Bí Thư Trùng Sinh

Lúc này Vương Tử Quân chợt hiểu Lý Đức Trụ đang muốn đùa giỡn với Lý Đức Trụ, thế nhưng gương mặt Lý Đức Trụ lại biểu hiện cực kỳ vô tội.

- Tốt, vậy thì nói đến đây thôi.

Vương Tử Quân sợ Lý Đức Trụ lại nói ra những lời khó nghe, thế là tranh thủ thời gian cắt đứt:

- Chủ nhiệm Triệu là người rộng lượng, chắc chắn sẽ không chấp nhất một tiểu tử như cậu.

Triệu Quân Dũng đứng xấu hổ ở một bên, tuy trong lòng căm tức nhưng ngoài miệng lại khó nói gì hơn. Khi gương mặt hắn âm trầm đến mức sắp chảy ra nước, chợt nghe thấy bí thư Mục nói:

- Cũng chỉ là hiểu lầm mà thôi, phương thức làm việc của Quân Dũng cũng có chút nóng vội, nhưng mọi người đều là đồng chí của mình, sự việc đã qua, cậu nói xem có đúng không Quân Dũng?

Người khác nói chuyện thì Triệu Quân Dũng có thể không quan tâm, thế nhưng dù thế nào thì hắn cũng phải nể mặt bí thư Mục. Thế cho nên hắn trầm ngâm giây lát, sau đó dùng giọng thành thật nói:

- Bí thư Mục nói đúng, không có chuyện gì.

Khi Triệu Quân Dũng và bí thư Mục lên xe, nhóm người Vương Tử Quân mới đi về phòng. Khi lên lầu, Vương Tử Quân nói với Đổng Trí Tân:

- Thư ký trưởng, anh vừa rồi cười mà nói mình ho khan, tôi thật sự lo lắng anh cười sốc hông ấy chứ.

- Bí thư Vương, người kia quá buồn cười.

Đổng Trí Tân rất thân cận với Vương Tử Quân, nói chuyện rất tự do:

- Tiểu tử Lý Đức Trụ kia cũng thật sự quá xấu, thật sự quá đáng cười.

- Ha ha ha.

Vương Tử Quân nghĩ đến tình huống vừa rồi mà không khỏi cười lên ha hả.

Sau khi Vương Tử Quân đi vào phòng làm việc, Đổng Trí Tân cũng nhẹ nhàng theo sau. Khi đóng cửa lại thì hắn mới nói:

- Bí thư Vương, giám đốc Triệu của nhà khách có phản ánh, nói là có đồng chí của chúng ta đi tìm người của tổ điều tra.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn ném một điếu thuốc cho Đổng Trí Tân rồi thản nhiên nói:

- Trời sắp mưa mà gái sắp lấy chống, cứ để mặc bọn họ thôi.

- Bí thư Vương, không ngờ thượng tá Mạc lại có tiền như vậy, bây giờ cuối cùng cũng là mây tán trăng sáng.

Đổng Trí Tân lấy bật lửa ra mồi thuốc giúp Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng hưng phấn nói.

Sau khi biết được chân tướng từ trong miệng Vương Tử Quân, Đổng Trí Tân không khỏi cảm thấy hưng phấn. Hắn là một cán bộ thuộc phái Vương Tử Quân, hắn biết rõ ràng khi Vương Tử Quân ngã xuống sẽ có ý nghĩa thế nào với mình. Bây giờ bí thư Vương bình an vô sự, như vậy con đường làm quan sau này của hắn sẽ bừng sáng.

Vương Tử Quân hít vào một hơi thuốc rồi khẽ nói:

- Thư ký trưởng, anh đã xem chuyện này quá nhỏ rồi, dù chúng ta đã nói rõ vấn đề, thế nhưng người ta cũng xem như đạt được mục đích khi làm ra trò này.

Vẻ mặt Đổng Trí Tân chợt trở nên ngưng trọng, bí thư Vương đã nói quá rõ ràng, dù đã mở miệng nói sự thật với lãnh đạo, thế nhưng dư luận lúc này đã thành hình. Những khó khăn hiện tại sẽ ảnh hưởng thế nào đến sự kiện Vương Tử Quân tiến lên thường ủy tỉnh ủy, Đổng Trí Tân hiểu rất rõ.

Cho dù Vương Tử Quân không có vấn đề, khi đối mặt với quá nhiều nghi vấn, chỉ sợ sẽ rất khó làm một thường ủy tỉnh ủy vào lúc này.

Không, phải nói là không có khả năng mới đúng.

Dù sao thì rất nhiều chuyện cần sự ổn định, mà chuyện này trong miệng mọi người đã coi như thành một trong những lý do tốt nhất để dìm Vương Tử Quân xuống.

- Bí thư Vương, ngài còn trẻ, sau này còn nhiều cơ hội. Thành phố La Nam chúng ta phát triển rất nhanh, tổng sản lượng rất lớn, như vậy cũng chỉ là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.

Đổng Trí Tân trầm ngâm một chút rồi khẽ nói với Vương Tử Quân.

- Thư ký trưởng, sự việc còn chưa đến thời khắc cuối cùng.

Vương Tử Quân lật một phần tài liệu trong tay, sau đó đột nhiên nói:

- Trang web của thành phố La Nam chúng ta được xây dựng thế nào rồi?

- Bí thư Vương, đã được làm xong, bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng.

Dù không biết Vương Tử Quân bỏ nhiều sức lực làm trang web cho thành phố La Nam với mục đích gì, thế nhưng Đổng Trí Tân vẫn dùng giọng cực kỳ nghiêm túc và thành khẩn nói.

- À, vậy thì tốt.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, cũng không nói gì thêm.

...

- Bí thư Mục, chẳng lẽ Vương Tử Quân nói như vậy là xong việc sao?

Khi trên xe về nhà khách La Nam, Triệu Quân Dũng luôn quan sát gương mặt của bí thư Mục Hoài Trụ. Khi thấy Mục Hoài Trụ đã bình tĩnh tự nhiên, hắn không nhịn được phải hỏi.

Mục Hoài Trụ luôn suy tư về vấn đề của Vương Tử Quân, lúc này nghe được câu hỏi của Triệu Quân Dũng, thế là đưa mắt nhìn Triệu Quân Dũng nói:

- Tất nhiên không thể xong, dù Vương Tử Quân đã nói như vậy nhưng chúng ta vẫn phải điều tra rõ ràng, chỉ như vậy thì chúng ta mới có kết quả để báo cáo công tác cho tỉnh ủy.

- Nếu như vợ của Vương Tử Quân thật sự...

Triệu Quân Dũng nói đến đây thì ngừng lời, thế nhưng hắn tin Mục Hoài Trụ hiểu rõ câu nói của mình.

Mục Hoài Trụ tất nhiên hiểu rõ ý nghĩ của Triệu Quân Dũng, hắn cười cười nói:

- Nếu thật sự là như vậy, chúng ta chỉ cần đăng báo là được.

Triệu Quân Dũng nhìn gương mặt tươi cười của Mục Hoài Trụ, hắn giống như hiểu được thứ gì từ bên trong đó, nhưng rốt cuộc nó có ý gì, hắn lại không thể rõ ràng ngay được.

- Đây chẳng phải quá tiện nghi cho Vương Tử Quân sao?

Triệu Quân Dũng cắn răng rồi cuối cùng nói ra những lời như vậy.

Triệu Quân Dũng là một cán bộ công tác trong đơn vị kiểm tra kỷ luật lâu năm, hắn biết rõ có một vài thứ nên hỏi, cũng có một vài chuyện mà lãnh đạo không muốn nói. Biện pháp tốt nhất của hắn trong tất cả trường hợp là giả vờ câm điếc, nhưng hôm nay hắn thật sự không nhịn được.

Mục Hoài Trụ cũng không trả lời ngay, ý nghĩ của hắn thật sự đã bay xa theo lời nói của Triệu Quân Dũng. Khi Triệu Quân Dũng cảm thấy khó xử, chợt nghe Mục Hoài Trụ nói:

- Cho dù vợ của Vương Tử Quân là người giàu có, Vương Tử Quân cũng căn bản phải chịu đả kích.

Triệu Quân Dũng thật sự không quá hiểu rõ, thế nhưng biểu hiện thâm sâu khó lường của Mục Hoài Trụ làm cho hắn cảm thấy nên nuốt lời nói đến bên miệng quay về.

- Ngày mai cậu đến quân khu xem xét, mời bọn họ hỗ trợ điều tra.

Mục Hoài Trụ đưa tay ra xoa eo, sau đó trầm giọng nói với Triệu Quân Dũng.

Mục Hoài Trụ rất chướng mắt với ngộ tính của Triệu Quân Dũng, thầm nghĩ Vương Tử Quân đã bị ảnh hưởng khi tiến lên đảm nhiệm vị trí thường ủy tỉnh ủy, như vậy quá tốt rồi, anh còn muốn thế nào nữa?

Mục Hoài Trụ là người dẫn đội ngũ đi điều tra Vương Tử Quân, thế nhưng lại có không biết bao nhiêu người đang chú ý đến sự kiện này.

Sau khi trở lại khách sạn, bí thư Mục bắt đầu gọi điện thoại. Người thứ nhất hắn liên lạc cũng không phải là bí thư ủy ban kỷ luật Mã Nghênh Tường, là một vị lão lãnh đạo luôn chú ý đến sự kiện này.

- Cậu nói chiếc đồng hồ kia là vợ của Vương Tử Quân mua sao?

Lão lãnh đạo trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng nghi ngờ nói.

- Vương Tử Quân nói như thế.

Bí thư Mục trả lời cực kỳ cẩn thận.

- À, chuyện này được rất nhiều người chú ý. Hoài Trụ, cậu là tổ trưởng tổ điều tra, cậu cần phải cho ra một kết quả điều tra chống lại khảo nghiệm.

Lão lãnh đạo ở đầu dây bên kia trầm ngâm một lát rồi lên tiếng, cho ra một chỉ thị giống hệt như của các lãnh đạo tỉnh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui