Bí Thư Trùng Sinh

Chủ nhiệm Lục đã đạt được mục đích hôm nay, tất nhiên sẽ không níu kéo lâu. Sau khi nói vài lời khách khí, ba người rời khỏi Tứ Hợp Viện.

- Chủ nhiệm Lục, hôm nay tôi không có chuyện gì, tôi sẽ thay mặt ngài tiễn chân bí thư Vương.

Khi ba người nói lời chia tay, Vũ Tiểu Dương chợt mở miệng nói.

Chủ nhiệm Lục nhìn nụ cười với vẻ mặt của Vũ Tiểu Dương, thế là trong lòng có chút cứng nhắc. Hắn là người có bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện lên đến cao vời, hành vi của Vũ Tiểu Dương vào lúc này căn bản chính là mượn lời của mình. Có chuyện gì mà không thể nói ra trước mặt mình? Chẳng lẽ giao tình giữa hai bên trong nhiều năm qua căn bản không bằng một người mới từ bên ngoài đến là Vương Tử Quân sao? Nếu thật sự là như vậy, xem ra Vương Tử Quân là người đến sau nhưng tiến trước.

Chủ nhiệm Lục cảm thấy có chút ghen ghét, thế nhưng căn bản không dám biểu hiện ra. Hắn nhìn chằm chằm vào Vương Tử Quân, sau đó dùng giọng biết thời thế nói:

- Vậy làm phiền Tiểu Dương rồi.

Vương Tử Quân nhìn tình huống pha trò giữa hai người Vũ Tiểu Dương và chủ nhiệm Lục, hắn cũng hiểu tình huống Vũ Tiểu Dương tiễn chân mình căn bản không là đơn giản. Dựa vào trí nhớ của hai vị này, chắc chắn sẽ không quên tình huống mình cũng có xe đưa đến.

- Bí thư Vương, mời anh lên xe của tôi.

Vũ Tiểu Dương bắt tay nói lời chào với chủ nhiệm Lục, sau đó đi đến bên cạnh một chiếc Audi màu đen, khẽ mở cửa ra rồi mời Vương Tử Quân lên xe.

Động tác của Vũ Tiểu Dương làm cho hai mắt chủ nhiệm Lục khẽ híp lại. Vũ Tiểu Dương là hạng người gì thì hắn hiểu rõ ràng, tuy hắn và đối phương kết giao từ khá lâu, thế nhưng trước nay Vũ Tiểu Dương căn bản chưa từng có hành vi mở cửa xe mời như vậy. Một người kiêu ngạo như Vũ Tiểu Dương vì sao lại khách khí với Vương Tử Quân như vậy? Trừ khi hắn có ý nghĩ muốn níu kéo quan hệ.

Một người làm cho Vũ Tiểu Dương tình nguyện kết giao, nhất định là người được lãnh đạo thượng tầng nhìn trúng.

Xem ra một vị cán bộ lãnh đạo cấp tỉnh trẻ tuổi quá mức như Vương Tử Quân thật sự giống như trong truyền thuyết, được lãnh đạo nhìn trúng. Chủ nhiệm Lục nghĩ như vậy, trong đầu nghĩ đến bài luận của Vương Tử Quân trước đó, lại nghĩ đến khu hậu cần ở thành phố La Nam, cảm thấy đối phương căn bản là quá lời.

Vương Tử Quân cảm ơn Vũ Tiểu Dương, sau đó cùng Vũ Tiểu Dương sóng vai lên xe. Sau khi xe khởi động, Vũ Tiểu Dương trực tiếp nói với lái xe một câu quay về, sau đó trầm giọng nói với Vương Tử Quân:

- Bí thư Vương, lãnh đạo muốn gặp anh, mong anh chuẩn bị một chút.

Vương Tử Quân hiểu rõ ràng ai là lãnh đạo trong miệng Vũ Tiểu Dương, tuy trong lòng hắn đã sớm có dự cảm, thế nhưng thời khắc này kéo đến không khỏi làm hắn cảm thấy tim đập như trống, cơ thể càng thêm thẳng đứng.

Trong nước không biết có bao nhiêu người mong chờ được lãnh đạo triệu kiến, lúc này cơ hội rơi lên đầu Vương Tử Quân, thế là hắn khó thể kìm nén được kích động.

Vũ Tiểu Dương nhìn thấy Vương Tử Quân nhanh chóng khôi phục lại vẻ ung dung bình tĩnh vốn có, thế là trong lòng không khỏi cảm thấy bội phục. Hắn đã truyền đạt chỉ thị của lãnh đạo cho không biết bao nhiêu người, mặc dù biểu hiện của Vương Tử Quân là bình tĩnh nhất, thế nhưng đối phương lại căn bản là nhỏ tuổi nhất.

Xem ra đây là người tương lai vô hạn.

Vũ Tiểu Dương căn bản rất tình nguyện kết giao với những người như thế này, vì vậy hắn nói với Vương Tử Quân:

- Cậu Tử Quân, lãnh đạo rất hòa ái, anh cũng không nên lo lắng.

...

Vũ Tiểu Dương đứng dưới hành lang có phong cách cổ xưa, hắn không ngừng nhìn đồng hồ, vẻ mặt tràn đầy vội vàng xao động.

Hai mươi phút trôi qua, Vũ Tiểu Dương nhìn cánh cửa đóng chặt, hắn muốn đi đến nhưng cuối cùng cũng phải thu lại bước chân của mình.

- Tút tút tút.

Tiếng chuông điện thoại khẽ vang lên, Vũ Tiểu Dương cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, sau đó khẽ nói:

- Alo, tôi là Vũ Tiểu Dương.

- Chủ nhiệm Vũ, tôi là Tiểu Lý, lãnh đạo Mạc đến!

Một giọng nói xin chỉ thị chợt vang lên từ đầu dây bên kia.

Vũ Tiểu Dương hiểu rõ cuộc điện thoại này có ý nghĩa là gì, nhưng hắn biết mà trong lòng sinh ra cảm giác không thoải mái. Thầm nghĩ cái quái gì mà gọi điện thoại, lúc này lãnh đạo còn chưa nói chuyện xong, các anh gọi điện thoại cho tôi là có ý gì.

Nhưng Vũ Tiểu Dương vẫn phải trầm giọng nói:

- Thủ trưởng đang trò chuyện, chờ lát nữa rồi đưa người qua.

Tiểu Lý bên kia cũng là người biết quy củ, hắn chỉ nói một câu tạm biệt rồi cúp điện thoại.

- Chủ nhiệm Vũ, hôm nay vị này xem ra rất hợp với lãnh đạo, đã đi vào nói chuyện khá lâu rồi.

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi đi đến bên cạnh Vũ Tiểu Dương rồi khẽ nói.

Người đàn ông này có thân hình cao lớn, cơ thể thẳng tắp làm cho người ta nhìn qua cảm thấy tràn đầy khí chất quân nhân. Vũ Tiểu Dương rất khách khí với người này, hắn lấy thuốc ra mời đối phương, sau đó cười nói:

- Đúng vậy, thậm chí còn là một cán bộ rất trẻ.

Người đàn ông kia cười cười, sau đó chỉ đốt thuốc mà không nói gì thêm. Vũ Tiểu Dương cũng sẽ không ngốc mà mở miệng, thế nên hai người đứng hút thuốc, trên mặt treo nụ cười.

Thời gian trôi qua khá nhanh, có đôi khi lại rất chậm. Vũ Tiểu Dương thấy mười phút lại trôi qua, thế là tiến lên gõ cửa.

- Thủ trưởng, đã ba mươi phút rồi.

Vũ Tiểu Dương đi vào phòng rồi cung kính nói với thủ trưởng.

- Đã ba mươi phút rồi à, đúng là thời gian qua nhanh.

Thủ trưởng nói một câu, sau đó tiếp tục:

- Cậu thông báo một tiếng, ba giờ rưỡi tôi sẽ đến.

"Ba giờ rưỡi? Lại hai mươi phút nữa?"

Tuy trong lòng cảm thấy có chút khác biệt nhưng Vũ Tiểu Dương căn bản không dám có hành vi nào khác. Hắn cung kính ra khỏi phòng, dư quang khóe mắt không khỏi nhìn thoáng qua Vương Tử Quân đang ngồi nghiêm trang, thế là không khỏi tăng thêm vài phần bội phục đối với vị bí thư thị ủy trẻ tuổi kia.

Có thể làm cho lãnh đạo tăng thêm thời gian gặp mặt, xem ra người này đã nói gì đó làm cho lãnh đạo cực kỳ coi trọng.

Trong đầu Vũ Tiểu Dương liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ, hắn càng cảm thấy mình nên nối liền quan hệ với Vương Tử Quân.

Vũ Tiểu Dương đứng ngoài hành lang nghĩ về thái độ và nụ cười tủm tỉm của thủ trưởng với Vương Tử Quân, thế là hắn càng thêm kiên định ý nghĩ của mình. Hắn là người công tác lâu năm bên cạnh lãnh đạo, hắn biết rõ lãnh đạo mình thích gì. Tuy đa số thời gian gặp mặt thì lãnh đạo đều làm cho người ta sinh ra cảm giác ấm áp, thế nhưng ý nghĩ của lãnh đạo cũng không phải dễ dàng như vậy.

Vũ Tiểu Dương là một nhân viên theo sát lãnh đạo, những năm này xem như cũng cho ra được nhiều kinh nghiệm tâm đắc. Khi nào gặp mặt những người có tương lai và được coi trọng thì ánh mắt lãnh đạo sẽ sáng hơn vài phần.

Biến hóa rất nhỏ này nếu như không quan sát cẩn thận thì sẽ căn bản không nhìn ra được, sau khi biết được bí mật nho nhỏ này thì Vũ Tiểu Dương căn bản là chưa từng nói cho ai biết.

Vũ Tiểu Dương dựa vào chút biến hóa của lãnh đạo để tiến hành tăng cường quan hệ với những người được coi trọng, quả nhiên nhận được những hiệu quả không tưởng, điều này càng làm cho vị trí của hắn hiện tại càng thêm khẳng định.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui