Hai người phải đọc bản kiểm điểm ngay trước toàn trường, dùng hành động này răn đe những người khác.
Cô có nghĩ thế nào cũng không nghĩ tới, ngay trước mặt tất cả thầy trò trong trường, Bùi Minh lại nói cô dụ dỗ hắn ta, là cô lấy cái chết bức ép, hắn ta vì an toàn tính mạng của cô nên mới làm ra chuyện như thế, còn tự kiểm điểm sâu sắc vì hành vi bốc đồng của mình đã tạo thành ảnh hưởng không tốt.
Cũng chính từ chuyện này, cô thành trò cười khắp toàn trường, thành tấm gương hư hỏng trong miệng các phụ huynh.
Không thể chịu nổi mấy lời bịa đặt vô căn cứ, thành tích của cô xuống dốc không phanh, cũng trở nên uất ức.
Mà mẹ vẫn luôn chăm sóc cô, dần dần kéo cô ra khỏi vực sâu.
Đợi khi cô tỉnh táo lại, mẹ cô đã chết.
Hiện tại lại quay trở lại ngày hôm đó, cô sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra nữa.
Bùi Minh à Bùi Minh, thù kiếp trước cũng tới lúc phải trả rồi.
Nhậm Nhiên thấy được trưởng khoa đội tóc giả đi về phía bên này.
Cô gân cổ, lớn tiếng nói: “Bùi Minh, anh có soi gương chưa vậy?”Bùi Minh sửng sốt.
Mấy học sinh đang vây xem càng chẳng hiểu ra sao, nhưng cũng có người phản ứng nhanh lại hiểu rõ, nguyên một đám che miệng cười.
“Làm bạn gái của anh? Anh xứng sao!”“Người không đẹp nhưng nghĩ lại đẹp vô cùng.
”Bùi Minh ngây dại, dường như không ngờ tới cô sẽ nói như vậy.
Từ Lỵ kéo ống tay áo cô: “Nhiên Nhiên, cậu sao vậy? Không phải cậu nói cậu thích Bùi Minh à?”“Đó là cậu thích mới đúng! Cậu thích lại không dám tỏ tình, lấy danh nghĩa của tôi tới nhìn người ta! Trước đây tôi không nói thẳng là vì tôi nể tình, nhưng mấy người không nên quấy rầy việc học tập của tôi!”Bùi Minh muốn phản bác nhưng Nhậm Nhiên đã nói một tăng liên hồi, không cho hắn ta có cơ hội phản bác.
“Cha mẹ đưa tôi tới trường để tôi học tập, không phải tới để yêu đương.
Trong đầu mấy người toàn phong hoa tuyết nguyệt, trong đầu tôi chỉ có toán lý hóa.
”“Ai kéo tôi yêu đương, người đó sẽ thành kẻ thù của tôi.
”Trưởng khoa đứng phía ngoài dòng người nghe mà chấn động, chấn động cực kỳ, ánh mắt nhìn về phía Nhậm Nhiên cũng đầy ý khen ngợi.
Bùi Minh cảm giác được ánh mắt khác thường xung quanh, mặt đỏ bừng lên, cũng không biết là vì bị mắng hay vì thẹn thùng.
“Tụ tập chỗ này làm gì!” Trưởng khoa gầm lên một tiếng, đám học sinh rối rít tránh ra.
Ông nhìn Bùi Minh với ánh mắt bất thiện: “Bùi Minh, lại là cậu! Theo tôi tới văn phòng một chuyến! Những người khác giải tán đi, tụ tập ở đây còn ra thể thống gì.
”Chờ khi hai người đi rồi, những người khác cũng tản đi.
Từ Lỵ túm lấy tay Nhậm Nhiên: “Nhiên Nhiên, cậu bị sao vậy?”“Không phải cậu thích Bùi Minh sao? Tôi thành toàn cho cậu, cậu còn không vui?”Cô châm chọc nói.
Sau đó hất tay đối phương ra.
Cô không có thời gian diễn màn chị em tình thâm với đối phương.
Vào lúc cô chìm sâu trong mấy lời bịa đặt vô căn cứ, thân là bạn tốt, đối phương không chỉ không giúp cô, còn âm thầm nói xấu khiến cô ngồi vững tội danh này, đóng đinh cô lên cây trụ sỉ nhục kia.
Bạn bè tốt như vậy, cô không nhận nổi!Hất tay Từ Lỵ đáng ghét ra, cô vội vã chạy về nhà.
Đẩy cửa biệt thự ra, thấy mẹ đang vui vẻ ngồi trong phòng khách, tất cả nhung nhớ, tủi thân tuôn trào mãnh liệt, cô xông lên ôm chặt lấy bà.
Nhậm Tố Nhã nhìn con gái nhỏ trong lòng, lại vỗ vỗ lưng cô: “Nhiên Nhiên, con sao vậy?”Nhậm Nhiên không nói gì, chỉ ôm mẹ thật chặt, nước mắt lẳng lặng chảy xuống, tiếng nức nở nho nhỏ dần biến thành tiếng gào khóc.
Con gái khác thường như vậy khiến mẹ Nhậm sợ hãi.
.