"Tỷ tỷ, Ngọc nhi không tin số
mệnh." Ngọc Quý Nhân vuốt ve thân thể, mỗi một tấc da thịt cũng chưa có
dấu hiệu già yếu, thế nhưng tuổi nàng đã không còn trẻ, nếu như lần này
không nắm chắc lấy cơ hội, sợ rằng thực sự cả đời sẽ sống uất ức, chết
không nhắm mắt ở tiểu viện nho nhỏ."Hoàng thượng coi trọng tam muội,
chúng ta cũng được hưởng nhờ, chỉ cần ba chúng ta đều làm quý phi, một
người trong đó sẽ có cơ hội bò lên ngôi vị hoàng hậu, đến lúc đó, toàn
bộ hậu cung này đều là của tỷ muội chúng ta, cẩm y ngọc thực, vinh hoa
phú quý, còn có quyền lợi của mẫu nghi thiên hạ, mọi thứ sẽ dễ như trở
bàn tay."
"Nhị muội, nào có chuyện dễ dàng như vậy? Muội hiện tại là chơi với lửa, hơn nữa muội đang lấy hạnh phúc chung thân của tam muội ra đùa." Tuyết Quý Nhân chính là không đồng ý,
tại Yến quốc này, hai muội muội đều là thân nhân của nàng, nàng không
giúp được Nhị muội nên càng nhịn không được, khi thấy tam muội cũng tiến vào hoàng cung, một địa phương đầy thị phi.
"Dễ dàng hay không, thử xem mới
biết được." Ngọc Quý Nhân ánh mắt kiên định, một tia băng hàn nổi lên
trong đôi mắt mỹ lệ, uất ức đã gần mười năm, cũng không phải Tuyết Quý
Nhân nói mấy câu là có thể hóa giải.
“Muội có thể cùng ta thử, thế nhưng muội không thể có chủ ý đến tiểu muội, muội ấy còn có cơ hội có hạnh phúc a."
Ngọc Quý Nhân cười nhạt, "Tề
quốc đã vong, chúng ta chỉ là vong quốc công chúa, mạng nhỏ nhoi lại có
hạnh phúc gì đáng nói, tỷ tỷ, tỷ quá ngây thơ rồi, tròn tám năm mọi thứ
và cả con người cũng đều thay đổi, nhưng tỷ lại chẳng hề thay đổi được
tính tình cổ hủ, nếu như tiểu muội không tiến cung, tỷ nghĩ hoàng thượng còn có thể nhớ tới chúng ta sao? Còn có thể giống tối hôm qua, triệu
chúng ta đến Cam lộ điện thị tẩm?"
"Thế nhưng những thứ này đều
phải đem tương lai tiểu muội đến trao đổi." Tuyết Quý Nhân lộ vẻ sầu
thảm lắc đầu, "Nhị muội, muội đã thay đổi, để đạt được mục không từ thủ
đoạn, bất luận kẻ nào đều có thể hi sinh, muội một điểm cũng không nhớ,
trước kia chúng ta là cỡ nào thương yêu tiểu muội muội, nếu như để Vi Vi biết, chính tay tỷ tỷ mình kéo mình vào hoàng cung, muội ấy sẽ hận
muội."
Che miệng, Ngọc Quý Nhân cười
rất kiều mị, lười biếng nói, "Cứ bảo muội ấy hận a, đại tỷ hận muội,
thêm một tiểu muội nữa thì có là gì, quan trọng là ..., chúng ta đều có
thể làm quý phi, tương lai có một ngày muội trở thành hoàng hậu, đến lúc đó, hai người lại sẽ thích muội."