Bị Nhốt Vong Quốc Công Chúa

Nhưng bên cạnh đó càng là rõ ràng uy lực của ảnh vệ, đối với với rang buộc mật chỉ của tiên
hoàng, hắn ngược lại không thể vượt qua.

Thừa kế ngôi vị hoàng
đế, ảnh vệ sẽ trở thành phụ tá đắc lực của Nhan Hi, giúp hắn thống soái
thần dân, tiêu diệt hết thảy mầm mống xấu núp trong bóng tối.

Mà nếu không làm, ảnh vệ sẽ hóa thành một thanh đoạt mệnh sắc bén, nhắm ngay Đào Tiểu Vi, không chết không thôi.

Ngày qua ngày bị đè nén, Nhan Hi trong cơ thể thị huyết bị đè nén nồng nặc đến cơ hồ chảy ra nước.

Ngay cả nhị ca hắn cũng cho là hắn là người lý tưởng cho ngôi vị hoàng đế,
vì nguyện vọng của lịch đại hoàng đế Yến quốc, hoàn thành đại nghiệp
nhất thống thiên hạ.

Hừ, đám lão đầu đã chết kia muốn gì thì có liên quan gì hắn? Nhất thống thiên hạ là bọn họ muốn không phải hắn.

“Vi Vi, chúng ta đi ra ngoài một chút không, nàng bây giờ không thể luôn
ngủ, Trương thái y nói vận động thích hợp đối với nàng cùng cục cưng
cũng tốt?”

“Mỗi lần đều là đi ra ngoài tản bộ, sau đó ngủ rồi bị chàng ôm trở về.” Nàng không muốn lắc đầu.

“Vậy tối nay chúng ta không đi tản bộ, đi chỗ nhị ca như thế nào?”

Lần đầu nghe thấy Nhan Hi chủ động nói muốn đi tìm Nhan Dung, Đào Tiểu Vi
có chút kỳ quái, mỗi lần bị Nhị ca phiền nhiễu, một cước đá đi ra cũng
là phu quân nhà mình, giờ hắn lại sẽ chủ động đưa đi lên cửa cho bị
phiền nhiễu sao.

“Chàng không được chọc nhị ca trước mặt Nhị tẩu, nếu không Nhị tẩu sẽ đau lòng, nàng ấy bây giờ mang thai, chàng đừng hù đến nàng.” Đào Tiểu Vi dài dòng lắm điều dặn dò, mỗi khi Nhan Hi lộ ra
lãnh ý không nhịn được, nàng liền xông đi lên dùng cái miệng nhỏ nhắn
dùng mỹ nhân kế, cuối cùng dặn dò nói xong, cũng thành công lấy hết “Hỏa khí” của Nhan Hi.

“Bằng không chúng ta không đi.” Đêm đẹp rất ngắn, còn có thật nhiều việc phải làm.

“Tại sao không đi?” Đào Tiểu Vi cảnh giác nhìn trong mắt Nhan Hi toát ra
ngọn lửa quen thuộc, lập tức nhanh nhẹn nhảy xuống giường, xa xa né
tránh, “Người xấu, không cho phép chàng làm loạn, này này này, trời vẫn
còn sáng nga.”

“Kia thì thế nào?” Hắn chậm rãi mang xong giày, đuổi theo tới.

“Sáng thì như thế nào?” Chuyện hắn muốn làm, cùng sang hay tối không có quan hệ.

“Hừng sáng sẽ phải đi qua nhị tẩu a, nếu không chúng ta đi tản bộ cũng tốt,
chàng đừng bước tới đây, nếu không chúng ta không thể ra cửa được.” Lời
còn chưa dứt, Đào Tiểu Vi đã rơi vào trong ngực Nhan Hi, không để ý tới
nàng giãy dụa, đem tiểu nữ oa mạnh ôm đến bên giường.

Đào Tiểu Vi trợn tròn con ngươi trong suốt, lông mi dài như chiếc quạt nhấp nháy
mấy lần, đem dục ý bị đè nén xuống của Nhan Hi dễ dàng khơi dậy, hắn
đóng lại ánh mắt lạnh trong trẻo, một lát sau chậm rãi mở ra, “Vi Vi,
nàng lại tiếp tục mê hoặc, chúng ta thật có thể không cần ra cửa.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui