Bí Thư Trùng Sinh

- Mong bí thư Vương cứ yên tâm, Mễ Hoa Lâm xin đảm bảo với anh, nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Mễ Hoa Lâm dùng giọng uy nghiêm và cực kỳ có lực nói với Vương Tử Quân.

Khoảng thời gian qua áp lực của Mễ Hoa Lâm là rất lớn, khu nhà thị ủy La Nam chợt phát sinh án mạng, vợ của chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố bị giết, chuyện này như hạt giống bồ công anh bay đi theo gió và nảy mầm khắp ngóc ngách quan trường trong thành phố La Nam. Nếu như không phải bắt được tội phạm ngay tại chỗ, chỉ sợ cục trưởng Mễ Hoa Lâm phải nhận lỗi từ chức.

Nhưng dù thế nào thì cũng có người nghị luận về chuyện này, nói Mễ Hoa Lâm là cục trưởng cục công an vô năng, ngay cả khu nhà thị ủy còn bảo vệ không xong, huống chi là dân chúng đầu không tóc?

Lúc này Trịnh Khiếu Đống bị bắt, cuối cùng là áp chế những âm thanh nghi vấn này xuống. Thành phố La Nam có người nào không biết Trịnh Khiếu Đống như thế nào, Trịnh Khiếu Đống bị bắt, như vậy sẽ là một tin tức sảng khoái nhân tâm.

- Cốc cốc cốc.

Tiếng đập cửa khẽ vang lên, Vương Tử Quân nhướng mày, mình và Lý Quý Niên nói chuyện với nhau, Khương Long Cương là thư ký làm ăn thế nào, lại có người đến quấy rầy.

- Vào đi.

Vương Tử Quân thật sự có chút bức bối, nhưng hắn vẫn nói một câu. Ngay sau đó Đảng Hằng cất bước đi vào.

Đảng Hằng thấy Vương Tử Quân đang ngồi nói chuyện với Lý Quý Niên, thế là hắn vừa chào hỏi vừa nói:

- Bí thư Vương, vốn không muốn quấy rầy ngài, thế nhưng phòng tổ chức tỉnh ủy vừa cho ra thông báo, nói là chiều nay sẽ tiến hành khảo sát với đồng chí Lục Ngọc Hùng, mong thành phố chúng ta chuẩn bị sẵn sàng.

Sáng mở hội nghị thường ủy, chiều đã tiến hành khảo sát, hiệu suất của phòng tổ chức rõ ràng không phải chỉ là một chữ cao mà thôi. Vương Tử Quân đưa mắt nhìn Lý Quý Niên, sau đó hắn nói với Đảng Hằng:

- Tôi biết rồi, anh nói với trưởng phòng Hứa, nói tôi ở thành phố chờ các vị lãnh đạo đến khảo sát.

Đảng Hằng đến công tác ở thành phố La Nam, có thể nói những ngày qua sống rất thoải mái. Có sự giúp đỡ của Vương Tử Quân, hắn căn bản không quá hao tâm tổn trí ở phòng tổ chức thị ủy, dễ dàng nắm công tác tổ chức vào trong tay. Hắn có được một môi trường công tác quá tốt, càng làm cho hắn sinh ra cảm giác như cá gặp nước.

Đảng Hằng cũng biết nội dung hội nghị thường ủy lần này, trước khi đến phòng làm việc của Vương Tử Quân, trong lòng hắn còn nghĩ rằng sẽ an ủi lãnh đạo hai câu, không ngờ bộ dạng và tinh thần của bí thư Vương thật sự thoải mái hơn mình rất nhiều.

Hơn nữa Lý Quý Niên ngồi ở chỗ này, hắn càng không thích hợp nói nhiều. Khi hắn chuẩn bị đứng lên cáo từ, Vương Tử Quân chợt khoát tay nói:

- Trưởng phòng Đảng, anh đã thông báo cho bí thư Lục Ngọc Hùng chưa?

- Đã thông báo cho bí thư Lục.

Đảng Hằng nhanh chóng trả lời không chút do dự.

Vương Tử Quân gật gật đầu, vừa muốn lên tiếng thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Hắn tiếp điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Lục Ngọc Hùng:

- Bí thư Vương phải không, tôi là Lục Ngọc Hùng.

- Chào bí thư Lục.

Vương Tử Quân nở nụ cười nhàn nhạt, lại khẽ nói với Lục Ngọc Hùng.

- Bí thư Vương, tôi muốn nói với anh một vấn đề, đó là bố vợ tôi đã có chuẩn đoán chính xác, bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối, hai ngày này tôi chỉ có thể ở bệnh viện không thể đi được.

Lục Ngọc Hùng dùng giọng trầm thấp và có chút đau đớn nói.

“ Ung thư dạ dày giai đoạn cuối? “

Vương Tử Quân cũng không ngờ hiện tại Lục Ngọc Hùng lại có chuyện này, tuy hắn cơ bản đã nhận định Lục Ngọc Hùng và anh em Trịnh gia có liên lụy rất sâu, tuy hắn phản đối Lục Ngọc Hùng đảm nhiệm vị trí chủ tịch thành phố La Nam, thế nhưng lúc này liên quan đến thân nhân, hắn vẫn dùng giọng quan tâm nói:

- Bí thư Ngọc Hùng, không cần phải quá lo lắng, lúc này y học phát triển, dù là bệnh ung thư cũng có thể khống chế được.

- Cám ơn bí thư Vương, bác sĩ cũng nói như vậy, chỉ là những ngày gần đây tôi sẽ phải trễ nãi công tác.

- Cũng không có vấn đề.

Lúc này liên quan đến sinh lão bệnh tử, Vương Tử Quân dù không thích Lục Ngọc Hùng cũng không thể nói khác, chỉ có thể khẽ lên tiếng an ủi:

- Chuyện công tác thì anh cứ yên tâm, cứ an lòng chăm sóc bố, có gì anh cứ nói, tôi sẽ để thị ủy sắp xếp cho anh.

- Đúng rồi bí thư Ngọc Hùng, chiều nay anh có rảnh không? Phòng tổ chức tỉnh ủy sẽ tiến hành khảo sát với anh.

Lục Ngọc Hùng trầm ngâm một lát đối với lời nhắc nhở của Vương Tử Quân, sau đó mới nói:

- Bí thư Vương, bây giờ tôi đang ở trong bệnh viện, tôi thật sự không đi được. Vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho trưởng phòng Hứa, trưởng phòng Hứa đồng ý để tôi đến phòng tổ chức nói chuyện, còn những chuyện ở thành phố La Nam, kính mong bí thư Vương hao tâm tổn trí nhiều hơn.

Lục Ngọc Hùng đã nói như vậy thì Vương Tử Quân có thể nói gì khác nữa? Vương Tử Quân cúp điện thoại, hắn thật sự cảm thấy có vài phần bội phục Lục Ngọc Hùng, dù thế nào thì chuyện hiếu vẫn đi đầu, Lục Ngọc Hùng vẫn xem như là một người con hiếu thảo.

Khi Vương Tử Quân cúp điện thoại thì Lục Ngọc Hùng cũng cúp điện thoại. Lục Ngọc Hùng nhìn tin nhắn trên chiếc điện thoại vừa mở ra không lâu của mình, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.

- Trịnh Khiếu Đống đã bị bắt.

Tin nhắn chỉ có vài chữ, nhưng những chữ này thật sự giống như ngàn quân, đánh mạnh vào lòng hắn.

Đối với phương diện khảo sát một vị chủ tịch thành phố, phòng tổ chức chỉ cần phái vài cán bộ trong ban công tác đến là được, nhưng lúc này khảo sát Lục Ngọc Hùng lại là một đoàn người do phó phòng tổ chức Quách Tiên Vi đi đầu.

- Bí thư Tử Quân, hoàn cảnh công tác của anh ở thành phố La Nam là rất tốt.

Quách Tiên Vi ngồi xuống đối diện với Vương Tử Quân, hắn vừa uống trà vừa mỉm cười nói với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cười cười, hắn và Quách Tiên Vi có giao tình nhiều năm, tuy hai bên phần nhiều là trao đổi lợi ích, nhưng ít nhất cũng có cảm giác bạn bè của nhau. Vương Tử Quân đặt ly nước trong tay xuống, sau đó mới cười nói:

- Nếu không thì tôi với anh đổi vị trí cho nhau, anh đến thành phố La Nam làm bí thư thị ủy, tôi đến làm phó phòng tổ chức?

- Được rồi, anh nên tha cho trưởng phòng Hứa, người ta còn muốn công tác ở phòng tổ chức thêm vài năm, nếu anh đến phòng tổ chức, không phải có âm mưu soán quyền sao?

Quách Tiên Vi dùng giọng không chút khách khí nói đùa với Vương Tử Quân.

Vương Tử Quân cười lên ha hả, Quách Tiên Vi là người luôn nói năng ổn định, rất nhiều lời nói chỉ là có một nửa ý nghĩa, nhưng lúc này ở trước mặt Vương Tử Quân thì vẫn luôn chân thành thẳng thắn.

Hai người uống trà, lẳng lặng trò chuyện, Quách Tiên Vi cười nói:

- Tôi nghe nói em dâu không phải là người xinh đẹp, còn là một anh hùng khí khái, tên Trịnh Khiếu Nam kia nổi tiếng là kẻ liều mạng ở thành phố La Nam, thế nhưng lại bị em dâu vung tay thu thập. Anh cũng nên cẩn thận, ngày nào đó em dâu mất hứng, chú ý một bí thư thị ủy như anh cũng bị đạp văng xuống giường.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui