Bí Thư Trùng Sinh

Hào Tử Động dù liên tục gật đầu nhưng trong lòng lại liên tục cười khổ, hắn là phó chủ tịch nắm tài chính, hắn biết tình huống tài chính của thành phố Tam Hồ luôn là lấy trứng chọi đá, thật sự không thể nào lạc quan. Nói một cách thông tục thì rõ ràng ăn cơm tài chính, thế nhưng nếu không ném tiền ra thì thật sự là không được. Vấn đề là làm như vậy sẽ lưu lại hậu hoạn: Tiền lương, tiền vay mượn, còn có rất nhiều phương diện khác cần giải quyết, tất cả sẽ cùng trồi lên mặt nước.

Lâm Trường Công thật sự không thể không biết chuyện này, phương án của bí thư Lâm Trường Công rõ ràng là uống rượu độc giải khát, thế nhưng hắn vẫn cho ra quyết định như vậy. Điều này có thể thấy bí thư Lâm đã coi trọng hạng mục nhiệt điện này đến mức nào.

Bí thư Lâm chịu áp lực rất lớn, điều này Hào Tử Động hiểu rất rõ. Dù mỗi ngày các cán bộ đều thấy bí thư thị ủy có tinh thần phấn khởi, nhưng Hào Tử Động là tâm phúc của bí thư Lâm, hắn biết rõ bí thư Lâm căn bản không bình tĩnh, vì áp lực như vậy là chưa từng xảy ra.

Bài hịch chiến đấu của thành phố La Nam đã đặt lên đầu đám cán bộ lãnh đạo thành phố Tam Hồ một ngọn núi lớn, làm cho đám người này cảm thấy rất khổ sở. Hơn nữa tình hình phát triển kinh tế của thành phố La Nam lại càng làm cho bọn họ cảm thấy đau đầu.

Khi khu du lịch Cô Yên Sơn mở cửa, cả thành phố La Nam giống như bừng bừng phát triển, kinh tế tăng tốc là điều khó tránh. Chưa nói đến những thứ khác, số người ở thành phố Tam Hồ đến La Nam du lịch đang tăng theo từng ngày.

Có bao nhiêu người chạy đến ném tiền cho thành phố La Nam? Đám người ăn no không biết làm gì này mỗi ngày đều sầu khổ không biết ném tiền đi đâu, như vậy thành phố La Nam sẽ có được bao nhiêu tiền? Nếu cứ tiếp diễn như vậy, thành phố La Nam sẽ không phát triển thành cây đại thụ sao? Anh không nhìn thấy thành phố La Nam đang đẩy mạnh xây dựng cơ sở hạ tầng sao? Chưa nói đến phương diện gì khác, các khách sạn lớn đang đổ xô vào thành phố La Nam xây dựng khách sạn.

Thành phố Tam Hồ là trung tâm của khu vực phía nam, nhưng ở phương diện phát triển kinh tế lại so ra kém một thành phố không phải là trung tâm như La Nam, điều này thật sự làm cho Lâm Trường Công cảm thấy nóng lòng như lửa đốt. Tam Hồ có sự giúp đỡ của tỉnh, có thượng cấp bảo vệ, thế nhưng Tam Hồ lại không thể phát triển ra hồn, điều này sao có thể làm cho Lâm Trường Công cảm thấy vui vẻ?

Vì vậy gần đây Lâm Trường Công luôn nôn nóng và dễ nổi giận, giống như trong miệng bị lở loét, cực kỳ khó chịu. Dạo này hắn công tác không ngừng nghỉ, hễ là những hạng mục nào đầu tư vào thành phố Tam Hồ thì luôn được hắn chú trọng quan tâm. Chỉ cần hạng mục đó có thể ở lại thành phố Tam Hồ, hắn đều cố gắng giữ cho địa phương của mình. Tất nhiên dưới sự cố gắng không ngừng nghỉ của hắn, tổng sản lượng kinh tế của Tam Hồ cũng xem như tiến triển, thế nhưng nhìn vào thực tế cũng không quá lạc quan, nếu so sánh với thành phố La Nam thì cách biệt đang càng lúc càng lớn.

Cảm giác này tạo áp lực ép buộc Lâm Trường Công coi trọng hạng mục nhà máy nhiệt điện, thế cho nên dù phải ném tài chính ra thì hắn cũng phải làm cho xong.

Hào Tử Động hiểu rõ tình huống này, vì vậy hắn khẽ gật đầu, quyết định nói ra một vài chuyện vui. Nếu anh cứ mãi báo cáo chuyện không hay cho lãnh đạo, như vậy cũng không phải chuyện gì tốt đẹp, sẽ sinh ra hậu hoạn.

- Bí thư Lâm, lúc này phương diện xây dựng cơ bản của công ty Thần Huy đã xong, giai đoạn hai đang được bắt đầu khởi công. Tôi nghe giám đốc Lý nói, chỉ cần công nhân được huấn luyện một tháng, bọn họ có thể chính thức tiến vào sản xuất.

Hào Tử Động nói đến công ty Thần Huy làm cho Lâm Trường Công cảm thấy vui vẻ, tuy hạng mục này cũng không phải là mặt trời tỏa sáng nhưng dù sao cũng là hạng mục mà hắn kéo về cho Tam Hồ. Một hạng mục đầu tư hơn hai tỷ, biến công ty Thần Huy thành nhà đầu tư lớn ở thành phố Tam Hồ.

Dù hạng mục của công ty Thần Huy căn bản không có tác dụng tung ra đòn sát thủ trong lúc cạnh tranh thành phố trọng tâm với thành phố La Nam ở hội nghị thường ủy tỉnh ủy, thế nhưng hạng mục với đầu tư lớn như vậy cũng không thể khinh thường. Lúc này giai đoạn hai đã được khởi động, tất nhiên sẽ là chuyện vui lớn.

- Tốt, đầu tư có thể kiếm tiền, chuyện tốt này chúng ta cần phải tiếp tục đào sâu, phải làm cho nhân dân cả tỉnh biết rõ điều này.

Lâm Trường Công dù nói đến phương diện nhân dân cả tỉnh, thế nhưng Hào Tử Động lại thầm nghĩ đó là lãnh đạo tỉnh ủy. Chiến tích nở mày nở mặt thế này nếu không tâng bốc thì sao có thể được? Hắn hiểu tâm tư của bí thư Lâm Trường Công, nếu che thành tích này như hũ nút thì có ý gì? Chỉ có thể cho lãnh đạo tỉnh ủy biết rõ, như vậy mới xứng đáng.

- Bí thư Lâm nói đúng, sau khi quay về tôi nhất định sẽ tổ chức hội nghị đào sâu sự kiện này, tranh thủ đưa lên trang nhất của nhật báo Sơn Nam.

Lâm Trường Công cười cười, toàn thân giống như nhẹ đi vài phần. Khi hắn chuẩn bị mở miệng nói chuyện với Hào Tử Động, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa. Hắn còn chưa kịp nói mời vào, đúng lúc trưởng phòng tuyên truyền Mã Hồ Bình cất bước đi vào.

Mã Hồ Bình là tâm phúc của Lâm Trường Công, cũng hưởng đãi ngộ giống như Hào Tử Động. Khi nhìn thấy Hào Tử Động trong phòng làm việc của Lâm Trường Công, khóe mắt Mã Hồ Bình có hơi híp lại, nhưng chỉ sau nháy mắt hắn đã khôi phục lại như thường, hắn trầm giọng nói:

- Bí thư Lâm, tôi không quấy rầy ngài và chủ tịch Hào đấy chứ?

- Không có gì, chúng tôi đã nói xong, Hồ Bình, cậu có chuyện gì sao?

Lâm Trường Công vung tay lên thuận miệng hỏi.

- Là thế này, bí thư Lâm, lúc này công ty Thần Huy đang chuẩn bị tiến hành tuyển chọn và huấn luyện công nhân, phòng tuyên truyền chúng tôi cảm thấy đây là cơ hội tốt để tuyên truyền về thành phố Tam Hồ. Chúng tôi đã viết một bài chuẩn bị phối hợp với nhật báo Sơn Nam và đài truyền hình tỉnh để tuyên truyền về thành phố Tam Hồ, mong anh thẩm duyệt cho.

Trong lúc nói chuyện thì Mã Hồ Bình đưa đến cho Lâm Trường Công một bản thảo đã được đóng dấu sẵn sàng.

Lâm Trường Công vừa rồi mới cho ra chỉ thị với Hào Tử Động, bây giờ lại có người làm xong đưa đến tận tay, điều này làm hắn cực kỳ vui mừng, thế cho nên nhanh chóng nhận lấy bài viết của Mã Hồ Bình.

Hào Tử Động ở bên cạnh thấy rõ ràng mọi việc, trong lòng thật sự có chút không thoải mái. Sự việc này sao lại để cho người ta mua danh chuộc tiếng? Bài viết nịnh nọt Lâm Trường Công như vậy vốn thuộc về hắn, không ngờ giữa đường xuất hiện một tên Trình Giảo Kim, lại bị Mã Hồ Bình chạy đến tranh đoạt.

Nhưng đối phương tranh cướp thì như thế nào? Mã Hồ Bình người ta vốn là trưởng phòng tuyên truyền, bây giờ sự kiện vừa xảy ra và hắn nhanh chóng ra tay xử lý cho Lâm Trường Công, khứu giác quả nhiên quá linh mẫn, thật sự không phải là người, không phải là giống mũi chó sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui