Rất nhanh, một đạo thánh chỉ cùng
một thủ cấp máu chảy đầm đìa, lần thứ hai đi tới Duệ vương phủ, thái
giám thanh âm sắc nhọn hướng người trong Duệ vương phủ tuyên chỉ, đại ý
của hoàng đế là, nếu như Đào Tiểu Vi vào cung tiếp nhận phong thưởng,
liền tùy thời cùng Duệ vương gia cử hành đại hôn chi nghi, không nghĩ
tới chính là tên thái giám làm việc bất lợi, dĩ nhiên đem thánh chỉ viết từ Vương phi thành Quý phi, một chữ sai đi một ngàn dặm, hiện tại tên
thái giám truyền chỉ đã bị trảm thủ thị chúng. Hoàng thượng đặc biệt đưa tới thánh chỉ cải chính, trước tiên do quản gia tiếp vào trong vương
phủ, đợi Duệ vương gia trở về sẽ chuyển giao.
Mặt khác, hoàng đế lại sai người mang theo mật hàm, phái một đội nhân mã hướng phía nam truy tìm, cần
phải nhanh chóng ngăn lại Nhan Hi, trong đội nhân mã còn có một tiểu
thái giám biết ăn nói, chết cũng có thể nói thành sống, hắn được phái đi làm thuyết khách, chuyển đạt hoàng ân của hoàng đế bệ hạ.
Thoáng cái đã hơn một tháng, đội nhân mã phái ra lục tục quay về, bọn họ truy đuổi rất lâu, nhưng căn
bản là không tìm thấy đội mã xa của Duệ vương gia, theo lý thuyết, hướng nam là đường lớn, mà đội binh mã của Nhan Hi phi thường rõ ràng, không
có lý nào đuổi không kịp.
Đáng tiếc, cả đoàn người dường như là biến mất, tìm không được.
Ngũ quốc gần đây đã rục rịch,
binh mã tập trung lúc trước bây giờ thời khắc đều thao luyện, mùa xuân
lập tức đến rồi, chiến sự lúc nào cũng hết sức căng thẳng, nếu như lúc
này để người có ý không tốt biết được, Duệ vương gia Nhan Hi rời kinh
cùng hoàng thất quyết tuyệt, hậu quả thật không thể tưởng tượng.
"Đáng chết, uổng phí trẫm sủng
ái hắn như vậy, nói đi là đi, cũng không lo lắng đến hậu quả, Nhan Hi là nhi tử của trẫm, vì sao lúc hắn phản bội trẫm cũng không chút do dự,
trước đó cũng không lộ ra một chút manh mối." Hoàng đế gần đây cũng
không có tâm với tửu sắc, lửa cháy đến nơi rồi, hắn đã không thể giống
như lúc trước, có thể trấn định tự nhiên, ngồi hưởng giang sơn.
Nhan Hi không ở, thái tử không
thể làm gì khác hơn là đem cục diện rối rắm của quân doanh tiếp nhận,
hắn vốn không quá am hiểu quân sự, rồi còn mật ngữ thám báo gửi về, thấy thì thấy thế nhưng không nghĩ ra đối sách, tập trung hết những quân sư
bên trong phủ, thái tử mới bi ai phát hiện, những thủ hạ của hắn, trong
triều đình mỗi người đảm đương rất tốt nhiệm vụ của mình, thế nhưng
người có thể làm quân sự về quân sự thật không có ai.
Cho nên, một tháng qua, người
khó tiếp thu nhất kỳ thực là thái tử, trong lòng hắn biết rõ, một đội
quân mất đi trụ cột, cả đội cũng như đàn ong vỡ tổ tan rã, thế nhưng để
thay đổi người mới cũng là chuyện sau này, hiện tại lửa sắp cháy đến
thân, biện pháp mau lẹ nhất là tìm Nhan Hi trở về.