Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Sáng sớm, quạ đen trước cửa kêu khiếu.

Nhan Hi đã sớm rời giường, phân phó quản gia không nên phái người gọi Đào Tiểu Vi khi đang ngủ.

Quản gia đã triệt để nhận rõ, không cần Nhan Hi nhiều lời, cũng không muốn thấy lại tình cảnh như hôm qua.

Dựa vào tình hình tối hôm qua,
hắn đã xác định thất điện hạ không phải đối đãi vị này - vong quốc công
chúa như một thị nữ, thậm chí trong lòng điện hạ, tiểu nữ oa này địa vị
không nhỏ, mặc kệ là thế nào, quản gia đều nghĩ, cần phải xét lại địa vị Đào Tiểu Vi trong phủ.

Vì vậy buổi sáng ngày hôm nay,
quản gia triệu toàn thể người hầu mở một phiên thảo luận, bảo họ đối đãi Đào Tiểu Vi như một tiểu thư, là nha hoàn tối cao trong phòng thất điện hạ.

Một gã sai vặt chạy tới, bên tai quản gia thì thầm.

Quản gia sau khi nghe xong, lập
tức đi vào phòng luyện tập, đợi Nhan hi kết thúc, cung kính nói, "Điện
hạ, tam điện hạ phái người đưa tới lễ vật, đang chờ ngoài cửa."

Lão tam? Trò gì đây? Nhan Hi không hề cảm kích.

"Là cái gì?"

Quản gia cũng rất kỳ quái, "Là đồ nữ tử dùng, son bột nước, y phục cùng đồ trang sức linh tinh."

Tam điện hạ còn chính tay viết
một bức thư đưa tới, bên trong viết bằng ngữ điệu khá văn vẻ “thất đệ,
ca ca nghe nói ngươi có được một tuyệt sắc công chúa, nên ta đưa lên lễ
vật nho nhỏ, chỉ là hảo ý”.

Nhan Hi khuôn mặt đen trở lại, thư bị hắn vò nát tại lòng bàn tay, hóa thành hàng trăm mảnh nhỏ.

Chết tiệt, tin tức truyền thật là nhanh, Đào Tiểu Vi vào phủ mới chỉ một tháng, mọi người đều biết.

"Đem người tặng lễ vật đuổi ra ngoài cho ta." Nhan Hi mệnh lệnh nói.

Quản gia hoảng loạn, đây là mệnh lệnh gì a, người ta tặng lễ tới cửa, điện hạ cư nhiên hạ lệnh đuổi, có
điểm thất lễ nga. Thế nhưng, Thân vương - thất điện hạ đã lệnh, chỉ có
thể tuyệt đối vâng theo, cho dù nghĩ là không thích hợp, quản gia cũng
phải chấp hành.

"Nói cho đám kia nô tài kia, bảo bọn họ chuyển cáo tới lão tam, trong phủ ta bất quá có thêm một tiểu nữ nô, bảo hắn không cần làm như thế, bằng địa vị của công chúa hiện tại,
không xứng dùng đồ như thế." Nhan Hi thanh âm lãnh khốc có thể cho người ta cảm giác máu trong nháy mắt đông lạnh thành băng mà chết.

Quản gia biết, hắn đang phẫn nộ đến cực hạn, không dám nói thêm cái gì, lập tức đi ra ngoài đuổi người.

Truyền phản hồi xong, Nhan Hi đã cùng Đào Tiểu Vi ngồi ở trước bàn ăn bữa sáng. Tựa hồ thái độ Nhan Hi
đối với Đào Tiểu Vi không có gì khác thường, lãnh đạm nhưng cũng có chút quan tâm. Quản gia với từng ấy năm bên cạnh Nhan Hi cũng không rõ, Đào
Tiểu Vi này rốt cuộc điện hạ quan tâm hay là không quan tâm?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui