Nhan Hi nhìn người là
không thể sai, cũng không cần can thiệp, Ngọc La Kiều lá gan dần dần to
hơn, dứt khoát hẳn hoi dựa theo kế hoạch nàng nghĩ ra được, dùng bất cứ
thủ đoạn tồi tệ nào để hoàn thành kế hoạch.
Để có được quốc giáo tương lai của Yến quốc: Quang Minh thần giáo.
Thờ phụng chính là thần ánh sáng, trong sử sách lưu trữ của nhiều quốc giá
cũng có nói tới, bất quá bởi vì thời gian ra đời quá lâu trước đó, dần
dần bị tông giáo khác thay thế. Chọn ánh sáng làm thần là bởi vì nó
không có hình tượng cụ thể, Ngọc La Kiều nghĩ làm sao thì làm vậy, ngẫu
nhiên có một sứ giả phương bắc phát hiện một tảng đá xanh lớn rất trân
quý, cao gần sáu thước, phân nửa còn chôn ở dưới đất, Ngọc La Kiều tự
mình dẫn người đi xem qua, tảng đá cao kia có một chỗ lõm như gương mặt
trông vừa dữ tợn vừa thánh khiết.
Cũng không biết đến tột cùng là có niên đại bao nhiêu, dùng đá xanh trân quý kết thành. Lập tức liền
quyết định, đem nó làm hình tượng của Quang Minh thần, bí mật chở về đến kinh thành, chỉ đơn giản lau sạch sẽ bụi đất đeo bám, các dấu vết bị
năm tháng ăn mòn càng thêm rõ ràng hiện ở trước mắt.
Tiếp theo là tụ tập lại các chuyên gia tôn giáo biên soạn giáo lý, ghi lại sự xuất
thân của Quang Minh thần, từ khởi nguyên cho tới sự phát triển cũng cặn
kẽ thêu dệt chế ra, không hề đứt đoạn.
Hữu Thần, không ai tin cũng không được.
Nếu là muốn nhân tin, Quang Minh thần phải thể hiện ra chút ít ‘Thần tích’ mới có thể làm người ta tin phục.
Cho nên, một đội ảnh vệ cao cấp nhất Tử Y thị vệ bị phái đến bên cạnh Ngọc La Kiều nghe theo chỉ huy của nàng.
Tháng tám, giữa không trung một pho tượng không biết tên hiện một cách thần kỳ, hơn trăm người tận mắt nhìn thấy.
Tháng chín, có được tín đồ xưng danh Quang Minh sứ giả cầu mưa, bình nguyên
khô hạn mấy tháng liền rơi xuống mưa to, Quang Minh sứ giả không lấy một xu, phiêu nhiên đi xa.
Tháng mười, Thánh nữ của Quang Minh thần
giáo đến truyền bá tin vui của Quang Minh thần, giải được nhiều tai kiếp trong dân chúng, được vạn dân ủng hộ.
Tháng mười hai, tân hoàng
bạo bệnh, thánh nữ Quang Minh thần vội vã kết thúc hành hương, khoái mã
trở về kinh, là đế cầu phúc, ba ngày, bệnh Đế rời đi.