

Hơn nữa sáng nay mí mắt lại không hiểu sao nháy liên tục, giống như là điềm báo gì đó, không khỏi làm cho cậu liên tưởng đến chuyện lo lắng mấy ngày trước, trái tim vốn thật vất vả mới yên lòng lại nâng lên.

Dù sao đây cũng là thành quả Hàn Cố hao phí rất nhiều thời gian cùng tâm lực, cậu không hy vọng thật sự xảy ra sai lầm gì, liền lập tức gọi xe đi tới.
Lúc Sở Lệnh đến, buổi họp báo đã bắt đầu, bên trong có rất nhiều phóng viên đang tiến hành phỏng vấn.

Cậu không tiện quang minh chính đại đi vào, hơn nữa chính mình cũng không muốn bị phơi bày, thế là đi một vòng đi tới hậu đài, dự định ở chỗ này đợi đến khi công bố kết thúc, có thể cùng Hàn Cố trở về.
Dọc đường đi tới, phát hiện Hàn Cố quả nhiên có đem lời cậu nói để ở trong lòng, bốn phía hội trường ngoại trừ phái thêm nhân viên bảo vệ nhiều hơn dự kiến ra, ngay cả bên ngoài cũng có an bài nhân viên cảnh sát tuần tra.

Ngoại trừ những người có liên quan ra, sau khi vào bên trong hội trường còn phải xác nhận thân phận một lần nữa, có thể nói là tương đối nghiêm khắc.
Sở Lệnh bất đắc dĩ cười cười, thật sự cảm thấy là mình đa tâm.

Cậu tùy tiện tìm một cái ghế ngồi xuống, thuận tay cầm lấy một quyển tạp chí trên bàn xem, để giết thời gian.
Người ở phía sau đi tới đi lui, một đống người đang thảo luận tiến độ buổi họp báo phía trước, khách quý tiếp theo đến lúc mấy giờ, nội dung bài phát biểu là cái gì, thời gian nghỉ ngơi cách nhau cần bao lâu, chi tiết vụn vặt cùng hành trình được xác nhận lại, ngàn dặn vạn dặn tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ sai sót nào.

Những người này đều là nhân viên của Hàn Cố, chức vị cũng không thấp, Sở Lệnh đối với bọn họ có chút ấn tượng, mà bản thân Hàn Cố giờ phút này đang tọa trấn phía trước, cho nên những chuyện vặt vãnh này tự nhiên đã được an bài đến trên người những thân tín này.
Sở Lệnh không có ý định làm cho những nhân viên vất vả này trở nên bận rộn hơn, liền cũng không chào hỏi.

Hôm nay cậu ăn mặc cũng không dễ thấy, rất dễ dàng làm cho người ta xem nhẹ, quả nhiên mấy người tới tới lui lui cũng không có chú ý tới cậu.
Một buổi sáng rất nhanh đã trôi qua, thời gian dùng cơm một giờ, lúc Hàn Cố đi vào hậu đài liếc mắt một cái liền thấy Sở Lệnh, trực tiếp đi tới, ” Sao lại ngồi ở chỗ này? ”
Một số người đứng sau hắn lập tức thay đổi sắc mặt.
Sở Lệnh ngược lại không sao cả cười một chút, ” Em đến quá muộn, sợ quấy rầy mọi người, cho nên liền tùy tiện tìm một chỗ ngồi.


Hàn Cố không nói gì, chỉ mang người đến phòng nghỉ của mình.
Buổi chiều, buổi họp báo vẫn diễn ra rất thuận lợi, hết thảy đều không có gì khác thường.

Sở Lệnh ở hậu đài đợi có chút nhàm chán, buồn ngủ.

Cậu mới vừa đi vào phòng nghỉ, lúc này một cô gái Omega thanh tú đi tới, tuổi thoạt nhìn rất nhỏ, đại khái là bộ dáng vừa tốt nghiệp.

Dường như cô được cấp trên dặn dò, thái độ tương đối cung kính đưa cho cậu một ly nước.
Sở Lệnh vừa vặn cũng có chút khát nước, sau khi tiếp nhận nói: ” Cám ơn.

Cô có biết khi nào họp báo sẽ kết thúc không?” 
” Thêm hai giờ nữa là kết thúc ạ, chờ một chút còn có mười phút nghỉ ngơi.”
Dù sao cũng nhàm chán, Sở Lệnh liền cùng đối phương tán gẫu: ” Tôi lúc trước hình như chưa từng gặp qua cô.


Cô gái cười nói: ” Đúng vậy, tôi mới đến một tháng.

Lần đầu tiên chứng kiến loại công bố lớn này, có chút hưng phấn…”
Thái độ của cô ta tự nhiên hào phóng, trong mắt lóe ra hào quang sáng ngời, chính là tuổi có khát vọng về tương lai, làm cho người ta sinh hảo cảm.

Sở Lệnh không khỏi nhớ tới mình mấy năm trước có phải cũng là bộ dáng này hay không, cùng cô tán gẫu, rất nhanh liền quên mất thời gian.
Hàn Cố vừa tiến vào nhìn thấy chính là loại tình huống này, hắn cơ hồ rất ít gặp qua Sở Lệnh cùng người khác tán gẫu vui vẻ như vậy, hoặc là nói tình huống cùng mình rất ít.

Mặc dù cả hai đều là Omega, cũng không có gì để ý, nhưng hắn cảm thấy tâm trạng của mình có một chút phức tạp.
Ngược lại cô gái kia vừa nhìn thấy Hàn Cố, rất tự giác đứng lên cười chào hỏi, sau đó lại tương đối thức thời tìm lý do rời đi.
Sở Lệnh lập tức tiến lên, đem nước trong tay đưa cho Hàn Cố, ” Vất vả rồi.


Cậu vừa mới cùng cô gái kia trò chuyện quá vui vẻ, ngay cả nước cũng không kịp uống một ngụm, liền trực tiếp cho đối phương, động tác như vậy ngược lại có chút ý tứ lấy lòng.
Hàn Cố không có cự tuyệt ý tốt của Sở Lệnh, trực tiếp cầm lên uống một ngụm, hiện trường tuy rằng cũng không thiếu mấy thứ này, nhưng quả thật không tiện.

Hắn không thể không hỏi: ” Vừa rồi em đang nói cái gì?” 
” Em chỉ nghĩ đến thời điểm mình vừa tốt nghiệp…” Sở Lệnh nói đến đây, rất nhanh liền dừng lại đề tài, bởi vì cậu biết Hàn Cố vẫn luôn vất vả tới đây, đối với người khác mà nói quá khứ tương đối bình thường, đối với hắn mà nói khả năng cũng không phải là hồi ức rất tốt đẹp gì, bởi vì hắn chưa bao giờ hưởng thụ qua.

Sở Lệnh càng không có ý định làm cho hắn hồi tưởng lại quá trình kia.
Hàn Cố hiện tại đã có thể từ động tác nhỏ của Sở Lệnh hiểu được cậu đang suy nghĩ cái gì.


Hắn cười cười, không nói gì, chỉ ấn đối phương nhận một nụ hôn nhẹ nhàng.
Nụ hôn này thời gian cũng không dài, cũng không có thâm nhập nhiều, nhưng trong thời gian có hạn như vậy, đối phương đều đọc hiểu thâm ý trong mắt nhau.
Cả hai đều muốn nó.
Đây vốn là một chuyện tương đối tự nhiên, tựa hồ không cần phải nhẫn nại.

Sở Lệnh hình như cuối cùng cũng hiểu được cái gì, mấy ngày nay phiền não cuối cùng cũng có đáp án.
” Em đừng nhìn.” Hàn Cố nhìn chằm chằm cậu nói: ” Nhìn nữa anh liền không đi được.


Sở Lệnh cười cười, mắt thấy thời gian nghỉ ngơi mười phút không sai biệt lắm, liền đẩy hắn ra ngoài cửa.
Cho đến giờ mọi thứ đều ổn, chỉ còn một giờ nữa là kết thúc cuộc họp báo.
Thần kinh Sở Lệnh căng thẳng cả ngày cuối cùng cũng buông lỏng xuống, không biết có phải bởi vì nguyên nhân như vậy hay không, thật đúng là cảm thấy có chút mệt mỏi.

Cậu đóng cửa lại, tính toán nghỉ ngơi một hồi, dù sao Hàn Cố cũng tới nơi này tìm người, cậu cũng không lo lắng gì, liền ngay cả đèn cũng tắt.

Cậu luôn luôn ngủ nông, có bất kỳ động tĩnh gì rất nhanh sẽ tỉnh lại, nhưng không nghĩ tới một giấc ngủ này cư nhiên ngủ có chút ngủ sâu.
Sở Lệnh bị một ít tiếng nói chuyện vụn vặt đánh thức, cậu không biết mình ngủ bao lâu, chỉ có thể xác định thời gian nhất định không ngắn, bởi vì bên ngoài phi thường yên tĩnh, cái này cũng không giống như là họp báo công bố còn đang tiến hành hoặc vừa mới kết thúc, nhưng kỳ quái nhất chính là Hàn Cố cư nhiên không tới tìm mình.
Cậu xoay người ngồi dậy, đầu óc còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại.
Lúc này bên ngoài có hai người nói chuyện thanh âm lớn lên, Sở Lệnh ngẩn người, cậu đột nhiên nhớ tới mình ở nơi nào nghe thấy thanh âm này, là hai Alpha kia!
Cậu xác định mình cả ngày ở chỗ này cũng không phát hiện bọn họ, vì cái gì lúc này lại xuất hiện ở chỗ này?
Sở Lệnh lập tức xuống giường, tới gần cửa, dưới tình huống không phát ra âm thanh, hơi mở một khe cửa.

Cậu híp mắt nhìn, quả nhiên nhìn thấy hai nam nhân kia, thanh âm nói chuyện cũng rõ ràng.
“…… Xem lần này hắn còn có thể xoay người như thế nào.

Tôi đã sắp xếp xong một ít phóng viên ở bên ngoài khách sạn X chờ đợi, chờ sau đó, liền cho người phá cửa đi vào lấy chứng cứ…”
” Người cậu an bài không thành vấn đề chứ? Nó có phản bội chúng ta không? ”
” Cậu nói Linh Linh hả? Không thành vấn đề, cô ấy là một tay già đời, giỏi nhất là giả vờ thanh thuần.


Bất quá muốn cho cô ta trà trộn vào hậu đài ngược lại phí một ít công phu, thu tiền cũng không ít…”
” Chỉ cần sự tình thuận lợi là được.

Ngược lại Omega ở cùng một chỗ với Hàn Cố lại không thấy đâu…”
” Không sao cả, chỉ cần hắn không đến quấy rối là được.

Thuốc lần này có hữu ích không? ”
” Đuổi kịp hiệu quả tương tự lần trước, cậu nói xem?”
” Nhưng hắn ta có thực sự uống thuốc không? Tiểu tử kia rất cảnh giác, cả ngày không động qua thức ăn ở hiện trường, thiếu chút nữa tôi cho rằng không có cơ hội.”
” Linh Linh tận mắt nhìn thấy.

Cô ấy nói cô ấy đặt thuốc trong nước của Omega đó…”
” À, hai người đều uống, lần này rất thú vị.”
“…… Nếu Hàn Cố phát hiện mình tỉnh táo lại, lại đánh dấu một Omega khác.

Mà Omega của mình lại cùng nam nhân khác làm cùng một chỗ, cậu đoán xem sẽ như thế nào…”
” Gia đình bất hòa… Thân bại danh liệt… Ngay cả việc đưa ra thị trường thuốc mới cũng sẽ bị coi là có ý đồ khác…”
” Sẽ không có vấn đề gì chứ? Hắn là một người đàn ông có ý chí mạnh mẽ.


” Cho nên lần này tôi tự mình an bài Omega còn chưa có dấu hiệu trực tiếp đưa đến phòng hắn, tha thứ cho hắn tự chủ mạnh đến đâu, cũng không cách nào chống cự…”
” Cậu a, thật sự là…”
” Ha ha ha ha ha……” Hai người ngoài cửa đồng thời cười to.
Sở Lệnh cho dù ngay từ đầu không rõ, lần này cũng nghe hiểu hết.
Hai người này đúng là muốn phá hư thuốc mới đưa ra thị trường, chẳng qua không phải nhằm vào trận công bố này, mà là nhằm vào Hàn Cố.

Nếu Hàn Cố trong thời gian thuốc mới đưa ra thị trường có cái gì không tốt, sẽ bị công chúng cho là có ý không tốt, ngay cả động cơ nghiên cứu xóa bỏ dấu hiệu cũng sẽ bị nghi ngờ là vì dục vọng cá nhân của mình.

Vì sau này sẽ không truy cứu đến mình, bọn họ cố ý tìm người động thủ, sai cô gái kia hạ dược xuống nước của mình.

Mà cậu cư nhiên… không có phòng bị, liền để cho Hàn Cố uống.
Chính mình chẳng qua bởi vì một nụ hôn hấp thu một lượng nhỏ dược tính mà ngủ lâu như vậy, cậu quả thực không dám tưởng tượng Hàn Cố trực tiếp uống xong sẽ là cái gì.
Sở Lệnh người này bình thường rất dễ ở chung, cậu cơ hồ rất ít khi bị người nào đó hoặc là chuyện gì chọc giận.

Nhưng bây giờ cậu thật sự có một loại xúc động muốn đi ra ngoài đánh hai Alpha kia!
Nhưng cậu biết không được, có thể đánh được hai người này hay không vẫn là thứ yếu, chủ yếu nhất là cậu muốn tìm Hàn Cố trước.
Sở Lệnh nắm chặt nắm đấm, không để cho mình bởi vì phẫn nộ mà mất đi lý trí.


Cậu hồi tưởng lại lời nói vừa rồi của hai người, Hàn Cố hiện tại hẳn là được đưa đến khách sạn X, buổi họp báo bốn giờ kết thúc, mà hiện tại đã năm giờ, đã qua một giờ…
Sở Lệnh cố nén cảm xúc nôn nóng bất an, chờ hai người ngoài cửa kia đi xa, mới nhân cơ hội chạy ra ngoài.
Cậu thực sự rất hối hận.
Nếu như Hàn Cố thật sự phát sinh chuyện gì, cậu tuyệt đối không cách nào tha thứ cho mình.
Hai lão hồ ly này tuy rằng giảo hoạt, nhưng cũng biết loại dược tính này rất mạnh, kéo dài một thời gian liền dễ dàng bị người nhìn ra vấn đề, cho nên cũng không dám đem địa phương an bài cách hội trường quá xa.
Sở Lệnh chạy điên cuồng trên đường mười phút sau, liền đến khách sạn X mà bọn họ nói, cậu nhìn thoáng qua trên khách sạn, Hàn Cố giờ phút này có thể đang ở trong một căn phòng nào đó, lại nhớ tới chuyện bọn họ nói đã an bài phóng viên ở bên ngoài canh cây đợi thỏ.

Cậu nhanh chóng nhìn xung quanh, quả nhiên ở khu hút thuốc bên cạnh khách sạn nhìn thấy mấy người ăn mặc khiêm tốn, trên người mỗi người đều đeo một ít túi đen giống như thiết bị chụp ảnh, như là đang chờ đợi cái gì đó vậy.
Trong khách sạn có quá nhiều phòng, Sở Lệnh căn bản không biết Hàn Cố ở nơi nào, thay vì tìm từng gian một, chi bằng trực tiếp hỏi những người này tương đối nhanh.
Những phóng viên này đã làm theo sự sắp xếp của hai Alpha, nên sẽ biết số phòng.
Sở Lệnh hít sâu một hơi, ổn định tâm tình của mình, đi về phía những người đó.

Cậu nói dối mình cũng là phóng viên, khi làm việc ở phụ cận đột nhiên nhận được chỉ thị khẩn cấp của cấp trên đến nơi này, nhưng căn bản không biết muốn chụp cái gì, vừa vặn biểu hiện ra một chút mờ mịt cùng oán giận.

Những người đó nhìn Sở Lệnh còn rất trẻ, ăn mặc cũng rất khiêm tốn, một bộ dáng chính là người mới, cũng không có nghi ngờ, dù sao tác phong trong giới chính thương náo loạn không ít, cũng không tính là bí mật gì, lục đục nói đại khái, nhưng xem ra bọn họ cũng không biết đối tượng chụp là ai, chỉ biết là một nhân vật có mặt mũi.
Sở Lệnh nghe đến đó hơi thở phào nhẹ nhõm, lại hỏi bọn họ số phòng mục tiêu, nhân cơ hội đi mua đồ liền rời đi.
Nhưng Sở Lệnh cũng không phải thật sự rời đi, cậu trực tiếp đi vào khách sạn thuê một gian phòng khác, một lòng chỉ nghĩ mặc kệ phát sinh chuyện gì, ít nhất cũng phải bảo vệ Hàn Cố không để cho hắn trực tiếp phơi bày trước mặt truyền thông.
Cậu bề ngoài có vẻ bình tĩnh, nhưng kỳ thật trong lòng một chút cũng không có.
Nhân viên phục vụ nữ tại quầy lễ tân làm thủ tục nhận phòng, ân cần đưa cho cậu thẻ phòng.
Cậu tiếp nhận, trấn định đi về phía thang máy, sau khi vào thang máy, ấn xuống số tầng mà Hàn Cố có thể sẽ ở.
Một đường chạy tới, cậu kỳ thật rất sợ, hoàn toàn không cách nào ngăn cản vọng tưởng trong đầu, cậu sợ sự tình thật sự đã không cách nào vãn hồi, cậu sợ sau khi mở cửa phòng sẽ nhìn thấy cái gì không nên thấy.
Nhưng cho dù có sợ thế nào, cậu cũng biết mình không thể không đi.

Hàn Cố giúp mình rất nhiều lần, cũng nhịn nhường nhịn rất nhiều lần, cơ hồ vì mình trả giá hết thảy, cho nên cậu bị hắn hấp dẫn, vì hắn động tâm, đồng thời cũng cảm thấy đau lòng.

Bọn họ dưới các loại hiểu lầm đi một vòng thật lớn, thật vất vả mới xác nhận tâm ý của nhau, thế nhưng lại phát sinh chuyện như vậy.
Thang máy đến nơi, Sở Lệnh bước ra ngoài, sau đó trong nháy mắt chạy về phía phòng Hàn Cố.
Lúc cậu vừa mới thuê phòng thuận tiện dùng một chút lý do khiến người ta khó có thể cự tuyệt lấy được thẻ phòng số phòng này.

Đại khái chính là người ở trong phòng này có chút vấn đề về tinh thần,cậu là người nhà của anh ta, sợ người bên trong sẽ tiến hành hành vi tự hại mình, lại sợ mạo hiểm báo cảnh sát sẽ dẫn đến vấn đề nghiêm trọng hơn, cậu đi vào xem tình huống vân vân, thuận lợi dọa nữ nhân viên phục vụ.
Bây giờ là năm giờ rưỡi chiều, Sở Lệnh cuối cùng cũng tới nơi này, ngắn ngủi mới nửa giờ nhưng dường như đã qua một năm.
Sở Lệnh lấy thẻ phòng quẹt thẻ mở cửa.
Trong nháy mắt cửa mở ra, cậu lập tức quỳ ngồi xuống, trong phòng tràn ngập hơi thở Alpha quen thuộc của cậu…
Có ai đó trên giường..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận