Bí Thư Trùng Sinh

Tiểu Na nói ra những lời như vậy xem như tạm thời làm cho Vương Tử Quân yên tâm, nhưng ngay sau đó hắn chợt nổi giận, hắn bước ra khỏi phòng làm việc của mình.

Kim Điền Lạc đang đứng bên cạnh Vương Tử Quân, hắn thấy Vương Tử Quân trầm mặt thì không hiểu có chuyện gì xảy ra, hắn vội vàng hỏi:

- Bí thư Vương, có chuyện gì sao?

- Có người đột nhập vào nhà tôi hành hung.

Vương Tử Quân vừa đi về phía trước vừa trầm giọng nói với Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc nhịn không được phải cảm thấy rùng mình, hắn không ngờ có người chạy đến nhà Vương Tử Quân để hành hung. Hắn thấy Vương Tử Quân vội vàng xuống lầu, thế là nhanh chóng đi theo, vừa đi vừa gọi điện thoại cho cục trưởng cục công an Mễ Hoa Lâm.

Vì đều là ái tướng tâm phúc của Vương Tử Quân, vì vậy Kim Điền Lạc có quan hệ rất tốt với Mễ Hoa Lâm. Nhưng lúc này sau khi nối thông điện thoại thì Kim Điền Lạc không khỏi dùng giọng oán giận nói:

- Mễ Hoa Lâm, anh làm cục trưởng cục công an thế nào vậy? Anh nghe cho kỹ đây, bây giờ tôi lệnh cho anh nhanh chóng đến khu nhà thị ủy, nếu có chút sơ suất nào thì anh nhanh chóng từ chức là vừa.

Mễ Hoa Lâm nhận được điện thoại của thư ký trưởng Kim Điền Lạc, hắn còn định mở miệng nói vài câu vui đùa, thế nhưng còn chưa kịp mở miệng đã bị Kim Điền Lạc dùng lời răn dạy lấn át. Kim Điền Lạc là ai? Mễ Hoa Lâm biết rõ thư ký trưởng gần đây luôn vui cười hòa ái, nói chuyện không bao giờ nóng nảy, gương mặt luôn như phật Di Lặc, bây giờ sao vậy? Vì sao lại nổi giận? Có chuyện gì xảy ra?

Khu nhà thị ủy? Không phải xảy ra vấn đề gì về an ninh đấy chứ? Mễ Hoa Lâm chợt trầm mặt xuống, hắn cũng bất chấp những gì khác mà lên tiếng:

- Thư ký trưởng Kim, có gì xảy ra sao?

- Có người vào nhà bí thư Vương hành hung.

Kim Điền Lạc nhìn chiếc xe số một thị ủy La Nam chạy đi như bay, hắn cũng nhanh chóng vào trong xe của mình, nói xong thì cúp máy.

Mễ Hoa Lâm ngây cả người, hắn không thể ngờ ở thành phố La Nam này có người dám đến nhà bí thư Vương hành hung, đây là tình huống liều mạng, là to gan lớn mật như thế nào? Hắn thật sự rất tức giận, hắn ngây ngốc giây lát, sau đó nhấc điện thoại lên cho ra chỉ lệnh:

- Thông báo cho chi đội cảnh sát hình sự và đặc công, tập hợp trong thời gian ba phút, năm phút sau phải đi đến khu nhà thị ủy, nếu kẻ nào quá hạn chưa đến, ông sẽ cách chức kẻ đó.

Vương Tử Quân vội vàng về nhà, cửa nhà được mở ra, trước mặt là mùi máu tươi, một người đàn ông nằm chổng vó trong phòng khách, bên cạnh là một mớ mảnh sành vỡ. Đối diện là ghế sa lông, Mạc Tiểu Bắc đang cầm bình sữa cho con trai bú, vẫn rất bình thường, không có vấn đề.

Tuy Vương Tử Quân thông qua điện thoại đã biết không có chuyện gì xảy ra, thế nhưng bây giờ quay về thật sự thấy không có gì thì trong lòng mới thở phào một hơi. Hắn cũng không quan tâm đến tên đàn ông kia là ai, mà nhanh chóng đi về phía Mạc Tiểu Bắc.

Mạc Tiểu Bắc dù đang cho con bú nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía Vương Tử Quân, nàng thấy hắn kinh hoảng chạy về nhà, thế là cặp mắt không khỏi có chút ẩm ướt.

Vương Tử Quân tiến lên ôm lấy hai mẹ con Mạc Tiểu Bắc, ngược lại Mạc Tiểu Bắc lại mở miệng an ủi:

- Không có việc gì cả, anh cũng biết bản lĩnh của em, người kia căn bản không thể nào hại được con mình.

Bầu không khí yên tĩnh của khu nhà thị ủy bị phá vỡ hoàn toàn, vài phút sau có bảy tám chiếc xe cảnh sát chạy vào, theo sau đó là ba chiếc xe cứu thương.

Đoàn xe như vậy tiến vào khu nhà thị ủy làm cho đám bảo vệ trực ban cảm thấy sợ hãi, tình huống này xảy ra, như vậy là gì? Nhất định xảy ra chuyện lớn. Đám người bọn họ muốn hỏi một câu, thế nhưng nhìn gương mặt nghiêm túc của đám cảnh sát, bọn họ cũng không muốn làm chậm trễ chuyện của người ta.

- Bí thư Vương, tôi đã đến chậm.

Mễ Hoa Lâm mang theo một đám cảnh sát xông vào nhà Vương Tử Quân, đúng lúc hai vợ chồng bí thư Vương đang ôm nhau, hắn nhìn tình huống khắp chung quanh mà thở dài một hơi.

Dù sao thì nhà của bí thư Vương cũng không có vấn đề, đây là kết quả tốt nhất, còn tên hành hung nằm trên mặt đất, trực tiếp đưa đi là được.

Đám cảnh sát đi theo hắn nhanh chóng nhìn về phía tên đàn ông trên mặt đất, đây là thằng khốn nào mà cả gan làm loạn, dám chạy đến nhà hành hung người thân của bí thư thị ủy, không phải đang cố ý cướp bát cơm của anh em sao?

Vương Tử Quân thấy Mễ Hoa Lâm đưa người đến thì khẽ buông Mạc Tiểu Bắc ra, khi hắn đi về phía Mễ Hoa Lâm, lại có không ít người chạy đến báo cáo với bộ dạng mồ hôi nhễ nhại.

- Cục trưởng Mễ, tiểu tử này chính là Trịnh Khiếu Nam.

Một tên cảnh sát nhận ra Trịnh Khiếu Nam, lúc này thấy người đàn ông đang nằm trên mặt đất là Trịnh Khiếu Nam, thế là không khỏi dùng giọng sợ hãi nói với Mễ Hoa Lâm.

Mễ Hoa Lâm nghe thấy đó là Trịnh Khiếu Nam thì cũng kinh hoảng, bây giờ đang cố gắng vây ráp người này, không ngờ hắn lại chạy đến nhà của bí thư Vương. May mà không có việc gì xảy ra, nếu có sơ suất thì chỉ sợ hắn cũng không còn mặt mũi làm cục trưởng cục công an thành phố La Nam.

Khi Mễ Hoa Lâm đang nghĩ đến hậu quả sự việc thì đám cảnh sát đi theo cảm thấy rất bức bối, dựa vào thanh danh của Trịnh Khiếu Nam, bọn họ có không ít lần có liên hệ với người này. Đây là một kẻ tính cách thô bạo, cực kỳ hung ác, thuộc loại điên cuồng không muốn sống, chẳng lẽ trong nhà bí thư Vương có cao nhân, vì sao có thể đáng Trịnh Khiếu Nam ngất xỉu được?

“ Bí thư Vương không có ở nhà, chẳng lẽ Vương phu nhân...? “

Khi mọi người đang cực kỳ giật mình, lúc này một viên cảnh sát đi theo sau lưng Mễ Hoa Lâm chợt chạy đến trước mặt Mạc Tiểu Bắc rồi chào nói:

- Chào trung tá Mạc!

Mạc Tiểu Bắc nhìn người đàn ông trước mặt rồi khẽ đáp lễ:

- Chào đại đội trưởng Triệu.

Đại đội trưởng Triệu thấy Mạc Tiểu Bắc còn nhận ra mình, hắn càng nở nụ cười sáng lạn rồi nói:

- Người này thật sự không may, đang lúc bị truy đuổi lại chạy đến chỗ trung tá Mạc, thật sự là tự thắt cổ mình, chán sống rồi.

Đám cảnh sát khác nhìn thấy cảnh sát Triệu có quen biết với Vương phu nhân, thế là không khỏi cảm thấy hâm mộ. Nhưng có người kinh ngạc thầm nghĩ:

- Anh Triệu ngày thường giống như một khúc củi, không ngờ đến đúng thờ điểm lại có thể ăn nói hay như vậy, xem ra cơ hội thăng tiến sau này là rất cao.

Mễ Hoa Lâm cũng sững sờ, hắn biết vị đội phó đại đội cảnh sát hình sự này chuyển nghề từ đơn vị đặc chủng trong quân đội, công phu võ thuật rất giỏi, không ngờ lại có quen biết với Vương phu nhân.

Sau khi đội trưởng Triệu lui ra, Mễ Hoa Lâm khẽ hỏi:

- Cậu có quen biết Vương phu nhân sao?

- Đúng vậy, tên khốn này đúng là quá xui xẻo mới chạy đến hành hung trung tá Mạc, cũng không biết soi gương nhìn chính mình, bộ dạng thế này mà chạy đến đây, trung tá Mạc cho dù không cần dùng tay cũng có thể xử lý được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui