Bí Thư Trùng Sinh

Lục Ngọc Hùng chính là một người quen thuộc với Hứa Tiền Giang. Năm xưa Trình Tự Học rời khỏi vị trí bí thư thị ủy, chính Trình Tự Học đã đề cử Lục Ngọc Hùng lên vị trí bí thư thị ủy, nhưng cuối cùng vị trí này lại bị Hào Nhất Phong ném cho Vương Tử Quân.

Khi đó rất nhiều người xem vị trí bí thư thị ủy La Nam chỉ là một cái gân gà, nhưng bây giờ La Nam phát triển quá mạnh, xưa không bằng nay, làm cho người thấy được rất nhiều cơ hội. Đặc biệt là hai hạng mục đường sắt và đường cao tốc càng giống như chắp cánh cho thành phố La Nam tiến lên.

Thật ra bí thư Hào Nhất Phong rất muốn động vào Vương Tử Quân.

Hứa Tiền Giang có ý nghĩ này, trong đầu chợt lóe lên gương mặt Vương Tử Quân, lão cảm thấy nếu đổi vị trí chủ tịch sang tay Lục Ngọc Hùng, như vậy Vương Tử Quân cũng không đơn giản đi vào khuôn khổ. Tuy Hào Nhất Phong nắm giữ thế chủ động ở thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng muốn động vào Vương Tử Quân cũng không đơn giản.

- Cốc cốc cốc.

Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, phó phòng Quách Tiên Vi đi đến. Quách Tiên Vi rất kính cẩn trước mặt Hứa Tiền Giang, hắn đi đến đối diện Hứa Tiền Giang, sau đó khẽ nói:

- Trưởng phòng Hứa, ngài tìm tôi sao?

- Tiên Vi, cậu ngồi đi.

Hứa Tiền Giang rất tán thưởng Quách Tiên Vi, người này rất biết cách làm người, lại khá cao tay, nếu như có thể thả ra làm bí thư thị ủy, căn bản là một cán bộ có mầm mống tốt.

Sau khi thư ký đi vào pha trà cho Quách Tiên Vi, Hứa Tiền Giang trầm giọng nói:

- Tiên Vi, có lẽ sắp phải điều động ban ngành thành phố La Nam, cậu nên chuẩn bị một chút.

Quách Tiên Vi cũng đã sớm nghe thấy tin đồn, lần này Hứa Tiền Giang gọi hắn đến bàn bạc rõ ràng, thế là hắn cung kính nói:

- Trưởng phòng Hứa, chuẩn bị điều động...

- Đồng chí Lý Quý Niên ở trên cương vị chủ tịch thành phố La Nam đã được năm năm, trong thời gian năm năm qua tuy làm ra cống hiến không nhỏ cho sự phát triển của thành phố La Nam, thế nhưng đồng chí bí thư Nhất Phong và lãnh đạo tỉnh ủy vẫn cảm thấy anh ấy không đủ quyết đoán. Lúc này là thời điểm thành phố La Nam đang ở vào giai đoạn quan trọng để thúc đẩy kinh tế, cần phải đưa đến cho đồng chí Vương Tử Quân một vị tướng dũng mãnh thiện chiến hơn.

Lời nói của Hứa Tiền Giang chứng minh một sự việc, đó chính là tất cả lời nói đều có một mặt khác của nó. Hầu như mọi người đều biết rõ đưa Lục Ngọc Hùng lên làm chủ tịch chính là để cản tay Vương Tử Quân, thế nhưng Hứa Tiền Giang mở miệng lại biến thành trợ giúp Vương Tử Quân thúc đẩy sự phát triển của thành phố La Nam.

Quách Tiên Vi là một lão cán bộ của phòng tổ chức tỉnh ủy, hắn đã sớm nắm chặt những thủ đoạn nhỏ nhặt thế này trong lòng bàn tay. Hắn nhìn vẻ mặt của trưởng phòng Hứa Tiền Giang, hắn có hơi trầm ngâm, sau đó khẽ nói:

- Trưởng phòng Hứa, tôi thấy thời điểm hiện tại thì ban ngành thành phố La Nam căn bản không thích hợp điều động. Vương Tử Quân và Lý Quý Niên vừa mới ma xát và kết hợp với nhau, nếu như điều đến một vị chủ tịch thành phố mới, như vậy lại phải bỏ ra một thời gian để ma xát kết hợp.

Quách Tiên Vi nắm rất rõ sự kiện này, hắn cũng hiểu lời nói của mình rõ ràng là không có kết quả, thế nhưng hắn là bạn của Vương Tử Quân, có một số việc hắn vẫn phải ra sức giải vây cho Vương Tử Quân.

Hứa Tiền Giang khoát tay áo, lão tất nhiên hiểu rõ về vấn đề này, hơn nữa còn hiểu hơn cả Quách Tiên Vi, thế nhưng sự việc này cũng không phải một vị trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy như lão có thể quyết định được.

- Tiên Vi, đây là quyết định của lãnh đạo tỉnh ủy, cũng là vì sự phát triển của thành phố La Nam. Hơn nữa nếu điều động phân phối ban ngành thành phố La Nam, nó cũng có tác dụng tạo động lực thúc đẩy kinh tế phát triển.

Hứa Tiền Giang nói rồi tiếp tục lên tiếng:

- Lãnh đạo tỉnh ủy đã cho ra quyết định, chúng ta cũng không nên tiếp tục thảo luận về vấn đề này nữa, bắt đầu từ phương diện khảo sát.

Quách Tiên Vi khẽ gật đầu, hắn chợt cảm thấy bi ai cho Vương Tử Quân. Trong quan trường có ba cái sợ: Một là sợ ngủ với quả phụ, bên trên không có người.; hai là sợ ngủ với kỹ nữ, lúc nào cũng có người; ba là sợ ngủ với vợ, là người một nhà làm cho người một nhà. Hào Nhất Phong dùng trăm phương ngàn kế để điều động Lý Quý Niên, không phải là vì chủ tịch Lý bây giờ đang rất ăn ý với Vương Tử Quân ở thành phố La Nam sao?

Nhưng Vương Tử Quân sẽ tình nguyện để người ta đá một vị chủ tịch thành phố chịu khó nghe lời và cực kỳ khó tìm như vậy ra khỏi vòng tay của mình sao? Dựa vào tính tình của Vương Tử Quân, nhất định sẽ chửi chó má. Nhưng chửi thì làm thế nào? Vương Tử Quân là lãnh đạo thành phố La Nam, thế nhưng cánh tay của hắn căn bản không vặn được tay của bí thư tỉnh ủy Hào Nhất Phong.

- Tử Quân bên kia nói như thế nào? Tôi cảm thấy anh ấy nhất định sẽ có ý kiến vois công tác điều động chủ tịch Lý lần này.

Quách Tiên Vi nói đúng suy nghĩ của Hứa Tiền Giang. Lão cần phải nói chuyện với Vương Tử Quân, hơn nữa lão rất có lòng tin với tình huống nói chuyện lần này, nhưng trong lòng lão cũng hiểu rõ, lần này hai bên nói chuyện với nhau sẽ chẳng thuận lợi như vậy được.

- Đồng chí Tử Quân là bí thư thị ủy La Nam, cho dù có nhiều ý nghĩ của riêng mình, thế nhưng cũng phải vô điều kiện thực hiện quyết định của lãnh đạo tỉnh ủy.

Hứa Tiền Giang nói không quá lớn nhưng lại có hương vị chém đinh chặt sắt.

- Tiên Vi, trước tiên anh xem xét lý lịch cán bộ trong thành phố La Nam, trọng điểm là tư liệu về đồng chí Lục Ngọc Hùng, các anh cần phải xem xét cho kỹ, tuyệt đối không nên xuất hiện sai lầm.

Hứa Tiền Giang nói không có bất kỳ ám hiệu gì nhưng xem như đã quyết định tất cả. Quách Tiên Vi thành thật ghi những lời sắp xếp của Hứa Tiền Giang vào sổ, thấy trưởng phòng Hứa không còn yêu cầu gì khác thì chuẩn bị rời khỏi phòng.

- Tiên Vi, nghe nói cậu có quan hệ rất tốt với đồng chí Vương Tử Quân có phải không?

Hứa Tiền Giang đột nhiên khoát tay cho Quách Tiên Vi ngồi xuống một lát.

Quách Tiên Vi không nghĩ lúc này Hứa Tiền Giang còn điều gì để nói, hắn lập tức lên tiếng:

- Trưởng phòng Hứa, năm xưa khi đồng chí Vương Tử Quân còn công tác ở tỉnh đoàn, hai người chúng tôi từng tiếp xúc khá nhiều.

- À, làm bạn thì đôi khi cũng phải khuyên bảo một chút, có một số việc là cánh tay không vặn được đùi, không nên phí hoài sức lực.

Hứa Tiền Giang khẽ gõ tay lên bàn rồi dùng giọng thản nhiên nói.

Quách Tiên Vi tất nhiên hiểu rõ ý nghĩa lời nói của trưởng phòng Hứa Tiền Giang, hắn cười cười nói:

- Trưởng phòng Hứa cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm thời gian khuyên nhủ anh ấy.

Quách Tiên Vi rời khỏi phòng làm việc của Hứa Tiền Giang thì gọi điện thoại cho Vương Tử Quân. Lúc này Vương Tử Quân rất bình tĩnh, hắn cười nói vài câu vui đùa với trưởng phòng Quách Tiên Vi.

- Tử Quân, anh biết trưởng phòng Hứa tìm mình vì vấn đề gì không?

Quách Tiên Vi biết rõ với trí thông minh của Vương Tử Quân thì căn bản không gì khó khăn khi tìm hiểu được đầu đuôi sự việc, thế nhưng hắn vẫn không khỏi nở nụ cười hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui