Đóng cửa lại, dựa vào cửa, mang theo nhiều đồ như vậy mà còn leo lên ba tầng lầu, trên người Khương Tụng đã lấm tấm mồ hôi.
Nhưng cô không dám dừng lại, quan sát bên trong ký túc xá, chỉ có một người vẫn còn nằm trong chăn, thấy cô đang tò mò nhìn mình liền nói: "Cưng ơi, sao cậu mua nhiều đồ vậy?"
Khương Tụng cười gượng: "Ừm, mình hơi đói.
"
Lâm Thanh Thanh vẻ mặt phức tạp: "Ờ! được rồi, nhưng mà, cậu có quên mua cơm cho mình không?"
Khương Tụng biết, nhưng cô không có thời gian mua cho cô ấy, liền nói: "Xin lỗi, mình không thấy tin nhắn cậu gửi.
"
Lâm Thanh Thanh cười cười nằm lại xuống giường: "Không sao đâu, mình đặt đồ ăn mang về vậy, à đúng rồi, cậu cũng chưa ăn phải không, mình đặt luôn cho cậu nhé, muốn ăn gì?"
Khương Tụng từ chối: "Mình không ăn.
"
Cô xác nhận cửa đã khóa, sau đó chạy vào nhà vệ sinh, may mà điều kiện của học viện này cũng không tệ, phòng bốn người còn có nhà vệ sinh riêng, Khương Tụng bắt đầu tìm đủ loại vật chứa để đựng nước.
Đồng thời cô không quên tiếp tục tìm kiếm các loại thông tin trên điện thoại.
Quả nhiên, trong nhóm chat lớn của học viện đã đăng một video, bên trong là hình ảnh mờ ảo của hai bóng người, do khoảng cách quay khá xa, nhìn rất giống hai người đang hôn nhau, nhưng Khương Tụng có thể xác nhận, đó nhất định là zombie.
Trong nhóm toàn là người đang hóng hớt.
【Vũ trụ ngọt ngào Quách Đức Cương: Ôi trời ơi, bây giờ yêu đương mà cũng mãnh liệt vậy sao?】
【Đàn ông đích thực mông to: Thuê phòng đắt lắm hả??? (mặt cười)】
【Mạc Ca Bát Ca: Coi như không có gì, dưới ký túc xá nữ cứ đến tối, hôn hít nhau nhiều lắm, chó độc thân mỗi lần về ký túc xá đều phải chịu một vạn điểm sát thương.
】
【Con gián bất lực: Đây là hôn hít? Sao tui thấy giống đánh nhau vậy? Con gái hình như không chịu á? Trông có vẻ hơi phản kháng.
】
【Dứa Thổi Tuyết: Đề nghị xóa, bởi vì nó làm chói mắt tui rồi á á á á á.
】
! !
Không thấy tin nhắn nào khác, Khương Tụng tập trung hứng nước.
Mãi đến khi hứng xong nước, Lâm Thanh Thanh mới xuống giường, cũng chú ý đến hành động của Khương Tụng, cô tò mò hỏi: "Cưng ơi, sao cậu lại hứng nhiều nước vậy?"
Khương Tụng bịa ra một lý do: "Lúc lên lầu mình nghe nói chiều nay có thể bị cúp nước, mình chuẩn bị trước.
"
"Vậy à, vất vả cho cậu rồi cưng ơi, vậy mình xuống lấy cơm đây.
" Lâm Thanh Thanh vẫn mặc đồ ngủ và dép lê, định đưa tay mở cửa.
Khương Tụng liền nắm lấy cánh tay cô: "Đừng ra ngoài nữa.
"
Lâm Thanh Thanh nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"
Khương Tụng không biết nên giải thích thế nào: "Nghe nói mấy hôm nay có người giả làm nhân viên giao hàng chuyên quấy rối nữ sinh, nguy hiểm lắm, cậu đừng xuống.
"
Lâm Thanh Thanh: "! "
"Cưng ơi, học viện chúng ta có tủ đựng đồ ăn mang về mà.
"
Khương Tụng: "! "
"Có chuyện gì vậy? Sao cậu kỳ lạ vậy?" Lâm Thanh Thanh khó hiểu.
Khương Tụng phân vân, có nên để cô ấy xuống không, nghĩ đến hậu quả của việc làm thánh mẫu, hơn nữa cô cũng không hiểu rõ Lâm Thanh Thanh này, dù sao cũng là nhân vật trong trò chơi, tốt nhất là không nên xen vào việc của người khác, cuối cùng cô buông tay nắm cửa, giọng điệu tự nhiên: "Không có gì, cậu xuống đi.
"
Lâm Thanh Thanh lùi lại một bước, vẻ mặt cảnh giác khoanh tay trước ngực: "Không đúng! dáng vẻ của cậu khiến mình rất bất an.
"
Đúng lúc này điện thoại của Lâm Thanh Thanh đổ chuông, là mẹ cô ấy gọi đến, Lâm Thanh Thanh đi nghe điện thoại liền quên mất chuyện này.
"Không có đâu mẹ, sao con lại vừa mới dậy được, con dậy từ bảy giờ rồi, học bài mấy tiếng đồng hồ rồi, vừa từ thư viện về, mệt chết đi được! "
Khương Tụng nhìn cô ấy, không nói nên lời.