Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Thiên Sương cũng rất hoang mang,
tất cả đều hảo để tiếp đãi thái tử, về tỷ muội các nàng cũng không có gì sơ sẩy, thật không biết làm sai chuyện gì để thất điện hạ giận dữ như
vậy.

Thiên Đồng dường như biết, tám
phần mười là bởi vì các nàng để Đào Tiểu Vi ra cửa nghênh tiếp thái tử,
cho nên làm chủ tử tức giận, thế nhưng lời này nàng không thể nói ra,
chỉ là suy nghĩ cẩn thận trong lòng, lúc này là nên ít đi một chuyện.

Bữa cơm rất phong phú, hương vị mê người.

Nội viện người hầu đều đi ra ngoài, Thiên Đồng cùng Thiên Sương cũng không lưu lại.

Đào Tiểu Vi một mình ngồi, đợi hơn nữa ngày cũng không thấy Nhan Hi. Ai…, cái tên keo kiệt này, còn đang tức giận nha.

Nàng không thể làm gì khác hơn
là tới trước cửa thư phòng, không đợi Cửu Đĩnh há mồm ngăn cản, nàng đã
đặt mông ngồi trên bậc thang.

"Tiểu thư, hiện tại khí trời rất lạnh, người ngồi như vậy sẽ làm tổn hại đến thân thể." Cửu Đĩnh hiện
tại đã xem tầm quan trọng của Đào Tiểu Vi là đứng thứ hai sau Nhan Hi,
hài tử này thế mà lại là người mà chủ tử của hắn đặc biệt lưu ý, cho nên nửa điểm qua loa cũng không được.

Một ví dụ trước mắt chính là quản gia máu chảy đầm đìa không phải là hắn không rõ.

Tiểu cô nương lắc đầu ủ rũ, rầu
rĩ nói, "Người xấu không ra, cũng không muốn ta đi vào, tiểu Vi Vi là
một hài tử biết nghe lời, ta ngồi ở đây chờ hắn đi ra là được rồi."

"Gia có thể là có công việc vội vàng, ngài về trước ăn cơm, tiểu hài tử không thể để bị đói, sau này không cao lên được a."

Cửu Đĩnh không biết làm sao, hắn luôn luôn không hiểu phải như thế nào đối với một tiểu hài tử, không
muốn nhìn Đào Tiểu Vi ngồi ở dưới chân bậc thang băng lãnh, nhưng cũng
không dám đuổi nàng đi.

Hai tay nâng mặt, Đào Tiểu Vi thở dài, "Hắn lúc nào mới ra a, bụng hảo đói nga."

"Người về ăn trước đi, không cần chờ."

"Mấy ngày nay hắn không ở nhà,
thật vất vả lắm mới thấy trở về, cả ngày lại đi ra ngoài, hiện tại cuối
cùng cũng hồi phủ, lại trốn ở thư phòng. ” Nàng tỏ ra như một người lớn
lòng đầy phiền muộn, thở dài. "Muốn cùng đại nhân ăn bữa cơm, thật sự
khó như vậy sao."

Vẻ mặt đáng yêu làm Cửu Đĩnh buồn cười, hài tử này thực sự là đặc biệt hiểu biết, trách không được chủ tử để ý nàng như vậy.

Cửa thư phòng không tiếng động
bị mở ra, Nhan Hi sắc mặt không có biểu tình gì, lộ ra sự lạnh lùng, hắn đi tới trước mặt Đào Tiểu Vi, từ trên cao bao quát nhìn xuống, mặt
nhiễm thượng một tia tức giận, "Đứng lên."

Đào Tiểu Vi ngẩng đầu, ra vẻ thảm thương chỉ vào hai chân nhỏ, "Chân tê rần a."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui