Bí Thư Trùng Sinh

Dù sao thì chuyện này cũng có sự tham dự của Chử Vận Phong và Vương Tử Quân, cũng xem như là quá đủ rồi. Diệp Thừa Dân là bí thư tỉnh ủy, lão còn nhiều chuyện lớn cần cho ra quyết sách, nếu như suốt ngày la sầy vào tranh đấu nhỏ nhặt như vậy, căn bản là thất sách, có thái độ quá chú trọng tiểu tiết.

- Xem ra chuyện này cần phải chăm chú điều tra cho thật kỹ càng mới được. Diệp Thừa Dân đặt tư liệu lên mặt bàn rồi trầm giọng nói.

Đào Nhất Hành gật đầu nói: - Tuy chân tướng sự việc còn chưa rõ ràng, thế nhưng bên trong nhất định có cất giấu nhiều vấn đề. Theo dự cảm của tôi, tôi cảm thấy cục công an quận Tây Thành của thành phố Lâm Hồ có liên quan rất nặng nề với sự kiện này.

Diệp Thừa Dân khẽ gật đầu, sau đó nhìn thoáng qua Đào Nhất Hành rồi nói: - Lúc này phía cục công an tỉnh có phản ứng gì hay không?

- Còn chưa có tin tức gì, nhưng nghe nói bí thư Lỗ đã đi đến cục công an tỉnh. Đào Nhất Hành đưa mắt nhìn Diệp Thừa Dân rồi dùng giọng chú ý nói: - Tỉnh ủy có nên tỏ chút thái độ gì không?

- Nếu bí thư Lỗ đã đi qua, như vậy cứ để anh ấy đốc xúc sự việc. Diệp Thừa Dân do dự giây lát rồi nhanh chóng cho ra quyết định.

Đào Nhất Hành cũng không cảm thấy bất ngờ với lời nói tỏ thái độ của Diệp Thừa Dân, với vị trí của bí thư Diệp, căn bản chỉ chú trọng đến đại cục. Nếu đại cục ở Nam Giang ổn định, kinh tế phát triển mạnh mẽ, như vậy dù hai vị lãnh đạo đứng đầu có chút mâu thuẫn thì không có vấn đề. Nhưng bây giờ không thể phủ nhận hai vị lãnh đạo đứng đầu đã ma xát rất nhiều, đang cùng nhau đưa con thuyền Nam Giang tiến ra biển rộng, thế cho nên lúc này bí thư Diệp Thừa Dân cũng không muốn phát sinh thêm nhiều ma xát với Chử Vận Phong để rồi ảnh hưởng đến sự phát triển của tỉnh Nam Giang.

- Bí thư Diệp, trưởng phòng Vương ở bên kia... Đào Nhất Hành nói một nửa lời, thế nhưng ý nghĩa lại rõ ràng. Hắn biết rõ mình chỉ cần nói đến đúng điểm thì dừng là tốt nhất, vì bí thư Diệp cũng nghe và hiểu rất rõ.

Quả nhiên Diệp Thừa Dân trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Trưởng phòng Vương cũng sẽ không có ý kiến gì, anh ấy vốn không kiêng nể gì mà đứng ra bảo toàn vị trí cho một vị thủ hạ, lúc này không những không mất mặt, thậm chí còn chiếm thế thượng phong, còn có gì không hài lòng mà lên tiếng nữa?

Đào Nhất Hành cười cười, hắn là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy, hắn có thể thấy nhiều người căn bản không chờ đợi được, điều này liên quan đến ánh mắt chính trị của từng người. Nhưng Vương Tử Quân lại khác, sau khi nghe thông tin về Vương Tử Quân tham gia hội nghị ở thành phố Đông Hồng, Đào Nhất Hành căn bản đã hiểu rõ vấn đề.

Một người có thể quan tâm đến cấp dưới của mình như vậy là không dễ dàng, khi trời nắng thì ban ánh sáng cho anh; khi trời mưa sẽ là cây dù che chắn cho anh, một lãnh đạo như vậy sao anh không mang ơn cho được? Đào Nhất Hành căn bản cảm thán vì phúc khí của Niên Chí Tân, đồng thời lại cảm thấy Vương Tử Quân có chút lỗ mãng. Dù sao thì uy tín của Vương Tử Quân dựng lên trong thời gian qua là không dễ dàng gì, tuy làm vậy không phát sinh tổn thương lớn, thế nhưng sẽ làm cho sự việc mang tính phức tạp.

Chỉ là sự việc phát triển quá bất ngờ, khi Đào Nhất Hành nhìn thấy bài báo này thì căn bản thiếu chút nữa nghi ngờ Vương Tử Quân nắm chặt tất cả trong tay, thay đổi kết quả của sự việc gây bất lợi cho mình, căn bản là quá lợi hại.

- Bí thư Diệp, ngài có cảm thấy trước khi tham gia hội nghị ở thành phố Đông Hồng thì trưởng phòng Vương đã nắm chắc tất cả rồi không? Đào Nhất Hành cố gắng tìm từ, sau đó nói ra nghi vấn trong lòng mình.

Đào Nhất Hành cảm thấy sự việc quá kỳ quặc, sao lại trùng hợp như vậy? Hơn nữa rõ ràng là bệnh tình của viên cảnh sát trẻ kia không tiện nói ra, những chuyện thế này khó thể làm giả được. Hơn nữa dựa vào hàng loạt biểu hiện trước đó của Vương Tử Quân ở Nam Giang, có thể thấy những sự kiện mà Vương Tử Quân tham dự đều có kết quả khác thường.

Người này căn bản là công nhân kỹ thuật giỏi đào hầm cho người ta nhảy vào sao? Nếu như thật sự là Vương Tử Quân biết trước tất cả, như vậy rõ ràng là đào hầm cho Chử Vận Phong nhảy vào.

- Không, cậu ấy cũng không phải là thần tiên. Diệp Thừa Dân vung tay lên dùng giọng quả quyết phủ nhận suy đoán của Đào Nhất Hành.

Đào Nhất Hành cười cười tự giễu mình quá nhạy cảm. Chuyện này Vương Tử Quân có lẽ là không thể biết trước được, nếu như thật sự là như vậy thì trưởng phòng Vương căn bản là quá khủng khiếp rồi.

Khi Đào Nhất Hành đang báo cáo công tác với Diệp Thừa Dân, lúc này Kim Hành Thuấn cũng ngồi trong phòng làm việc của chủ tịch Chử Vận Phong, đang tiến hành hỏi những câu tương đối giống như của Đào Nhất Hành.

Câu trả lời của Chử Vận Phong cũng không cần nghĩ ngợi như Diệp Thừa Dân, lão không cho rằng Vương Tử Quân là người biết rõ vấn đề. Sau khi lão biết rõ thông tin từ Xà Tiểu Cường, lão cảm thấy cực kỳ áy náy.

Vì rửa sạch tội danh cho chồng mà người phụ nữ kia đã chịu đựng quá lâu, bây giờ cuối cùng nói ra bí mật của mình, chắc chắn là sẽ cực kỳ khó chịu. Giống như lột sạch quần áo trên người ra ngoài, anh xem như lỏa lồ trước mặt toàn dân thiên hạ, tình cảnh như vậy sao có thể làm cho một người phụ nữ chịu đựng được? Có lẽ trước đó nàng cũng đã nghĩ rõ ràng, chỉ cần mình nói ra sự thật, chính mình sẽ bị dư luận đưa lên đầu sóng ngọn gió.

Mà người phụ nữ kia cuối cùng lại cho ra quyết định như vậy, xem ra nó có liên quan mật thiết đến chỉ thị của Chử Vận Phong.

Đứng từ góc độ của Chử Vận Phong, lão chỏ ra chỉ thị như vậy là không chút sai lầm, vì lão cần phải nhanh chóng cho ra kết luận xử lý với vụ việc kia, không để nó kéo dài làm ảnh hưởng đến hình tượng và xu thế phát triển của Nam Giang.

Lúc này Chử Vận Phong cực kỳ áy náy với người phụ nữ kia, cảm giác áy náy này căn bản xuất phát từ chính bản thân.

- Chủ tịch Chử, ngài nói xem, nếu như Vương Tử Quân níu kéo không tha, nhất định phải nắm bắt Hồng Lỗi, như vậy phải làm sao bây giờ? Ngài nên sớm ra tay, phải biết rằng mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Hồng Lỗi luôn không được tốt, bây giờ có cơ hội tốt, hắn sẽ không nhân cơ hội mà trả thù sao? Kim Hành Thuấn nâng ly trà Xà Tiểu Cường đưa đến lên uống một ngụm, sau đó dùng giọng có chút lo lắng nói với Chử Vận Phong.

Tuy Chân Hồng Lỗi là một cán bộ cấp giám đốc sở, thế nhưng vị trí của hắn trong phe phái của Chử Vận Phong là cực kỳ quan trọng. Nếu như Vương Tử Quân thay thế Chân Hồng Lỗi bằng một người khác, như vậy là cực kỳ khó tiếp nhận đối với đám người đi quanh Chử Vận Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui