Trúc Diệp Đồng kinh hỉ nhìn Đào Tiểu Vi, trong mắt của hai người đều là kinh hỉ.
“Chúc mừng tẩu, nhị tẩu, đợi lát nữa nhị ca ca trở về, biết tin tức này
không biết sẽ vui đến biến thành cái dạng gì đi.” Nhan Dung cũng hay nói muốn sinh một đám tiểu bảo bối, lần này cuối cùng cũng được mãn nguyện.
Trương ngự y đơn giản nói cho Trúc Diệp Đồng một số việc, khi mới mang
thai cần phải chú ý, không thể vận động mạnh, nên nằm trên giường tĩnh
dưỡng, lão còn dâng lên quyển sách nhỏ, chuyên về các món ăn nhiều dinh
dưỡng để bồi bổ, bảo Trúc Diệp Đồng nhớ kỹ.
“Trương thái y, cái này ngài hãy nhận lấy, xin đa tạ.” Từ trong áo lấy
ra một khối vàng, hai tay đặt trên hòm thuốc của lão gia tử, không đợi
lão nói cự tuyệt, Trúc Diệp Đồng bình tĩnh nói, “Ngài đại khái biết, ta
không cha không mẹ chính là một cô nhi, hài tử này ngoại trừ tướng công
ta, là người thân duy nhất trên đời này của ta, ngày hôm nay là ngài
mang đến cho ta tin tốt như vậy, cho nên khối vàng chỉ là lễ tạ ơn nho
nhỏ, chuyện hài tử ta còn phải phiền phức ngài nhiều lần nữa, đây là quy củ, thỉnh đừng cự tuyệt.”
Bị nàng nói như thế, Trương ngự y thật ra không có ý không nhận, không
thể làm gì khác hơn là luôn mãi tạ ơn, trên lưng đeo hòm thuốc lão vô
cùng cao hứng đi ra ngoài.
Trúc Diệp Đồng yên lòng, thu lễ tạ ơn của nàng xong, hẳn là sẽ không đi
ra ngoài nói lung tung. Mắt đẹp cúi nhìn chiếc bụng vẫn bằng phẳng như
trước, nàng không thể tin được là bên trong dĩ nhiên đang dựng dục một
tiểu sinh mệnh.
Đào Tiểu Vi ngồi đối diện nàng, tay nhỏ bé rụt rè trùm lên bụng Trúc
Diệp Đồng, cảm thụ xong, nàng nghiêm trang nói, “Ai nha, nhị tẩu, tiểu
chất nhi thích ta nha.”
“Không thể nào.” Trúc Diệp Đồng ngạc nhiên nói, nàng còn không có cảm
giác được, Đào Tiểu Vi đã cảm nhận được sao ? Nhìn Đào Tiểu Vi, vẻ mặt
bướng bỉnh, mới biết nàng là đang nói giỡn, Vì vậy cũng nhịn không được, cười tươi như hoa xuân rực rỡ.
“Nhị tẩu, tẩu biết không? So với lần đầu tiên thấy tẩu, mấy tháng qua tẩu quả thực đã thay đổi.”
“Ta nghĩ không có cái gì thay đổi.”
Đào Tiểu Vi lắc đầu, “Thế nào lại không có, lần đầu tiên tẩu theo nhị ca ca trở về, trên mặt che mạn sa, lẳng lặng đứng ở bên cạnh hắn, cả ngày
chưa từng nói một câu, cười thì càng miễn bàn đi.”