Bí Thư Trùng Sinh

Những ngày hôm nay Triệu Quân Dũng luôn ở vào trạng thái tinh thần căng cứng, vì vậy khi thức dậy không khỏi cảm thấy nhức đầu hoa mắt, đúng là bây giờ không còn được như trước kia. Hắn thật sự cảm khái, nhớ năm xưa khi vừa mới tham gia công tác, hắn ba đêm ba ngày không ngủ vì một vụ án mà cảm thấy không mấy mệt mỏi, nhưng bây giờ mới một ngày trôi qua mà nằm ngủ quên ở trên giường.

Xem ra năm tháng không buông tha cho con người.

Triệu Quân Dũng thầm cảm khái, tâm tư lại rơi lên vụ án thành phố La Nam. Dù hắn rất muốn nhanh chóng kết án, nhưng tình huống hiện tại luôn làm hắn không hài lòng. Vị giám đốc Lý kia nhìn thì có vẻ giống như tương đối dễ đối phó, thế nhưng thực chất là một kẻ dối trá, rất nhiều chuyện chỉ giỏi đưa đẩy, bộ dạng lợn chết không sợ nước nóng. Người này nói nhảm thì nhiều nhưng vấn đề mấu chốt lại không chịu thừa nhận, điều này không khỏi làm cho Triệu Quân Dũng cảm thấy phẫn nộ, đồng thời còn sinh ra cảm giác thật sự bó tay chịu trói.

Cũng may mà La Ngưỡng Bính thật sự thú nhận phương diện tham ô tiền viện phí, chỉ là không thừa nhận có quan hệ gì với Nhan Sĩ Tắc. Nhưng điều này căn bản là không quan trọng, Triệu Quân Dũng thấy chỉ cần có những chứng cứ như vậy, hắn có thể thông qua La Ngưỡng Bính để nắm lấy Nhan Sĩ Tắc. Nếu có quyết định lập án với Nhan Sĩ Tắc, như vậy tất cả sẽ dễ làm mà thôi.

Triệu Quân Dũng ăn bữa sáng đơn giản, sau đó hắn cầm điện thoại lên, hít vào một hơi thật sâu, chuẩn bị từ ngữ sẵn trong đầu, sau đó bấm số điện thoại của bí thư Mục.

Điện thoại vang lên vài tiếng chuông thì nối thông, bí thư Mục sau khi nghe thấy âm thanh của Triệu Quân Dũng thì cũng không nhanh chóng hỏi sự việc thẩm vấn, rất quan tâm hỏi xem Triệu Quân Dũng ở phía thành phố La Nam triển khai mở rộng công tác như thế nào, có vấn đề gì cần tổ chức hỗ trợ giải quyết hay không. Đặc biệt là phương diện kinh phí, bí thư Mục càng nói lời quan tâm săn sóc: Không cần phải quá chú ý, có gì cần thì cứ mua, không đủ tiền thì cứ nói với phòng kế toán thể ứng thêm.

Lãnh đạo quan tâm làm cho Triệu Quân Dũng cảm thấy được ủng hộ, đồng thời cũng cảm nhận được trách nhiệm trọng đại của mình. Lãnh đạo coi trọng như vậy, không phải là mong anh cố gắng làm tốt công tác của mình sao?

Triệu Quân Dũng thầm suy đoán mục đích của bí thư Mục, hắn càng cảm thấy có chút bất an không yên, chỉ sợ bí thư Mục có ý kiến với tình huống vụ án tiến triển thong thả như lúc này. Cũng may bí thư Mục chỉ mở miệng dặn dò mình cố gắng vượt qua khó khăn, lớn mật phá án, dù thế nào cũng phải làm tốt công tác xác thực vụ án, đồng thời cũng tỏ vẻ giúp đỡ với lời đề xuất nắm bắt Nhan Sĩ Tắc.

Triệu Quân Dũng đặt điện thoại xuống mà thở dài một hơi, đối với hắn thì lãnh đạo có thái độ như vậy thật sự là quá tốt rồi. Nếu như hắn có thể kịp thời hoàn thành nhiệm vụ mà lãnh đạo phân công, như vậy đến khi có cơ hội, lãnh đạo sẽ tác động để mình có thể tiến lên một bước.

Cóc ba chân khó tìm nhưng người hai chân thì không thiếu, trong đơn vị có không biết bao nhiêu người đang chờ có được cơ hội để xuất lực làm việc cho lãnh đạo.

- Chủ nhiệm Triệu, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì?

Vài nhân viên công tác dùng cơm sáng xong thì đi đến bên cạnh Triệu Quân Dũng, bọn họ khẽ mở miệng xin chỉ thị của Triệu Quân Dũng.

Những người đi theo bên cạnh Triệu Quân Dũng đến thành phố La Nam đều là binh hùng tướng mạnh của phòng giám sát số hai, tuy tình hình không quá thuận lợi nhưng Triệu Quân Dũng là người chỉ huy, hắn tuyệt đối không cho đám người này sinh ra cảm giác chán chường.

- Vừa rồi tôi đã báo cáo với bí thư Mục, bí thư rất thỏa mãn với thành tích của chúng ta, yêu cầu chúng ta phải nắm chắc, phải đánh một trận thắng lớn.

- Năm nay đơn vị chúng ta có mười chức vụ được điều động, bí thư Mục nói cần phải đặt nặng trách nhiệm lên các đồng chí đang trên đường đi phá án.

Triệu Quân Dũng lên tiếng làm cho đám người cảm thấy hai mắt tỏa sáng:

- Chủ nhiệm Triệu, ngày hôm nay chúng tôi nên làm gì, anh cứ chỉ huy.

Loại cảm giác sao sáng quanh trăng này thật sự rất thư thái, Thái Đông Quân cười nói:

- Hôm nay chúng ta sẽ đi mời đồng chí Nhan Sĩ Tắc của thành phố La Nam đến hỗ trợ công tác.

Có lời nói của Triệu Quân Dũng, đám người bên dưới cũng không quá quan tâm đến nhiều thứ khác. Chỉ vài phút thì xe đã chuẩn bị xong, trước khi lên xe thì Triệu Quân Dũng xem xét có nên liên lạc với bí thư ủy ban kỷ luật Kim Điền Lạc của thành phố La Nam hay không, nhưng cuối cùng hắn vẫn đặt điện thoại xuống.

Vài phút sau xe đi đến cổng thị ủy La Nam, sau khi đi đến khu văn phòng thị ủy thì Triệu Quân Dũng mới gọi điện thoại cho Kim Điền Lạc.

- Chào bí thư Kim, tôi là Triệu Quân Dũng, bây giờ ngài có rãnh không? Có chút công tác tôi muốn cùng liên hệ với ngài.

Tuy cấp bậc của Triệu Quân Dũng thấp hơn Kim Điền Lạc, thế nhưng vì mối quan hệ với thượng cấp, thế cho nên Thái Đông Quân có vẻ rất tùy ý trước mặt Kim Điền Lạc.

Kim Điền Lạc sảng khoái tiếp nhận yêu cầu của Triệu Quân Dũng, khi Triệu Quân Dũng đi đến khu văn phòng của ủy ban kỷ luật thị ủy, Kim Điền Lạc đã đến bên dưới chào đón với nụ cười vui vẻ.

- Chào bí thư Kim.

Khi thấy Kim Điền Lạc thì Triệu Quân Dũng nở nụ cười vươn tay nói.

Hai người khách khí bắt tay nhau, sau đó Triệu Quân Dũng cùng sóng vai đi đến phòng làm việc của Kim Điền Lạc, cuối cùng ngồi xuống ghế sa lông.

Triệu Quân Dũng nhìn Kim Điền Lạc, khóe miệng mấp máy, hắn thản nhiên nói:

- Cám ơn bí thư Kim, điều kiện ở đây rất tốt.

Sau khi nói vài câu chuyện phiếm với Kim Điền Lạc, Triệu Quân Dũng nhanh chóng di chuyển chủ đề.

- Bí thư Kim, trải qua điều tra thì chúng tôi đã chứng minh sự kiện La Ngưỡng Bính lấy tiền là thật, tổ chuyên án đã căn cứ vào đó để báo cáo với lãnh đạo, ý nghĩ của lãnh đạo chính là không buông tha cho bất kỳ phần tử nào vi phạm pháp luật.

Triệu Quân Dũng nói đến đây thì nhìn thoáng qua Kim Điền Lạc, sau đó cười tiếp tục nói:

- Vì vậy, vì công tác nên chúng tôi yêu cầu đồng chí Nhan Sĩ Tắc phối hợp để điều tra.

Vẻ mặt Kim Điền Lạc rất bình tĩnh, hắn cười nhạt nói:

- Chúng tôi nhất định sẽ cho ra sự giúp đỡ to lớn với công tác của chủ nhiệm Triệu, nhưng bây giờ bí thư Nhan đang ở thành phố Sơn Viên, chúng ta nên chờ anh ấy về rồi hẵng nói.

"Đi đến thành phố Sơn Viên?"

Vẻ mặt Triệu Quân Dũng chợt biến đổi, hắn dùng giọng không cam lòng nói:

- Có phải bây giờ có thể xác định được vị trí của đồng chí Nhan Sĩ Tắc không?

- Điều này không phải là vấn đề, vừa rồi tôi đã gọi điện thoại cho bí thư Vương, anh Nhan đang ở cùng một chỗ với bí thư Vương.

Kim Điền Lạc giống như căn bản không muốn che giấu, hắn thản nhiên nói với Triệu Quân Dũng.

"Ở cùng một chỗ với Vương Tử Quân?"

Triệu Quân Dũng chợt cảm thấy hai mắt tỏa sáng, hắn biết lần này mình đến thành phố La Nam cũng không phải là hướng về phía Nhan Sĩ Tắc. Bây giờ Nhan Sĩ Tắc và Vương Tử Quân cùng ở một chỗ, như vậy tuyệt đối là thời cơ cực kỳ tốt.

Nếu như Vương Tử Quân đưa Nhan Sĩ Tắc đi, như vậy sẽ có nhiều ảnh hưởng mặt trái lên người Vương Tử Quân, biết đâu vì sự kiện này mà Vương Tử Quân bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió?

Tuy sự kiện này căn bản là đắc tội với Vương Tử Quân, thế nhưng khi bí thư Mục phái hắn đến điều tra, thực tế đã đắc tội với Vương Tử Quân. Trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ như vậy, Triệu Quân Dũng nhanh chóng cho ra quyết định của mình.

Trong quan trường thì có một số việc hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải tuyệt tình. Nếu người phía sau Triệu Quân Dũng đã quyết định tiến hành chiến tranh sống chết với Vương Tử Quân, như vậy hắn căn bản không còn gì để nói.

- Bí thư Vương bây giờ đang ở chỗ nào?

Triệu Quân Dũng nhìn thoáng qua Kim Điền Lạc, trên mặt xuất hiện nụ cười vui vẻ.

Kim Điền Lạc giống như không hiểu rõ ý nghĩ của Triệu Quân Dũng, hắn trả lời không cần nghĩ ngợi:

- Bí thư Vương đi đến tỉnh ủy.

Đi tỉnh ủy? Điều này thật sự quá tốt, nếu như là trong khu văn phòng tỉnh ủy thì lực ảnh hưởng sẽ càng thêm lớn, tất nhiên điều này sẽ càng làm cho bí thư Mục thêm vui. Dù sao thì tỉnh ủy cũng là trung tâm của toàn tỉnh, nếu như lúc đó mình xuất hiện đưa Nhan Sĩ Tắc đi ngay bên cạnh Vương Tử Quân, như vậy sự việc sẽ càng thêm hoàn mỹ.

- Bí thư Kim, tôi còn có chút việc, cũng không muốn quấy rầy ngài, tạm biệt.

Triệu Quân Dũng đã có quyết định của riêng mình, hắn mỉm cười đứng lên ghế sa lông rồi cười tủm tỉm nói.

Kim Điền Lạc khách khí nói lời giữ chân Triệu Quân Dũng:

- Chủ nhiệm Triệu, ngài đến thành phố La Nam chúng tôi, còn không cho tôi cơ hội thể hiện mình là chủ nhà. Có câu vui vẻ suốt ngày không bằng xung đột, hôm nay chúng ta dứt khoát đi đến Cô Yên Sơn, tôi mời anh ăn cơm chay của Tam Thanh Quan, uống rượu thuốc Huyền Lộ Dịch, anh thấy thế nào?

Triệu Quân Dũng có nghe nói qua cơm chay của Tam Thanh Quan, nghe nói có không ít du khách chạy đến dùng bữa cơm này, bây giờ Kim Điền Lạc mời mình dùng cơm chay Tam Thanh Quan, tất nhiên đã rất nể mặt rồi.

Nếu Triệu Quân Dũng ra tay với Nhan Sĩ Tắc ở tỉnh ủy, sau này cho dù có cơ hội cũng không thể nào được ăn cơm chay Tam Thanh Quan. Hắn nghĩ đến món ngon được bạn bè ăn về miêu tả, thế là không khỏi có chút đáng tiếc, nhưng hắn vì tương lai của mình, cho dù là món của trời cũng tuyệt đối không ăn.

- Cám ơn bí thư Kim, nhưng hôm nay tôi thật sự rất bận, mong để lần sau.

Dù từ chối lời mời của Kim Điền Lạc là khá đáng tiếc nhưng Triệu Quân Dũng vẫn phải kiên quyết mở miệng. Kim Điền Lạc thấy Triệu Quân Dũng muốn đi, thế là dùng giọng tiếc nuối nói:

- Vậy chúng ta nói trước luôn, bất cứ khi nào chủ nhiệm Triệu rãnh cứ gọi điện thoại cho tôi, chúng ta sẽ cùng nhau dùng cơm.

Rời khỏi phòng làm việc của Kim Điền Lạc, Triệu Quân Dũng cảm thấy bàn chân thêm nhanh nhạy, cơ thể nhẹ nhàng bay bổng. Hắn cần phải tranh thủ thời gian, nếu hắn đến trễ để cho đám người Vương Tử Quân rời khỏi khu văn phòng tỉnh ủy, như vậy dù sự kiện bắt giữ Nhan Sĩ Tắc có thể gây hiệu ứng chấn động quan trường tỉnh Sơn Nam, thế nhưng căn bản là không có hiệu quả quá lớn.

- Chủ nhiệm Triệu, chúng ta đi đâu đây?

Vài người cán bộ trẻ tuổi đi theo sau lưng nhìn bộ dạng vội vàng của Triệu Quân Dũng, thế là dùng giọng nghi vấn hỏi.

Triệu Quân Dũng vốn muốn nói ra tâm tư của mình, thế nhưng lời đến bên miệng lại được nuốt xuống. Những người này đi theo mình khá lâu, thế nhưng bọn họ rốt cuộc nghĩ như thế nào thì mình căn bản là không biết. Có câu lòng người khó dò, nếu đám người này báo tin cho Vương Tử Quân, như vậy hiệu quả sẽ không còn.

Vì vậy Triệu Quân Dũng trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng qua loa nói:

- Vừa rồi bí thư Mục vừa gọi điện thoại, nói chúng ta quay về một chuyến.

Bí thư Mục tuy không phải là bí thư tỉnh ủy, thế nhưng là phó bí thư kiêm trưởng phòng giám sát cũng làm cho người ta xem là lãnh đạo đứng đầu. Bây giờ nghe nói bí thư Mục kêu gọi triệu kiến, đám người bên cạnh Triệu Quân Dũng cũng không nói nhiều mà tranh thủ lên xe.

Xe của Triệu Quân Dũng chạy ra khỏi thành phố La Nam, hắn chợt cảm thấy tốc độ xe có hơi chậm, thế là không khỏi nhìn thoáng qua cửa sổ, thấy hàng cây chạy đi như bay hai bên đường. Hắn mới chợt nghĩ rằng vì mình quá nóng vội mà thôi.

- Tài xế Lý, xe có thể chạy nhanh hơn nữa không? Bí thư Mục bên kia đang chờ.

Triệu Quân Dũng cuối cùng cũng không thể kìm né được mà dùng giọng nóng lòng hỏi tài xế.

Tài xế đã chạy xe không ít năm ở ủy ban kỷ luật tỉnh ủy, thế cho nên cũng là người có kinh nghiệm, hơn nữa vì không có dục vọng và không quá cầu tiến nên tâm tính rất ổn. Lúc này Triệu Quân Dũng nóng nội thúc giục, tài xê chợt dùng giọng ôn tồn an ủi:

- Chủ nhiệm Triệu ngài cứ yên tâm, một giờ sau chúng ta sẽ chạy đến thành phố Sơn Viên, bây giờ có đường cao tốc Sơn La, rất thuận tiện.

Một giờ sao? Không biết có còn đến kịp không? Triệu Quân Dũng nhìn con đường cao tốc Sơn La, hắn chợt sinh ra ý nghĩ không hay, nếu như Vương Tử Quân biết vì mình xây con đường này mà hỏng chuyện, không biết đối phương trước kia có làm nó hay không?

Triệu Quân Dũng nghĩ đến tình huống một giờ nữa sẽ chạy đến tỉnh ủy với tình hình về Nhan Sĩ Tắc, thế là trên mặt lộ ra nụ cười. Hắn ngồi dựa lưng lên ghế phía sau nhưng trong lòng thật sự có chút kích động.

Chỉ mất không đến một giờ thì xe dừng lại ở khu văn phòng tỉnh ủy, Triệu Quân Dũng nhìn khung cảnh khu văn phòng tỉnh ủy không chút biến đổi, thế là trái tim chợt giống như đập rất mạnh.

Thành bại chỉ là vào lúc này, bây giờ đối với Triệu Quân Dũng thì thật sự là như vậy. Nếu như hắn may mắn thì vừa vặn có thể gặp mặt Vương Tử Quân và Nhan Sĩ Tắc, như vậy sẽ có công lao lớn chờ đợi hắn. Nếu Vương Tử Quân và Nhan Sĩ Tắc chia tách nhau ra, như vậy ông trời cũng khó cứu được đối phương.

Trong đầu Triệu Quân Dũng lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn nhanh chóng bước xuống xe, lúc này có một bóng người quen thuộc đi đến.

Khi thấy người kia thì Triệu Quân Dũng chợt có chủ ý, hắn tiến lên bên cạnh đối phương rồi nói:

- Trưởng ban Lý, anh có gặp mặt bí thư Vương thành phố La Nam không?

Trưởng ban Lý này chính là một nhiên viên văn phòng, bình thường có quan hệ không tệ với Triệu Quân Dũng, khi thấy Triệu Quân Dũng thì hắn cười ha hả rồi trầm giọng nói:

- Có thấy, mới đi vào khu văn phòng thường ủy.

- Anh ấy đi với ai?

Triệu Quân Dũng có chút sững sốt, sau đó dùng giọng dồn dập nói.

- Đó là một đại tướng biên cương, đi đâu mà không tiền hô hậu ủng? Có vài người đi theo anh ấy.

Trưởng ban Lý nói đến đây thì khẽ há miệng, biểu hiện cực kỳ hâm mộ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui