Bí Thư Trùng Sinh

Lưu Thành Lâm căn mày có hơi nhíu mày về đường bút của Vương Tử Quân. Tuy hắn là giám đốc công ty xe hơi Đông Hồng, thế nhưng có một số việc hắn càng là nhân viên nghiên cứu, căn bản cực kỳ chú tâm.

Dù Vương Tử Quân là lãnh đạo tôn kính, là người có thủ đoạn, có năng lực, có nhân phẩm cực kỳ tốt thì Lưu Thành Lâm cũng không muốn thấy tình huống múa rìu qua mắt thợ. Hắn cũng không muốn người ta khua tay múa chân trên bản vẽ cực kỳ hoàn thiện của mình.

Trưởng phòng Vương dù sao cũng là người thường trong ngành sản xuất ô tô, thế cho nên căn bản không thể nào xen vào được, điều này liên quan đến kỹ thuật và cả sự chuyên nghiệp. Trưởng phòng Vương anh nói thứ khác thì tôi có thể nghe, thế nhưng liên quan đến phương diện xe cộ, thứ lỗi không thể nào chấp hành một trăm phần trăm được.

Lưu Thành Lâm khẽ nhíu mày, nhưng Hùng Nghiêu Đống đứng ở bên cạnh thì không nghĩ như vậy. Lão căn bản không bằng Lưu Thành Lâm ở phương diện thiết kế xe, thế nhưng lại căn bản lão luyện hơn ở phương diện quan trường. Lúc này thấy gương mặt khó chịu của Lưu Thành Lâm, lại đứng ngây ra như phỗng, lão không khỏi kéo áo của Lưu Thành Lâm rồi cười nói: - Trưởng phòng Vương, tôi vẫn cảm thấy ngoại hình của xe có chút cứng nhắc, ngài sửa như vậy tôi mới chợt phát hiện ra vấn đề ở nơi nào. Ngài tu sửa một chút thật sự là điểm mắt cho rồng, sau khi quay về chúng tôi nhất định sẽ tiến hành định vị lại theo đúng như những gì ngài đã bổ sung.

Chút tâm tư của Hùng Nghiêu Đống căn bản không thể che giấu được Vương Tử Quân. Hơn nữa vừa rồi Lưu Thành Lâm mới vào tỏ ra cực kỳ hưng phấn, nhưng bây giờ lại không nói lời nào. Vương Tử Quân căn bản nhìn rõ biến hóa tâm tình của Lưu Thành Lâm, sở dĩ hắn sửa đổi ngoại hình của xem, căn bản cảm thấy như vậy càng dễ bán ra ngoài, còn bị tư tưởng hoàn mỹ quấy rối.

Dù sao Vương Tử Quân cũng tiến hành sửa chữa theo đúng như mẫu xe gia đình hoàn mỹ nhất đời sau. Tất nhiên những thứ này không thể nói cho đám người Lưu Thành Lâm, ý tốt của hắn là thế nào thì sau này khi chiếc xe được đưa ra thị trường bọn họ sẽ hiểu mà thôi.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Vương Tử Quân chợt nói tránh đi: - Tôi đây chỉ là tiện tay vẽ xấu, các anh tham khảo sơ lược là được. Hai ngày trước tôi đã đến công ty các anh, không phải nói có vài vấn đề còn chưa hoàn toàn được giải quyết sao? Hôm nay sao lại đưa bản vẽ đến cho tôi sớm như vậy?

- Trưởng phòng Vương, có câu may mắn đến thì căn bản là khó đỡ được. HÔm trước công ty chúng tôi thông báo tuyển dụng, thế là tuyển được một kỹ sư du học từ nước ngoài, vị kỹ sư này trước đó từng nghiên cứu cực kỳ kỹ càng về phương diện này. Đối với xí nghiệp chúng tôi thì những ý tưởng của viên kỹ sư kia căn bản là đỉnh cấp. Lưu Thành Lâm nói đến viên kỹ sư vừa được tuyển dụng thì không còn chút khó chịu, gương mặt lộ ra vài phần kính nể.

Có một kỹ sư đến làm việc? Hơn nữa còn là nhân tài cao cấp từ nước ngoài? Vương Tử Quân nghe được câu nói này mà vẻ mặt có chút cổ quái.

Cũng không phải Vương Tử Quân có ý nghĩ gì đó với viên kỹ sư kia, mà hắn nhớ khi đi nghiên cứu khảo sát công ty xe hơi Đông Hồng quay về, hắn đã gọi điện thoại trò chuyện với Tần Hồng Cẩm, thuận tiện nói về chuyện của công ty xe hơi Đông Hồng. Mới đó đã có một viên kỹ sư cấp cao đến làm việc, không kỳ quái sao? Người phụ nữ kia căn bản là quá khéo léo hiểu lòng người, Vương Tử Quân không khỏi cảm thấy trong lòng rất ấm áp.

Vương Tử Quân che giấu tâm tình của mình, hắn thấy Hùng Nghiêu Đống và Lưu Thành Lâm nhìn chằm chằm vào mình, lại đưa mắt nhìn nhau, giống như đang nghi hoặc khó hiểu với nụ cười của mình. Hắn nhanh chóng lên tiếng: - Vào thời điểm quan trọng có người đến hỗ trợ, đây là một dấu hiệu tốt cho công ty chúng ta khi sắp có dòng xe mới tiến vào thị trường. Cơ hội lần này quá quan trọng, có thể nói là cơ hội quật khởi cho công ty xe hơi Đông Hồng, các anh nhất định phải nắm bắt thật chặt.

- Trưởng phòng Vương cứ yên tâm, chúng tôi sẽ nhất định cố gắng. Thấy Lộ Lục Thông nói chuyện có chút khó khăn, Hùng Nghiêu Đống dùng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn Lưu Thành Lâm, sau đó mở miệng nói thay.

Sau khi hàn huyên vài câu về xe cộ, Hùng Nghiêu Đống chợt nói: - Trưởng phòng Vương, lúc này công ty đã cho ra mô hình xe, kính mong lãnh đạo ban cho một cái tên.

Đặt tên? Vương Tử Quân nhìn vào bản vẽ chiếc xe, trong lòng thầm sinh ra xúc động. Dù sao thì chỉ cần mình đặt tên, sau này chiếc xe sẽ chiếm lĩnh thị trường, như vậy thanh danh càng lan xa.

Vương Tử Quân trầm ngâm giây lát rồi gấp bản vẽ chiếc xe lại: - Chuyện đặt tên thì chờ các anh sản xuất ra rồi nói sau, tôi đảm bảo chỉ cần các anh sản xuất được dòng xe này, nhất định sẽ có một cái tên hay cho nó.

Lưu Thành Lâm từ trong phòng làm việc của Vương Tử Quân đi ra ngoài, hắn dùng ánh mắt có chút bất mãn nhìn huyện Đằng Nhạc: - Bí thư Hùng, ngài xem đây là chiếc xe mà tất cả công nhân viên chức cthx. Đông Hồng dốc hết tâm huyết mới vẽ ra được, là kết quả cố gắng của mọi người, vì sao ngài lại giao quyền đặt tên cho trưởng phòng Vương?

Hùng Nghiêu Đống căn bản cảm thấy không vui vì ý nghĩ quá ngây thơ của Lưu Thành Lâm, lão trầm ngâm giây lát rồi nói: - Xe này có tên gì thì căn bản không quan trọng với công ty xe hơi Đông Hồng chúng ta, quan trọng là công ty chúng ta sản xuất được nó. Trưởng phòng Vương là người giúp đỡ to lớn cho công ty, sau này càng cần trưởng phòng Vương quan tâm giúp đỡ nhiều hơn nữa. Chúng ta mời anh ấy đặt tên cho chiếc xe, đây cũng là chuyện rất bình thường. Như vậy không phải sau này mối liên hệ giữa trưởng phòng Vương và công ty xe hơi Đông Hồng chúng ta sẽ càng thêm mật thiết sao? Cậu đấy, khi nào thì mới khôn khéo ra được đây?

Lưu Thành Lâm bị huyện Đằng Nhạc phe bình về ngộ tính, tuy hắn không phản bác nhưng vẫn quyết giữ ý nghĩ của mình. Hắn cho rằng bí thư Hùng nói không đúng, nhưng hắn cũng không phản đối, chỉ dùng giọng bất đắc dĩ nói: - Chú Hùng, ngài đã nói như vậy thì cứ dựa theo ý ngài vậy.

Hùng Nghiêu Đống cười cười, hắn đưa bản vẽ về trong tay Lưu Thành Lâm rồi nói: - Trưởng phòng Vương khó có được nhã hứng như hôm nay, tự mình chỉ đạo cho mô hình xe của chúng ta, anh quay về đưa cho người thiết kế xem thế nào, nên nhanh chóng tối ưu hoa theo chỉ đạo của trưởng phòng Vương là được.

Lưu Thành Lâm dù căn bản là một nhân viên nghiên cứu chế tạo xe hơi, thế nhưng căn bản cảm thấy những gì Vương Tử Quân chỉ đạo là không có tác dụng, thế nên chỉ cười nhạt mà thôi. Chỉ là hắn không thể không thừa nhận Hùng Nghiêu Đống nói rất đúng, mình sở dĩ có thể vứt bỏ gánh nặng để đưa công ty xe hơi Đông Hồng phát triển theo đúng quỹ tích, tất cả không phải dựa vào sự giúp đỡ của trưởng phòng Vương sao? Hơn nữa người kia còn ủng hộ hắn tiến lên, mà trưởng phòng Vương cũng phải gánh chịu nguy hiểm ở sự kiện này.

"Ôi, chuyện này cũng đừng nên tính toán quá chi li với trưởng phòng Vương, vì ít nhất mình cũng phải báo đáp lại tấm chân tình của trưởng phòng Vương!"

Nếu Vương Tử Quân biết được Lưu Thành Lâm căn bản cảm thấy khó chịu vì mô hình xe gia đình tốt nhất đời trước, chỉ sợ hắn sẽ nổi trận lôi đình mà đuổi đánh.

Nhưng Vương Tử Quân không phải là tai nghe được tất cả chuyện thiên hạ, căn bản không biết Lưu Thành Lâm nói gì. Lúc này Vương Tử Quân đang hưng phấn đi lại trong phòng làm việc của mình, với những gì hắn hiểu về công ty xe hơi Đông Hồng, nếu muốn chế tạo ra một chiếc xe khi đã có bản vẽ thì căn bản không có gì là quá khó khăn. Có lẽ là sau tết thì dòng xe gia đình kia sẽ được đưa ra thị trường.

Đến lúc đó chỉ sợ đám người đang đứng ngoài chờ mong sẽ phải thất vọng mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui