Bí Thư Trùng Sinh

Trần Gia Hòa rời khỏi phòng làm việc của chủ tịch Chử Vận Phong mà cảm thấy rất thất vọng. Mặc dù Chử Vận Phong nói sẽ quan tâm đến sự việc này, thế nhưng căn bản cho ra đáp án quá mơ hồ.

Trần Gia Hòa là người ở trong quan trường lâu năm, hắn căn bản biết rõ thái độ của lãnh đạo là thế nào. Có một người thích nghiên cứu chi tiết về quan trường có nói thế này: Lãnh đạo tỏ thái độ cũng có dấu vết để lần theo. Ví dụ như anh có việc cần nhờ lãnh đạo, cần phải để cho lãnh đạo tiến hành phê bình, như vậy lãnh đạo sẽ phê chỉ thị lên văn kiện của anh.

Lãnh đạo ký tên lên văn kiện căn bản cực kỳ chú ý, một vài văn kiện quan trọng thì căn bản là tự mình phê chỉ thị, thậm chí lời phê cũng là ít lời mà nhiều nội dung, vừa xem đã hiểu ngay, rất dễ hiểu. Cũng có một vài hạng mục có vẻ đặc thù, cho dù lãnh đạo đồng ý thì người bên dưới làm việc cũng cần chú ý. Sự chú ý này cũng không đồng nghĩa với hai từ đồng ý, mà chính là những dấu chấm sau hai chữ đồng ý kia. nếu như sau hai chữ đồng ý có một dấu chấm câu, như vậy căn bản là không có kết luận, có thể không phải làm. Nếu như có dấu ngắt câu, như vậy cần phải xem xét lại kỹ càng hơn. Nếu như lãnh đạo khoanh một vòng tròn, như vậy là toàn tâm toàn ý hoàn thành. Nếu như là khoanh tròn và bên trong có một dấu chấm, như vậy rõ ràng là chữ ký lãnh đạo cũng như không.

Phương diện phê duyệt văn kiện đã khó chịu như vậy, huống hồ là lãnh đạo tự mở miệng nói: "Sẽ hỏi đến". Câu nói này vừa ngẫu nhiên không biểu hiện thái độ, cũng có thể nói là cho ra thái độ của mình. Hai lựa chọn này chênh lệch nhau quálowsn, Trần Gia Hòa căn bản cảm thấy khó thể hiểu được cho rõ.

Nhưng Trần Gia Hòa cũng không dám biểu hiện thất ý trước mặt Chử Vận Phong. Hắn biết rõ Chử Vận Phong là nhân vật thế nào, nếu để cho chủ tịch biết mình không có chuẩn bị tốt, như vậy sẽ bị đánh lên mặt.

Khi Trần Gia Hòa chưa lập được vòng quan hệ cho mình, hắn cần phải dựa vào Chử Vận Phong. Vì một chút thể diện mà để cho Chử Vận Phong ném bỏ tín nhiệm với mình, điều này có thể nói là tổn thất quá lớn với hắn.

Chử Vận Phong ngồi sau bàn làm việc của mình, nhưng trong lòng lại nghĩ về câu chuyện vừa rồi của Trần Gia Hòa. Sở dĩ lão không tỏ thái độ cũng không vì không tín nhiệm Trần Gia Hòa, căn bản là sự việc này làm cho lão cảm thấy không đơn giản.

Chử Vận Phong là người chìm nổi quan trường nhiều năm, có đôi khi nhìn sự việc rất rõ ràng, căn bản không cần hỏi, chỉ cần nhìn vào một chút đã thấy có vấn đề nào bên trong hay không.

Chử Vận Phong biết rõ vị trí hiện tại của Trần Gia Hòa ở thành phố Đông Hồng. Tuy Đậu Minh Đường là thường ủy tỉnh ủy, bí thư thị ủy, thế nhưng Đậu Minh Đường có được sự ủng hộ của mình nên cũng không bị Đậu Minh Đường áp chế, thậm chí có nhiều lúc còn chơi trò cứng tay với Đậu Minh Đường.

Chuyện này không chỉ là việc nhỏ với Chử Vận Phong, còn là chuyện cực kỳ nhỏ nhặt của Trần Gia Hòa. Lúc này Trần Gia Hòa cầm một chuyện nhỏ như vậy để phản ứng với mình, thế là lão chợt nghĩ một phương diện, có lẽ liên quan đến tranh luận giữa Đậu Minh Đường và Trần Gia Hòa.

Hai người đều ở thành phố Đông Hồng, nếu quyết nghị của Trần Gia Hòa bị ngăn cản thì chỉ có Đậu Minh Đường mới đủ lực mà thôi. Tuy Chử Vận Phong căn bản giúp đỡ Trần Gia Hòa ở nhiều phương diện, thế nhưng cũng không có nghĩa là sẽ giúp đỡ Trần Gia Hòa mà bất chấp nguyên tắc. Nếu như Trần Gia Hòa không có quyết định chính xác, lão cũng sẽ đánh ngược sự việc này quay về.

Khi Chử Vận Phong thầm suy nghĩ thì Xà Tiểu Cường đến thu dọn trà nước. Chử Vận Phong nhìn mái tóc có vài sợi bạc của Xà Tiểu Cường, bộ phận mềm mại nhất trong lòng giống như có chút chấn động. Năm xưa khi Xà Tiểu Cường được điều đến phòng làm việc của mình, người này căn bản là cán bộ trẻ tuổi hào hoa, bây giờ mới đó đã đi về phía trung niên rồi.

Chử Vận Phong tuy không thích thư ký đảng, nhưng không thể phủ nhận thư ký đi theo lãnh đạo nhiều năm thfi căn bản có công lao không lớn mà khổ lao thì nhiều. Dù là ở phương diện giúp đỡ lãnh đạo công tác hay là bất cứ thứ gì khác, đám thư ký kia ở bên cạnh lãnh đạo nhiều năm, tất nhiên lãnh đạo cũng sinh ra cảm tình.

Chử Vận Phong căn bản dùng ánh mắt như thấy con cháu để nhìn Xà Tiểu Cường. Những năm qua cho dù là con trai Chử Ngôn Huy cũng không ở bên cạnh lão nhiều bằng thư ký Xà Tiểu Cường.

- Tiểu Cường, cậu công tác bên cạnh tôi được bao lâu rồi? Chử Vận Phong đi đến bên cạnh Xà Tiểu Cường rồi khẽ hỏi.

Tâm tư của Xà Tiểu Cường khẽ động, hắn thầm nghĩ không phải là chủ tịch Trần nói thay cho mình trước mặt chủ tịch Chử Vận Phong đấy chứ? Hắn cảm thấy rất vui mừng, thế là khẽ nói: - Chủ tịch, đã hơn năm năm rồi.

- Năm năm công tác liên tục cũng làm cho con người cảm thấy mệt mỏi. Chử Vận Phong cảm khái nói một câu rồi lại cười: - Cậu có muốn xuống tuyến dưới rèn luyện không? Dù thế nào thì cậu cũng không thể ở mãi bên cạnh tôi, cậu cần phải bay đi, kinh nghiệm cơ sở lại không thể thiếu được.

Lúc này căn bản là khảo nghiệm với Xà Tiểu Cường, hắn muốn biểt đạt ý nghĩ muốn đi của mình, thế nhưng hắn lại không nên để cho Chử Vận Phong biết hắn đang cực kỳ muốn chạy.

- Chủ tịch, tôi tình nguyện ở bên cạnh ngài, chỉ sợ thư ký mới sẽ làm tốt công tác đời thường của ngài. Xà Tiểu Cường là người cực kỳ thông minh, thế nhưng nói ra những lời này cũng cảm thấy khốn khổ. Hắn đi theo chủ tịch Chử Vận Phong nhiều năm, hắn cũng có cả tình với Chử Vận Phong.

Chử Vận Phong cười cười cũng không tiếp tục ở phương diện này, lời nói khẽ thay đổi: - Cậu có biết chuyện xảy ra liên quan đến cục công an thành phố Đông Hồng hay không?

Xà Tiểu Cường tất nhiên biết rõ sự kiện kia, hắn suy tư giây lát rồi khẽ nói: - Chủ tịch, theo tôi nghe nói thì bây giờ báo chí đang cố gắng làm rùm beng vụ này.

- Gia Hòa đã nhắc đến chuyện này với tôi, vì sao bây giờ cục công an thạch phong huy Đông Hồng còn chưa cho ra ý kiến gì với sự kiện này? Có phải là thị ủy Đông Hồng có ý kiến gì không? Chử Vận Phong nói rồi đưa mắt nhìn Xà Tiểu Cường, ánh mắt căn bản gây áp lực lớn cho Xà Tiểu Cường.

Xà Tiểu Cường là thư ký của Chử Vận Phong, ở rất nhiều thời điểm hắn giống như tai mắt của Chử Vận Phong. Những tin tức muốn lọt vào lỗ tai của Chử Vận Phong, ít nhất cũng phải được hắn biết đến.

Xà Tiểu Cường căn bản biết rõ chuyện hội nghị buổi sáng hôm nay ở thành phố Đông Hồng, hắn muốn mượn cơ hội này báo cáo cho Chử Vận Phong. Lúc này hắn nhìn Chử Vận Phong rồi nói: - Chuyện này vốn chủ tịch Trần đã bắt tay vào cho ý kiến, thế nhưng trưởng phòng Vương lại...

Xà Tiểu Cường cũng không thêm mắm dặm muối, hắn nói ra những gì xảy ra ở hội nghị hôm nay của thành phố Đông Hồng cho Chử Vận Phong. Lúc này hai hàng chân mày của Chử Vận Phong chợt nhíu lại, lão vốn nghĩ rằng chuyện này chỉ là xung đột giữa Trần Gia Hòa và Đậu Minh Đường, không ngờ nó còn liên quan đến Vương Tử Quân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui