Bí Thư Trùng Sinh

Chử Ngôn Huy do dự một chút, sau đó trầm giọng nói:

- Anh Chân, không có gì là không thể, lần này không thành thì còn lần sau, lui chính là đảm bảo điều kiện để mình tiến lên.

Chử Ngôn Huy còn nói thêm gì đó nhưng Chân Hồng Lỗi căn bản không nghe lọt tai, lúc này hắn đã hiểu, thì ra Đào Nhất Hành nói sự thật. Hắn thật sự bị xử phạt đảng, ngày mai phải làm kiểm điểm với tỉnh ủy.

Chân Hồng Lỗi nghĩ đến tình huống mình trông mong tiến chức bây giờ lại có kết quả như vậy, thế là cực kỳ khó chịu, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

Khi Chân Hồng Lỗi cầm lấy điện thoại thì tiếng chuông đổ vang, người gọi đến là Trương Thiên Tâm. Diêu Trung Tắc nói ra những sự kiện phát sinh ở hội nghị thường ủy cho Chân Hồng Lỗi. Tuy Diêu Trung Tắc nói lời cổ vũ Chân Hồng Lỗi, thế nhưng lời nói vào tai lại làm cho tay chân Chân Hồng Lỗi lạnh buốt, biểu hiện của hắn cực kỳ quái dị, căn bản là không biết bất đắc dĩ hay căm tức.

- Vương Tử Quân.

Khi Chân Hồng Lỗi nhắc đến Vương Tử Quân, lúc này Vương Tử Quân đang phiền não nghe điện thoại. Sau hội nghị thường ủy thì điện thoại của hắn liên tục vang lên, có những cuộc điện thoại hắn không muốn nghe, thế nhưng điện thoại của đám người Đậu Minh Đường thì hắn căn bản không thể không tiếp.

Vương Tử Quân từ chối nhiều lời mời cơm, hắn thật sự cảm thấy rất mỏi miệng, tối nay hắn thật sự không có tâm tình ăn cơm với người khác.

- Thư ký trưởng, cám ơn ngài đã giúp đỡ công tác của tôi, hai ngày nữa tôi sẽ mời anh vài ly.

Vương Tử Quân ngồi lên xe dùng giọng nhiệt tình nói với Đào Nhất Hành.

Đào Nhất Hành gọi điện thoại khoảng năm phút, hắn liên tục nói lời quan tâm đến Vương Tử Quân. Tuy lời nói của Đào Nhất Hành rất có trình độ, thế nhưng vẫn toát lên ý nghĩ nịnh bợ.

Vương Tử Quân cảm thấy hôm nay là trận chiến kịch liệt nhất sau khi mình đi vào tỉnh Nam Giang, thế nhưng hắn căn bản vô tâm với những lời chúc mừng của đám người chung quanh.

Xe chạy vào trong khu nhà thường ủy tỉnh ủy, lúc này nhà nhà đều đã lên đèn. Vương Tử Quân nhìn ngôi nhà sáng đèn của mình, tất cả những phiền muộn nhanh chóng bị vứt ra sau đầu, hắn cũng không muốn làm gì vào lúc này, chỉ muốn về nhà sống cuộc sống như bao gia đình bình thường mà thôi.

Một đêm này không biết có bao nhiêu người mất ngủ, càng không biết có bao nhiêu người phải tổn hao nhiều tâm tư cân nhắc kết quả của hội nghị thường ủy hôm nay. Số điện thoại của một vài nhân vật mấu chốt lại giống như biến thành đường dây nóng.

Chu Tiến Liên rõ ràng là một nhân vật như vậy, hắn đã chuẩn bị sẵn tiệc mừng cho Chân Hồng Lỗi, thế nhưng không ngờ khi mà hắn chuẩn bị đi chúc mừng thì kết quả lại thay đổi. 

Sau khi biết được tin tức truyền đến từ hội nghị thường ủy, Chu Tiến Liên thật sự không thể tin vào lỗ tai của mình. Thế nhưng sự thật nói cho hắn biết tất cả đúng là như vậy, vì người gọi điện thoại báo tin cho hắn cũng đang cực kỳ khiếp sợ.

Chử Vận Phong là một vị thần căn bản không thể xâm phạm, thế nhưng trong một hội nghị thường ủy mà ai ai cũng nghĩ chủ tịch Chử sẽ giành thắng lợi, lại bị đối phương đánh cho tơi bời, căn bản không có lực hoàn thủ.

Sau khi nghiên cứu cẩn thận hội nghị thường ủy hôm nay, Chu Tiến Liên càng thêm nhíu mày. Tuy sự việc giống như là ngẫu nhiên, thế nhưng ông trời giống như lại giúp Vương Tử Quân, cũng căn bản ăn khớp với những gì mà Vương Tử Quân sắp xếp trước đó.

Chu Tiến Liên không khỏi thầm nghĩ quan trường Nam Giang luôn xem Vương Tử Quân căn bản là một bí thư ủy ban kỷ luật mọt sách, là người mới đến, sao có thể chống lại một người đã thâm căn cố đế như chủ tịch Chử? Bây giờ xem ra trí tuệ chính trị của Vương Tử Quân căn bản không phải như người thường. Biểu hiện của người này căn bản là am hiểu đạo quan trường, làm cho người ta cười nhưng cũng có thể làm cho người khác phải mếu.

Thử nghĩ mà xem, một lĩnh vực căn bản không nằm trong khống chế của Vương Tử Quân, hơn nữa Vương Tử Quân căn bản biểu hiện không yếu thế, nhưng sao có thể khống chế được cục diện? Vương Tử Quân biểu hiện yếu thế làm cho người khác chủ quan, đến khi bọn họ ý thức được sự việc bất ổn, khi đó sẽ là ngày Vương Tử Quân nắm tất cả vào trong tay mình.

Có lẽ kết quả của ngày hôm nay làm cho nhiều người khó chịu, với tư thế yếu đuối như của Vương Tử Quân, sẽ có thể khống chế điều tiết được sao? Chu Tiến Liên thầm nghĩ như vậy và ý thức được sự âm hiểm đáng sợ của bí thư ủy ban tư pháp mới đến Nam Giang.

Nếu như Vương Tử Quân mang thù và đối phó với mình, chính mình nên làm gì bây giờ? Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Chu Tiến Liên có chút do dự, sau đó bấm số điện thoại của phó chánh án Lý. Hắn căn bản không khách sáo như trước, căn bản đi thẳng vào vấn đề:

- Chánh án Lý, ngày mai anh nhanh chóng đến thành phố Ba Uẩn, đốc xúc tòa án thành phố Ba Uẩn nhanh chóng xử lý vụ việc của công ty Kim Bảo Đồng Nghiệp.

Lúc đầu chánh án Lý còn chưa hiểu rõ vấn đề nên mở lời pha trò, thế nhưng thái độ này lại bị Chu Tiến Liên phê bình nặng tay. Chánh án Lý gần đây cũng hiểu tâm lý của Chu Tiến Liên, thế cho nên nhanh chóng mở miệng đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Chu Tiến Liên đặt điện thoại xuống mới thở dài một hơi, hắn uống một ngụm trà, trầm ngâm giây lát rồi lẩm bẩm:

- Những ngày tới mình cũng nên đến báo cáo công tác của tòa án nhân dân tỉnh cho bí thư Vương...

Có nhiều người có đúng tâm tư như của Chu Tiến Liên, Đoạn Văn Đống cũng là một trong số đó. Nhưng hắn là người được Vương Tử Quân đề bạt, hắn nắm chắc tâm lý hơn cả Chu Tiến Liên. Thật ra những ngày qua hắn cũng cảm thấy rất không xong, những sự kiện phát sinh gần đây làm hắn cực kỳ lo lắng cho tương lai của mình. Thế nhưng tin tức Chân Hồng Lỗi bị cảnh cáo trong đảng ngày hôm nay lại giống như một cơn gió mạnh thổi tan tất cả những lo lắng trong lòng hắn.

Tuy cảnh cáo trong đảng cũng không phải là hình phạt gì nghiêm khắc, nhưng sự kiện này căn bản là một đả kích không cách nào đền bù được với uy tín và con đường làm quan của Chân Hồng Lỗi. Cho dù Chân Hồng Lỗi có muốn tiến lên vị trí phó chủ tịch tỉnh, trong năm nay căn bản là không thành công.

Một năm cũng đủ làm cho bí thư Vương chỉnh hợp tất cả.

Khi Đoạn Văn Đống đang do dự có nên gọi điện thoại chúc mừng bí thư Vương hay không, đúng lúc điện thoại của hắn vang lên. Đoạn Văn Đống cầm lấy số điện thoại nhìn thoáng qua, chợt thấy đó là của Đậu Minh Đường, hắn không khỏi bấm nút nghe.

Đậu Minh Đường là thường ủy tỉnh ủy, là bí thư thị ủy Đông Hồng, có thể nói là người quyết định trực tiếp đối với phương diện Đoạn Văn Đống có thể tiến lên làm cục trưởng cục công an thành phố Đông Hồng hay không.

- Cục trưởng Văn Đống, vụ án tai nạn xử lý thế nào rồi? Đã làm tốt công tác trấn an gia đình người thiệt mạng chưa?

Điện thoại vừa thông thì bí thư Đậu Minh Đường đã dùng giọng trực tiếp hỏi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui